Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 504

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:52:29
Lượt xem: 835

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

dứt lời, trong phòng trở nên yên tĩnh.

Cố Tích Hoài âm thầm nhướng mày, về phía Cố Nguyệt Hoài. Cũng tin lời Nhiếp Bội Lan, chỉ là tùy tiện từ chức về nhà, ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, thật sự giống tác phong việc của em gái nhà .

Tay Cố Chí Phượng cũng siết chặt, bình tĩnh : “Lời của chị ý gì?”

Nhiếp Bội Lan , bà thích loại cảm giác dắt mũi khác như .

nụ mặt bà mới tràn , chợt giọng lười nhát của Cố Nguyệt Hoài: “Cô Nhiếp thì , ngay cả lý do vì cũng . Nếu như thì cô bói xem, nếu như đại viện của hội ủy ban cách mạng huyện chuyện cô vốn dĩ tên là Cố Kim Phượng, thật là thành phần địa chủ thì cô đây?”

“Để nghĩ xem, chắc là Đỗ Kim sẽ ly dị với cô nhỉ? Dù , ông vẫn đang chờ để cưới khác mà.”

Cố Nguyệt Hoài nhếch môi, nụ cứng ngắc mặt Nhiếp Bội Lan, tâm trạng sung sướng cực kỳ.

Nhìn xem, lợi ích của việc sống xuất hiện, ít nhất một bí mật mà ngoài , đối với cô là chuyện thường tình thấy qua tin tức báo chí ở kiếp . Thứ tác dụng gì khác, chính là khiến nhói tim, cho chảy m.á.u đầm đìa từng phút từng giây.

Cố Nguyệt Hoài chỉ mấy câu ngắn ngủi, khiến bàn tay đang nắm túi xách của Nhiếp Bội Lan trở nên căng thẳng, trắng bệch.

thở gấp, về phía Cố Nguyệt Hoài với vẻ mặt dám tin, trong ánh mắt nghi hoặc, khó hiểu.

những chuyện gần như ai , Cố Nguyệt Hoài ở nơi nào. Một khi vấn đề tác phong của Đỗ Kim công bố thì tất cả chuyện sẽ tan tành. Thân phận địa vị mà bà khổ sở xây dựng nhiều năm, sẽ hóa thành bọt biển trong một đêm !

Nhiếp Bội Lan hít sâu một , ánh mắt tàn nhẫn chằm chằm Cố Nguyệt Hoài: “Chuyện thể nào!”

Cố Nguyệt Hoài khẽ nhếch khóe môi, đặt Nhiếp Bội Lan trong mắt, : “Sao thể? Để nghĩ xem, đường Vọng Xuân? Là đường Vọng Xuân ? Hình như chính là nơi ? Số mấy nhỉ?”

xuống bên cạnh bàn, chống cằm, hứng thú đánh giá sắc mặt đổi của Nhiếp Bội Lan.

Cố Chí Phượng, Cố Ngân Phượng ở bên cạnh thấy mà như lọt sương mù, rõ nguyên do, nhưng từ sắc mặt Nhiếp Bội Lan cũng thể nhận , Cố những gì Nguyệt Hoài là lời , ít nhất đối với Nhiếp Bội Lan mà là lời .

Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng : “Lúc uy h.i.ế.p khác, lau m.ô.n.g cho sạch sẽ , cô đúng bà Nhiếp?”

Nhiếp Bội Lan bước nhanh đến bên cạnh bàn, hung hăng vỗ mặt bàn, hạ thấp giọng, kìm nén lửa giận mãnh liệt và sự khó chịu xuống: “Chuyện bí mật, rốt cuộc từ mà cô ? Cô với khác ?”

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày: “Hiện tại thể chuyện đàng hoàng ?”

Nhiếp Bội Lan biểu cảm bình tĩnh của Cố Nguyệt Hoài, chỉ cảm thấy đau đầu nứt . Đây rốt cuộc là thứ yêu nghiệt từ tới, mỗi đều cô áp chế một bậc, cơn giận nghẹn ở cổ họng, lên mà xuống cũng , đúng là đáng hận!

“Cô cái gì, .” Nhiếp Bội Lan nhắm mắt , cũng xuống bên cạnh bàn.

ngờ chân còn dắt mũi khác, lúc thành dắt mũi, Cố Nguyệt Hoài chơi một vố. Hôm nay uy h.i.ế.p cũng , bà thể tùy ý để cho Đỗ Kim mất mũ quan !

Cố Nguyệt Hoài : “Cũng gì, chỉ là hy vọng bà quản kỹ Cố Ngân Phượng, cũng ràng buộc chính , đừng đến đại đội sản xuất Đại Lao Tử nữa. Chúng nước sông phạm nước giếng, chuyện thể nghiền nát bụng.”

Đương nhiên, cô , nghĩa là khác sẽ .

Nhiếp Bội Lan thở phào nhẹ nhõm, bà còn tưởng Cố Nguyệt Hoài đòi hỏi đủ điều.

đáp: “Được.”

