Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 511
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:12:41
Lượt xem: 756
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thế nào , chị Cố? Bây giờ, chúng cũng xem là kẻ tiền , đúng ?" Trong giọng điệu của Hình Kiện khó nén sự đắc ý.
Trong nhà của gã lúc còn nghèo khó từng trông thấy qua nhiều tiền như . Chỉ cần nguồn cung cấp lương thực liên tục ngừng, phố lương thực thể tiếp tục thành lập và kiếm càng nhiều tiền hơn nữa. Rốt cuộc gã và các em trướng cần cuộc sống nữa .
Cố Nguyệt Hoài cong môi : "Như là thành kẻ tiền ? Còn sớm đấy."
Lúc , các thương nhân giàu ở Hương Giang đầy đất , trong nhà ai mà tài sản mấy trăm ngàn chứ?
Khuôn mặt của Hình Kiện xụ xuống, gã còn tưởng rằng có thể nhận lời khen đến từ cô gái nữa.
"Đương nhiên là vẫn , tiếp tục cố gắng nhé." Cố Nguyệt Hoài cong môi một tiếng. Cô đếm lấy từ mấy chồng tiền năm ngàn đồng. Lúc , bọn họ thương lượng xong là chia 4:6. Hình Kiện và em tay gã tận tâm tận lực nên cũng thể để việc công .
Cố Nguyệt Hoài đẩy tiền ở bàn qua, : "Đây là phần của . Về phần của chia như thế nào, sẽ hỏi tới."
Ngược , cô cất phần của , trông như cô đang cất tiền trong túi nhưng thực tế là cô cất tiền trong gian Tu Di. Một khoản tiền lớn như , cô thật sự đúng là yên lòng khi mang tiền ở . Đến lúc đó, e rằng cô còn kịp huyện Thanh An thì tiền khác trộm mất .
Ánh mắt của Hình Kiện sáng lên, gã nhận lấy khoản tiền lớn năm ngàn đồng nhếch miệng .
Cố Nguyệt Hoài híp mắt : "Được rồi, bây giờ khoan vui mừng như thế. Anh gọi đến nông thôn để vận chuyển lương thực về đây , phá hủy bộ nhà ở cũ. Không thể để cho Thái Lan tiếp tục những việc xa nữa."
Hình Kiện gãi đầu : "Trong tay của Thái Lan tiền cũng . Cho dù chúng phá hủy chỗ của thì còn thể tiếp tục tìm nơi khác. Chúng ngăn cản mãi mãi là chuyện thể nào diễn , trừ phi lúc đến đàn áp ."
Đôi môi của Cố Nguyệt Hoài mấp máy. Lần rời khỏi thành phố Hoài Hải hơn nửa tháng , Tống Kim An vẫn còn nữa, cũng tức là vẫn đang ở thành phố Hoài Hải. Cô cũng chuyện xử lý thế nào nữa. Có là Tống Lâm có thể rảnh tay để chấn chỉnh thành phố Phong chăng?
Cô ngước mắt : "Thái Lan phí hết tâm tư cũng từ bỏ, chẳng qua cũng chỉ vì tiền mà thôi. Anh thể sẽ tìm đến ."
Hình Kiện nhíu mày, : "Khoảng thời gian đây, thường xuyên đến đây để gây phiền phức. Ngược , tới chuyện đòi tiền. chị như thế, em cảm thấy thể, dù việc kinh doanh của phố lương thực lớn như thế, chắc chắn là sẽ ghen tỵ."
"Cho nên, suy nghĩ một chút xem sẽ tay từ để thu nạp về trướng một nữa." Cố Nguyệt Hoài xong, lông mày cũng nhíu chặt . Muốn tên vô Hình Kiện nhược điểm gì, đơn giản chính là các em của gã mà thôi.
hầu hết các em tay của gã đều mang mùi máu, còn một chút công phu mèo quào nên khó khuất phục. Muốn đánh mà thể uy h.i.ế.p Hình Kiện cũng chỉ những đứa bé khốn khổ chẳng sức phản kháng như Hổ Tử và Hân Nhi thôi.
Nghĩ như , Cố Nguyệt Hoài nhân tiện hỏi: "Hổ Tử và Hân Nhi ? Vì thấy bọn họ?"
Bỗng nhiên, Hình Kiện dậy, sắc mặt gã tái mét, giọng điệu chút xác định mà : "Em đăng ký cho Hổ Tử và Hân Nhi học ở một trường cách phố lương thực tính là xa. Mỗi tan học, em cũng đều gọi đón bọn trẻ, chắc là sẽ xảy chuyện gì nhỉ?"
Cố Nguyệt Hoài trầm mặc một lát, : "Bình thường mấy giờ bọn trẻ về nhà?"
Sẽ xui xẻo như chứ. Cô mới đến đây đúng lúc gặp chuyện Hổ Tử và Hân Nhi Thái Lan bắt cóc đó chứ?
Dòng suy nghĩ của cô dứt, ở bên ngoài liền truyền đến tiếng hưng phấn của Hổ Tử: "A a a… a a…"
Cố Nguyệt Hoài và Hình Kiện liếc lẫn , hai đều thở phào nhẹ nhõm, dáng vẻ trông như chuyện gì xảy cả.
Hổ Tử hứng thú bừng bừng chạy tới, ôm chặt lấy chân của Cố Nguyệt Hoài. Lúc ngửa đầu cô, trong mắt của nó tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.
