Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 512
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:13:05
Lượt xem: 719
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hình Kiện : "Xin thưa! Chị Cố yên tâm, chỉ cần thật sự mặt ở thành phố Phong , bảo đảm ngày mai tin tức sẽ ở tay của chị!"
Nếu Tống Kim An thật sự thể giải quyết xong Thái Lan và xưởng Lưu Ly, gã sẽ xin vì lúc tẩn một trận. Đương nhiên là gã sẽ biểu đạt sự day dứt của ở trong lòng, cũng thể thật sự ngay . Nếu thì chẳng là gã cũng sẽ vạch trần phận đồng lõa của ?
Gã cũng sợ Tống Kim An trả thù, mà chỉ là hiện tại gã đang bày sạp hàng lớn nên thật sự cách nào đối phó .
Lúc hai phố lương thực, đám thằng Bảy vận chuyển bộ lương thực tới đây, gà và thỏ thành đàn, trứng gà nhiều đến mức thể chất thành một ngọn núi, càng đừng đề cập tới lương thực thô chiếm hơn phân nửa diện tích của nhà kho.
Hình Kiện cảm thán : "Chị Cố, chị thật sự quá lợi hại mà, nhiều lương thực như mà chị cũng thể cùng một lúc. Việc vận chuyển lương thực tới đây cũng một chuyện dễ dàng gì, đúng chứ? Nhiều lương thực như , thể chống đỡ mười ngày nửa tháng."
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày một cái, hỏi: "Mười ngày nửa tháng ư? Chậc, đến lúc đó, lẽ chắc thời gian tới đây."
Cô còn ở nhà chờ đợi Yến Thiếu Ngu. Lỡ khi thành nhiệm vụ và về nhà, trùng hợp đúng lúc cô đến thành phố Phong, bỏ lỡ cuộc gặp gỡ thì bây giờ?
Hình Kiện suy nghĩ, đúng là như thế, gã : "Chị Cố để một cái địa chỉ . Đến lúc đó, em thể dẫn tới vận chuyển lương thực."
Nguyệt
Tuy rằng phiền toái một chút, nhưng dù cũng là bọn họ đang đợi ở phố lương thực. Lỡ lương thực đủ, vẫn còn một nơi để có thể qua đó thông báo một tiếng, chứ là gì như kẻ mù và chỉ thể chờ đợi Cố Nguyệt Hoài tới đưa lương thực.
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, : "Thành phố Chu Lan, huyện Thanh An, đại đội sản xuất Đại Lao Tử. Đến lúc đó, qua đó trực tiếp hỏi thăm là . Tuy nhiên, qua một thời gian nữa, sẽ tới thành phố Hoài Hải. Nếu thật sự tới đó, cách nào cho . Như , lúc lương thực sắp hết, trực tiếp đăng báo , thấy sẽ tới đây."
Hình Kiện thở dài : "Cũng chỉ còn cách thôi. , là chị sắp kết hôn. Đến lúc đó, lúc cử hành hôn lễ chị cũng đừng quên mời em đó nha. Nói thế nào thì em cũng xem như là em trai của chị mà, đúng chứ? Dù em cũng qua đó cổ động một chút."
Nói đến đây, Hình Kiện nháy mắt hiệu với cô, một dáng vẻ hóng hớt chuyện đầy hèn mọn cho khuôn mặt tuấn của gã giảm bớt nhiều.
Cố Nguyệt Hoài đỡ trán : "Đưa chứng cứ phạm tội của Thái Lan cho . Sáng mai, tới, chúng trực tiếp gặp ở cổng phố lương thực."
Hình Kiện gật đầu nhẹ : "Được ! Em đưa chị về nhà khách ."
Hai rời khỏi phố lương thực, Hình Kiện đưa Cố Nguyệt Hoài đến nhà khách. Cô còn bước cửa, thấy Cố Tích Hoài đang đợi ở cửa nhà khách. Khuôn mặt của nghiêm túc cô, vẻ mặt của hết sức khó coi.
Khóe miệng của Cố Nguyệt Hoài giật một cái, : "Anh ba, ở đây gì? Đi, thôi."
Hình Kiện cẩn thận từng li từng tí đầu , gã lập tức trông thấy ánh mắt sắc bén của Cố Tích Hoài đang chằm chằm . Mí mắt của gã giật giật, nhỏ giọng với Cố Nguyệt Hoài: "Chị Cố, em nha, đây!"
Nói xong, gã cũng dám nấn ná thêm nữa, chạy mất nhanh như chớp.
Cố Tích Hoài lạnh lùng chằm chằm phương hướng mà Hình Kiện chạy xa. Mãi cho đến khi chạy khuất bóng, mới đầu về phía Cố Nguyệt Hoài. Là một trai, thực sự thể chịu đựng chuyện em gái của "Trêu hoa ghẹo nguyệt" ở bên ngoài. Lúc mới đến bao lâu, mà cô thể chạy nhảy suốt ngày ở bên ngoài ?
Ban đầu, còn cho rằng khi giảm béo, tính tình của Cố Nguyệt Hoài cũng đổi nhiều, nhưng hôm nay xem , chẳng ai là mỹ cả. Cô vẫn khuyết điểm của . Dù cô đăng ký kết hôn với Yến Thiếu Ngu , nhưng cô vẫn cùng đàn ông khác xuất hiện cùng lúc đêm hôm khuya khoắt như thế , chuyện đúng ?