Nói xong, bà nhíu mày: “Chuyện cô thật sự với khác chứ?”

Tuy là hỏi như , nhưng bà cảm thấy lẽ Cố Nguyệt Hoài gạt , vẻ nghi hoặc mặt Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài thể là giả . Nếu ngay cả cận nhất bên cạnh cũng từng , cô cũng sẽ với ngoài.

“Tin thì tùy, , mấy về .”

Nguyệt

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-504.html.]

, nhé, tới nếu gặp hai ở nhà họ Cố, chuyện của vị ở đường Vọng Xuân Lộ sẽ lập tức lên báo. Đến lúc đó liên lụy đến cô , cũng dám cam đoan.”

Trong lúc chuyện, Cố Nguyệt Hoài còn tươi , rõ ràng trông linh động xinh là thế, nhưng rơi trong mắt Nhiếp Bội Lan, thua gì ma quỷ.

chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, gì nữa, dậy ngoài.

Cố Ngân Phượng lộ vẻ mặt cam lòng, chần chờ : “Chị cả, chuyện …”

Nhiếp Bội Lan đầu một cái, ánh mắt vô cùng lạnh lùng: “Đi!”

Cố Ngân Phượng run rẩy, giống như gà trống bại trận, theo Nhiếp Bội Lan.

Hai lên xe, Cố Ngân Phượng nhịn mà hỏi: “Chị, rốt cuộc xảy chuyện gì ? Con khốn Cố Nguyệt Hoài đường Vọng Xuân là ý gì? Sao nó nhược điểm của chị?”

Nhiếp Bội Lan bỗng đổi sắc mặt, ánh mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn: “Chuyện nên hỏi thì đừng hỏi.”

Da đầu Cố Ngân Phượng sắp nổ tung, vội tập trung nín thở, dám hỏi nữa, bà cực kỳ sợ chị cả .

Không khí xe chút yên lặng.

Không qua bao lâu, Nhiếp Bội Lan bình tĩnh : “Bỗng nhiên chút hối hận.”

Cố Ngân Phượng thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận : “Hối hận cái gì?”

“Hối hận mấy năm nay thường qua với nhà thằng tư. Cố Nguyệt Hoài dạng đơn giản, khi tương lai còn cầu xin .” Nhiếp Bội Lan cảm thán, như thể thật sự hối hận.

Con ngươi của Cố Ngân Phượng co rút , im lặng về phía Nhiếp Bội Lan, thật lâu gì.

*

Ở nhà họ Cố, Nhiếp Bội Lan và Cố Ngân Phượng , Cố Tích Hoài cũng gần hỏi câu hỏi tương tự.

Anh cảm thấy khó chịu, vội : “Bé, rốt cuộc em nắm nhược điểm gì của Nhiếp Bội Lan , chuyện đường Vọng Xuân là ? Với em mới , Đỗ Kim ly dị với Nhiếp Bội Lan, chờ cưới ngoài là ý gì?”

Cố Nguyệt Hoài ha hả, ném cho một ánh mắt khẳng định: “Chính là ý mà nghĩ đó.”

Đôi mắt Cố Tích Hoài sáng lên, chợt : “A… Đỉnh quá đỉnh quá, chẳng trách sắc mặt Nhiếp Bội Lan khó coi như , còn tưởng bà từng học lật mặt đấy!” Dứt lời, nghĩ : “ em ?”

Cố Nguyệt Hoài giơ một ngón tay lên quơ quơ: “Thiên cơ thể tiết lộ.”

Cố Chí Phượng để ý đến hai em đang đánh đố, ông vẫn cau mày, nghĩ tới chuyện Nhiếp Bội Lan mới . Sau đó ngẩng đầu Cố Nguyệt Hoài, vẫn cảm thấy việc hỏi cho rõ ràng, nếu ông thể tập trung việc .

Mặt mày ông nghiêm túc tới cạnh bàn xuống: “Bé , con thật với cha , chuyện công việc rốt cuộc xảy chuyện gì?”

Nói đến đây, nụ mặt Cố Tích Hoài cũng lắng xuống.

Cố Nguyệt Hoài thở dài, lời ít ý nhiều: “Cũng gì, chỉ là vì Hoàng Thịnh. Chẳng con tù đó , nhà chịu buông tha nên tìm phiền toái. lúc con cũng từ chức nên thuận tiện nghỉ luôn, chuyện gì to tát.”

Vừa lời , sắc mặt Cố Chí Phượng cứng đờ, Cố Tích Hoài cũng trở nên yên tĩnh.

Đôi mắt hổ của Cố Chí Phượng phiếm đổ, chua xót : “Bé , là cha bản lĩnh, nên chuyện đều để con mặt.”

Cố Nguyệt Hoài tức giận : “Cha cái gì thế, kiếp con chỉ hy vọng thể sống cuộc sống vui vẻ, buồn lo, những thứ khác đều quan trọng. Hơn nữa, con là con gái ruột của cha, giúp đỡ chuyện trong nhà chuyện nên ?”

“Được , chúng vẫn nên chuyện về thành phố Phong .”

 

Loading...