Lúc , Hân Nhi cũng về, phía cô bé còn còn ba đứa trẻ trạc tuổi nữa. Chẳng qua mấy đứa bé hoặc nhiều hoặc ít đều một ít khiếm khuyết cho lòng đau xót, bọn trẻ dìu dắt tiến trong nhà kho.
Cố Nguyệt Hoài nhẹ xoa đầu của Hổ Tử hỏi: "Hôm nay, em học thế nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-511.html.]
Nguyệt
"A a…" Khuôn mặt nhỏ của Hổ Tử ngẩng cao lên, vẻ mặt của nó đắc ý, so với dáng vẻ u ám gạt đây chênh lệch nhiều. Bây giờ, trông nó sống động hơn nhiều, dáng vẻ như thế .
Cố Nguyệt Hoài vỗ nhẹ đầu của Hổ Tử, : "Được , các em đều bài tập . Hình Kiện, gọi vận chuyển lương thực ."
"Được !" Hình Kiện còn lo lắng gì nữa, gã vui tươi hớn hở hét to một tiếng rời .
Cố Nguyệt Hoài cùng theo ngoài, với Hình Kiện: "Mặc dù hôm nay việc gì xảy , nhưng vẫn cẩn thận hơn một chút. Hạng như Thái Lan đạt mục đích sẽ bỏ qua. Như , nếu chuyện gì xảy thì là quá muộn."
"Chị Cố yên tâm, em hiểu ." Hình Kiện gật đầu nhẹ, nghĩ tới Thái Lan, đáy mắt của gã lướt qua một tia lạnh lùng.
Gã nhanh chóng gọi các em tới. Vào ban ngày, phố lương thực sầm uất, nhưng khi sắc trời sập tối, phố lương thực trở nên lạnh lẽo và tiêu điều. Phóng tầm mắt thì chỉ thấy một mảnh đất tối ôm và một bóng cũng .
Cố Nguyệt Hoài xoay Hổ Tử, Hân Nhi và mấy đứa trẻ khác đang bài tập.
Chờ hơn một tiếng , đoàn Hình Kiện mới về. Cả đám bọn họ đều cõng một túi lương thực nặng trĩu, trong tay còn cầm lấy sống gà và sống thỏ. Một cảnh tượng náo nhiệt, mặt mỗi đều nở một nụ , mong chờ một cuộc sống mới hơn.
Hình Kiện ở phía nhất. Sau khi gã để bao lương thực xuống, gã liền kéo Cố Nguyệt Hoài khỏi nhà kho.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, : "Làm ? Xảy chuyện gì ?"
Khuôn mặt của Hình Kiện mang theo một chút nghi ngờ : "Em mới dẫn theo hai qua đó chuẩn phá hủy chỗ cũ, nhưng bộ nhà ở đều phá hủy , ngay cả nhà sắt cũng thấy nữa. Chị Cố, chị xác định là hôm nay sẽ qua đó ?"
Con ngươi của Cố Nguyệt Hoài lóe lên: "Đi, xem một chút."
Hình Kiện gật đầu nhẹ, chung với Cố Nguyệt Hoài về hang ổ cũ một chuyến.
Quan sát nơi cũ gần như san bằng thành bình địa, Cố Nguyệt Hoài nhướn mày. Chuyện thật sự kỳ lạ. Buổi trưa hôm nay, lúc cô tìm Lưu Úy Lam, chỗ vẫn giữ nguyên dáng vẻ ban đầu, mới qua một buổi chiều ngắn ngủi, nó đổi thành .
"Chuyện gì xảy ?" Hình Kiện hiểu, gã tiến lên chạm đống ngói vụn còn sót ở mặt đất.
Cố Nguyệt Hoài khẽ, : "Xem chúng cần lo lắng chuyện của Thái Lan nữa ."
Nghe , con ngươi của Hình Kiện trợn to, gã hỏi: "Ý của chị Cố là Tống Lâm cử tới đây ?"
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, đáp: "Số ở đây mà nhiều lắm. Trùng hợp, Tống Kim An là một trong đó. Có điều, là lấy danh nghĩa gì để giải quyết xưởng Lưu Ly. Dù thì lưng Thái Lan, Thái Phượng Bình mới là kẻ cầm đầu."
Vừa xưởng Lưu Ly Xưởng sắp trở thành mục tiêu Tống Kim An nhắm , tâm trạng của Hình Kiện hơn nhiều, gã : "Thái Lan dễ giải quyết, ở chỗ của em ít chứng cứ phạm tội của . Chẳng qua là nếu em giao nộp , tránh khỏi sẽ liên lụy."
Con ngươi của Cố Nguyệt Hoài nhắm , : " sẽ giao cho Tống Kim An."
Hình Kiện gật đầu, : "Được, chị và Tống Kim An quen lâu. Nếu chị đưa cho thì chắc chắn là sẽ nghi ngờ ."
Cố Nguyệt Hoài cong môi, : "Đi thôi, về nhà, ngày mai nghĩ cách hỏi thăm một chút tin tức của Tống Kim An."
Cô thật sự ngờ rằng thế mà Tống Kim An thật sự thuyết phục Tống Lâm để ông dẫn đến thành phố Phong. Đương nhiên, nếu thể giải quyết hết khối u ác tính xưởng Lưu Ly , một đợt chiến tích tránh khỏi rơi tay của Tống Lâm.
Tuy nhiên, bản án tàn sát trong khuôn viên thành ủy của thành phố Hoài Hải sẽ xử lý như thế nào. Sự việc liên quan đến nước M, chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, chắc hẳn là cách nào kết thúc mỹ. Lúc , Tống Kim An có thể chịu đựng áp lực mà tới đây, cũng thật sự xem là thiện lương.