Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 523
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:17:18
Lượt xem: 690
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm Cố Nguyệt Hoài và Bạch Mân ăn bữa sáng xong liền đạp xe đạp đến bệnh viện huyện.
Trong thời gian Bạch Mân học xe đạp, đều là tự , lúc chở theo Cố Nguyệt Hoài cũng cảm thấy mệt.
Bệnh viện huyện.
Cố Nguyệt Hoài ở cửa quanh, ngờ đến đây nhiều , thế mà đến với tư cách học trò.
Bạch Mân lôi kéo cô bệnh viện, cẩn thận dặn dò : "Nguyệt Hoài, lúc đó Lý Nhĩ Tân Hoàng Thịnh g.i.ế.c chết, việc em cứu trở về gây ồn ào huyên náo, tuy rằng hiện tại còn ai thảo luận nữa, nhưng bản lĩnh của em rõ như ban ngày, đợi lát nữa em cứ trực tiếp với thầy, hẳn ông sẽ giữ em ở bên cạnh học thêm một chút bản lĩnh, sẽ để em học những cơ sở cùng với những khác.”
Cố Nguyệt Hoài kinh ngạc, Bạch Mân đây là đang biến tướng dạy cô nên cửa như thế nào ?
Cô vẫn luôn cho rằng Bạch Mân và Cố Đình Hoài giống , đều là những lương thiện thành thật, hiện giờ xem cô hiểu lầm.
Người đầu óc, còn thông minh, nên những gì ở nơi nào, nhưng nếu cô bản là “thần y” báo chí, chỉ sợ bác sĩ bệnh viện đều sẽ tới khiêm tốn xin cô chỉ giáo, chi đến việc dạy cô?
Chỉ bản cô mới , tình trạng của Lý Nhĩ Tân lúc đó nghiêm trọng đến mức nào, nếu sức mạnh chữa trị, cho dù thật sự đang lâm trạng thái c.h.ế.t lâm sàng, cũng cứu sống , đương nhiên, cô chỉ cần căng da đầu là trùng hợp, cũng gì.
Dù khi Lý Nhĩ Tân đưa tới đây cũng cái gì, là lừa là cũng thể chứng minh đó là cô ?
Nguyệt
“Yên tâm, em hiểu .” Cố Nguyệt Hoài gật đầu, Bạch Mân mới yên lòng.
Cô cực kỳ quen thuộc với bệnh viện, để cô chờ ở bên ngoài, trực tiếp dẫn văn phòng điều phối nhân viên.
Bạch Mân tính tình hiền lành, mối quan hệ trong bệnh viện cũng tệ lắm, hơn nữa còn là học sinh của bác sĩ ngoại khoa Lý Tự Ngôn, từ xuống đều ai dám trở mặt với cô , nếu Bạch Sơn và Từ Đông Mai thường xuyên tới ầm ĩ, cô sớm từ chức.
Người đang việc trong văn phòng chính là một phụ nữ trung niên, Bạch Mân gõ cửa, khi bước liền : "Chị Vương, chị đang bận ?”
Chị Vương ngẩng đầu, kinh ngạc Bạch Mân một lúc: "Đồng chí Tiểu Bạch? Sao hôm nay em rảnh đến đây thế?"
Cùng lúc đó, trong lòng cô rơi lộp bộp một tiếng, hẳn sẽ chuẩn dẫn theo thích gì đó của đây ?
Cô vẫn quên lúc em gái của cô tới bệnh viện gây ồn ào đến mức nào đây, nếu thêm một nữa, e rằng còn liên lụy đến chính , sợ cái gì cái đó tới, đầu cô thấy một cô gái mảnh khảnh khác theo phía Bạch Mân.
Sắc mặt chị Vương chút khó coi, cô gái Bạch Mân mang đến xinh thì xinh , nhưng liệu năng lực để y tá ?
Tâm trạng của Bạch Mân , dẫn Cố Nguyệt Hoài gần: "Chị Vương, em dẫn tới báo danh.”
Chị Vương khẽ nhếch miệng, chút khó xử : "Đồng chí Tiểu Bạch, chuyện bác sĩ Lý ?”
Dù cô cũng thể gánh vác trách nhiệm tùy tiện đưa ngoài , chuyện cần lo liệu, nếu Lý Tự Ngôn lên tiếng phê duyệt, đồng ý, Bạch Mân cứ lăn lộn tùy ý, dù cuối cùng cũng liên quan gì đến cô .
Bạch Mân ngẩn , ngược Cố Nguyệt Hoài bên cạnh lấy tờ thông báo lớp huấn luyện thầy thuốc dân gian thấy nét gì đó gương mặt chị Vương, cô : “Đây là đơn thông báo huấn luyện của , đến bệnh viện chúng để học tập.”
Vừa thấy đơn thông báo, chị Vương đầu tiên là kinh ngạc, đó liền thở phào nhẹ nhõm, mặt cũng nở nụ tươi.
Cô nhận lấy tờ đơn thông báo trong tay Cố Nguyệt Hoài, giận một câu: “Thì là như , đồng chí Tiểu Bạch thế mà cũng rõ ràng.”