Nghĩ như , Cố Tích Hoài lạnh lùng quát lên: "Cùng về! Anh lời với em!"
Cố Nguyệt Hoài quan sát bóng lưng lửa giận ngút trời của Cố Tích Hoài, cô xoa xoa thái dương, chút đau đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-512.html.]
Đương nhiên là cô Cố Tích Hoài đang suy nghĩ cái gì, nhưng cô sống lâu như , cô vẫn thật sự hiểu tình cảm của nam và nữ ở thời đại hễ liếc một cái là ngượng ngùng ngay. Cô ở chung với Hình Kiện, gã cũng chỉ xem cô là chị cả.
Huống hồ, liên lạc ban đêm đúng là một hành động bất đắc dĩ, thể trách cô mà!
Nghĩ thì nghĩ, Cố Nguyệt Hoài vẫn nhắm mắt theo bước chân của Cố Tích Hoài. Nói nhiều như cũng đều vô dụng thôi. Cô vẫn nên nhanh chóng xoa dịu cơn lửa giận của . Về phần giải thích như thế nào, cô cớ.
Cố Tích Hoài về phòng của , Cố Nguyệt Hoài cũng tinh ý mà theo .
"Nói , chuyện gì xảy ?" Cố Tích Hoài ở chiếc giường đơn, đếm lượng túi lương thực mua hôm nay, chợt về phía Cố Nguyệt Hoài. Lúc , lửa giận của thoáng giảm bớt một chút, nhưng vẫn cần một lời giải thích.
Anh hiểu rõ nhân phẩm của Cố Nguyệt Hoài. Nếu cô thật sự đàn ông khác thì cơ bản là cô sẽ lén lút như thế .
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, : "Lần , lúc em tới thành phố Hoài Hải gặp bọn buôn ở thành phố Phong. Bọn chúng bắt cóc em, lúc đó em quen . Anh tên là Hình Kiện, trong nhà quan, gia cảnh lụi bại, cứu em."
Sau khi Hình Kiện và cô cùng thỏa thuận xong, gã mới thả cô . Nói như , đây cũng xem là cứu cô... nhỉ?
"Cái gì? Bọn buôn ? Chuyện tại em thành thật cho cơ chứ?" Vừa thấy lời , Cố Tích Hoài giật nảy . Dọc con đường , cũng gặp ít tình huống như thế và cũng rõ những phụ nữ bắt cóc sẽ gặp cảnh ngộ gì.
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày , : "Chuyện quan trọng, là em giải thích ?"
Nét mặt của Cố Tích Hoài nặng nề, lắc đầu : "Sao chuyện quan trọng hả? Cố Nguyệt Hoài ơi là Cố Nguyệt Hoài, em thật sự là to gan mà, ngay cả chuyện lớn như mà em cũng dám giấu diếm cha, giấu diếm và cả cả nữa. Còn cái gì mà em dám nữa ?"
Mí mắt của Cố Nguyệt Hoài giật giật, cô : "Anh ba, còn nữa đây? Hôm nay cũng là lúc để quở trách em mà."
"Đã là cứu em, còn cái gì để nữa chứ? Lúc , em đặc biệt tìm tới đây bởi vì mua lương thực, mà chính là vì cảm ơn đúng ?" Nét mặt của Cố Tích Hoài lộ vẻ thấu tất cả, tức giận trừng mắt liếc cô.
Anh tiếp: "Em sớm cho thì chúng thể cùng mời ăn một bữa cơm là . Em lén lút như gì chứ?"
Cố Nguyệt Hoài nghiêm túc : "Không lén lút, mà là em chính sự."
Trên mặt của Cố Tích Hoài bên ngoài nhưng bên trong , ha ha : "Ồ? Vậy em thử xem, chính sự gì hả?"
Cố Nguyệt Hoài cũng nóng vội chuyện , cô chậm rãi xuống, còn cầm lấy bình thủy rót cho bản một ly nước. Chẳng qua cô quen uống nước ở trong gian nên loại nước đun sôi để nguội bình thường thật vô vị. Một lúc lâu , cô mới : "Phố lương thực tính là chính sự ?"
Tim của Cố Tích Hoài đập nhanh một nhịp, nghi ngờ hỏi : "Phố lương thực ư? Chuyện liên quan tới phố lương thực chứ?"
"Vậy là , cái Hình Kiện chính là ông chủ của phố lương thực."
Dứt lời, bầu khí ở bên trong căn phòng lập tức lâm tĩnh lặng. Ánh mắt của Cố Tích Hoài lom lom chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, hỏi: "Em thật chứ?"
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, : "Ừm, em đến thành phố Hoài Hải chính là vì bán đồ trang sức mà bà để . Chắc hẳn là rằng lúc em bán ít tiền. Sau , em và Hình Kiện hùng hạp ăn. Cuối cùng, em tiền, còn sức để thành lập nên phố lương thực vang bóng một thời , cho nên đúng , em cũng xem như là một nửa chủ nhân của phố lương thực đó."
Khuôn mặt của Cố Tích Hoài cả kinh. Một lúc lâu , mới hít sâu mấy để đè ép cảm xúc xuống. Ngược , về phía Cố Nguyệt Hoài bằng ánh mắt chút phức tạp. Anh vốn tưởng rằng bản đủ hiểu rõ em gái nhà . Ai ngờ rằng đó chỉ là bề ngoài mà thôi!