Chị Vương lưu loát xử lý việc lớp huấn luyện cho Cố Nguyệt Hoài, còn thuận tay đưa cho cô một tấm thẻ bài, đó tên, nhưng cô : “Trong thời gian khi bệnh viện, cô chỉ việc đeo theo thẻ công tác tạm thời là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-523.html.]
Những học tập trong các lớp huấn luyện cũng nhất định sẽ ở bệnh viện việc, cho nên chỉ thể xem như nhân viên thực tập tạm thời.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu, thuận tay đeo tấm thẻ bài lên, lời : “Được, cảm ơn chị Vương.”
Chị Vương cong mắt : "Cô gái nhỏ xinh , miệng cũng ngọt, học tập cho , tranh thủ ở bệnh viện.”
Cố Nguyệt Hoài , trả lời, cùng Bạch Mân rời khỏi văn phòng.
Suốt cả đường Bạch Mân đều im lặng một lời, mặt nở nụ khổ, từ sắc mặt của chị Vương, cô cũng nhận thấy của đây ngu xuẩn bao nhiêu, cũng may hiện tại còn gông cùm xiềng xích nào, cô thể an an bất cứ chuyện gì .
Không chờ Cố Nguyệt Hoài mở miệng, Bạch Mân đưa cô đến văn phòng của bác sĩ khoa ngoại.
Cô gõ cửa, bên trong truyền một giọng ôn hòa trầm : "Mời ."
“Thầy!” Bạch Mân dẫn Cố Nguyệt Hoài văn phòng, gọi một tiếng với đằng bàn việc.
Cố Nguyệt Hoài cũng ngước mắt đánh giá Lý Tự Ngôn, thấy , liền nheo mắt , dường như cô gặp .
Người đàn ông trung niên đeo một cặp kính, hai bên mép tóc của ông trắng, loại khí chất khiến dỡ tâm phòng xuống, chính là trí thức thuộc phần tử trí thức, khi quan sát cẩn thận, Cố Nguyệt Hoài chút kinh ngạc, cô nhớ bản gặp ông ở .
Trên xe lửa.
Lần đầu tiên cô đến thành phố Hoài Hải, khi xe lửa từ huyện Thanh An thành phố Phong, cô gặp một cô gái béo, tên móc túi xe lửa cướp đồ, khi đó, ở vị trí phía cô, một toát khí chất một học giả già như .
Thế giới thật sự nhỏ bé, ngờ Lý Tự Ngôn chính là mà gặp xe lửa khi đó.
Khi Lý Tự Ngôn ngẩng đầu về phía Cố Nguyệt Hoài Bạch Mân, ông cũng sửng sốt một chút, một lúc lâu, dường như cũng nhớ việc hai từng gặp .
"Thầy? Thầy đang nghĩ cái gì ?" Bạch Mân chút khó hiểu, đầu về phía Cố Nguyệt Hoài, biểu cảm mặt cũng kinh ngạc: "Nguyệt Hoài, em từng gặp thầy ?”
Cố Nguyệt Hoài còn kịp mở miệng, Lý Tự Ngôn mỉm : "Từng gặp một .”
Trên mặt Bạch Mân hiện lên nụ : “Không ngờ thầy và Nguyệt Hoài mối liên hệ sâu xa như , tiếp, thật sự duyên phận. Thầy, thầy gần đây bệnh viện chúng tuyển nhận một đám học viên đến lớp huấn luyện ? Nguyệt Hoài chính là nhận thông báo của đại đội, đặc biệt tới bệnh viện học tập, thầy xem, thể chỉ giáo em ?”
Lý Tự Ngôn im lặng một lúc, trực tiếp trả lời, chỉ : "Các lớp huấn luyện đều là khóa tập thể, giống .”
Bạch Mân dù ngốc đến cũng thể ý từ chối trong lời , mặt mày cô suy sụp, nhưng ngay đó nghĩ đến cái gì, lên tinh thần, vội : “Thầy ơi, thời gian thầy luôn tò mò về vị ‘thần y’ báo , đó chính là Nguyệt Hoài!”
Lý Tự Ngôn nhếch khóe miệng lên, tháo kính mắt xuống, tức giận mà trừng mắt liếc Bạch Mân một cái: "Em cho thằng thầy già cả nên mắt mờ ?”
Dù cho ông ngốc đến , cũng đến mức tin tưởng một cô gái nhỏ mười tám mười chín tuổi thể y thuật xuất thần nhập hóa như .
Bạch Mân chút sốt ruột, liên tục : "Không , em thật đấy! Thầy, em thật sự lừa thầy, lúc đó em ở đó, tận mắt chứng kiến Nguyệt Hoài cứu sống Lý Nhĩ Tân c.h.ế.t về!”
Lý Tự Ngôn liếc cô một cái, trong ánh mắt lộ rõ vẻ tin.
Cố Nguyệt Hoài thấy Bạch Mân sức cho như , thở dài, : “Bác sĩ Lý, chị Bạch Mân thật sự hề dối, ngay lúc đó Lý Nhĩ Tân lâm trạng thái c.h.ế.t lâm sàng, là do cứu trở về, mục đích đến bệnh viện là học tập một vài tri thức về việc giải phẫu ngoại khoa, đến quân khu, cũng thể phục vụ thật cho các đồng chí quân nhân nơi tiền tuyến.”
Nghe xong những gì cô , sắc mặt Lý Tự Ngôn đổi: "Cô quân y ?”