Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 530
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:19:52
Lượt xem: 645
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Hâm giơ tay áo lên lau vết m.á.u mặt, đau, là mơ.
Gò má của giật giật, cẩn thận đánh giá Cố Nguyệt Hoài. Khi đối mắt với đôi mắt mèo giảo hoạt và linh động của cô, sự sợ hãi trong lòng đều che lấp, đôi mắt như thể là ?
Vương Hâm xung quanh, thấy những túi tiếp tế chứa đầy đồ, trong lòng cũng cảm thấy kích động.
Anh vịn cây dậy, nghiêm túc với Cố Nguyệt Hoài: “Đồng chí, cảm ơn cô cứu và Mạnh Hổ.”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, cau chặt mày: “Vết thương của các còn dưỡng mấy ngày nữa, quan trọng là thể quá yếu ớt, rốt cuộc các trải qua quãng thời gian như thế nào? Tại dồn ép đến mỏm núi Lăng Xuyên, Thiếu Ngu ?”
“Đồng chí Mạnh Hổ, phiền hãy kể cho chuyện gì xảy trong thời gian .”
Cô thực sự tò mò, với năng lực của Yến Thiếu Ngu, lẽ dồn ép đến bước đường cùng mới . Địa thế của mỏm núi Lăng Xuyên hiểm trở, lẽ nào định chia thành từng tốp nhỏ, đánh tan từng binh sĩ của nước M? do cô kịp tiếp tế, cuối cùng chỉ còn con đường chết.
Mãnh Hổ gãi đầu Vương Hâm, chuyện liên quan đến tiền tuyến đều là bí mật quân sự, nên tiết lộ đúng ?
Vương Hâm cũng nên như thế nào, đầu Mạnh Hổ, dù cũng điểm tên của mà.
Cố Nguyệt Hoài coi như thấy hai đang đấu mắt với , cô chỉ thịt bò đóng hộp tỏa mùi thơm phức bên đống lửa, : “Các thể ăn chút đồ hộp, ăn , cứ tiếp tục chịu đựng như thế, chỉ e hai chịu bao lâu .”
Mạnh Hổ xoa tay, nén tiết nước bọt: “Đồng chí Cố, chúng mau rời khỏi đây .”
“Rốt cuộc xảy chuyện gì? Lẽ nào một nhóm binh sĩ nước M đều một đồng chí Cố giải quyết hết? Còn t.h.i t.h.ể ? Tại đến một t.h.i t.h.ể cũng ? Còn những túi tiếp tế …” Trên đầu Vương Hâm một dấu chấm hỏi, đoán
Sắc mặt của Mạnh Hổ đổi liên tục, nhỏ gần bên tai Vương Hâm: “Cậu còn nhớ đến truyền thuyết Hoàng tiên cô của mỏm núi Lăng Xuyên ? cảm thấy cô chính là Hoàng tiên cô hiển linh, cho phép nước M bước mỏm núi Lăng Xuyên, khiến quân diệt!”
Khóe miệng của Vương Hâm giật, Mạnh Hổ với ánh mắt khó tả, mặt tràn ngập vẻ nên lời.
“Này, đừng tin, xem ngoại trừ Hoàng tiên cô sức mạnh siêu nhiên thể giải thích chuyện binh sĩ nước M biến mất thì còn nguyên nhân nào khác ? Hơn nữa, là một nhóm mà tận hai nhóm!” Mạnh Hổ giơ hai ngón tay lên, ý vị sâu xa.
Bỗng nhiên sắc mặt của Vương Hâm đổi, đột nhiên giọng cao hơn một chút: “Hai nhóm?”
Sau khi Mạnh Hổ kể một những chuyện khi hôn mê, tuy ngắn gọn nhưng cũng thể sự trắc trở trong đó.
Có thể dập đống lửa trong lúc thần quỷ , còn khiến cho hai nhóm binh sĩ của nước M biến mất ngay tại chỗ, quả thực đây là là sức mạnh mà bình thường cho nên thế giới thực sự “Hoàng tiên cô” ? Truyền thuyết là thật ư?
Không là do năng lực tẩy não của Mạnh Hổ quá mạnh là hiện tượng kỳ lạ thuyết phục , Vương Hâm cũng tin lý do thoái thác .
Mạnh Hổ nghiêm túc : “Có điều cũng may mà đồng chí Cố, nếu như cô thì lúc hai chúng vẫn còn dồn ép, chừng chính vì cô đến mới khiến Hoàng tiên cô sợ chạy mất, thì chúng đều bắt ăn mất!”
Vương Hâm gật đầu, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài càng cảm kích hơn.
Cố Nguyệt Hoài mất kiên nhẫn, hai thầm gần mười phút, nếu như quả thực sinh vật “Hoàng tiên cô” thì bọn họ nhất định chạy thoát. Phái hai đầu óc thông minh như thế săn giống với phong cách của Yến Thiếu Ngu.
Cô thúc giục: “Nếu hai đói thì lên đường , hãy kể cho tất cả những chuyện xảy ở đường trong thời gian .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-530.html.]
Mạnh Hổ và Vương Hâm , mặt hai khó xử.
Chuyện liên quan tới cơ mật, bọn họ thể nhưng chân mới cảm ơn với , chân từ chối thì vẻ chân thành lắm. Đồng chí Cố sẽ cảm thấy hai họ thành thật đấy chứ?
Nghĩ , Mạnh Hổ nhỏ giọng : “Đồng chí Cố, là , là bởi vì chuyện tiền tuyến đều thể bậy , dù cũng là chuyện liên quan đến chiến sự với nước M, lỡ như…Vậy thể gánh vác nổi trách nhiệm đó .”
Cố Nguyệt Hoài gật đầu tỏ ý hiểu, Mạnh Hổ còn kịp thở phào, thấy cô : “, Cố Nguyệt Hoài đích thủ trưởng Từ mời gia nhập quân khu 8, đến chi viện cho trung đội 168 các ngoài nên tính là ngoài.”
“Quân… Quân y?” Mạnh Hổ và Vương Hâm đều ngơ ngác.
Lần , trung đội 168 họ đưa quân y tới mỏm núi Lăng Xuyên, nhiều thích ứng với cảnh hoặc nôn mửa tiêu chảy vì ăn đồ hỏng, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến họ phát động phản công.
Cổ họng của Mạnh hổ lăn lên lăn xuống mấy : “Đồng chí Cố, cô đang đùa đấy chứ? Quân y? Thật ?”
Anh từng Yến Thiếu Ngu vợ học y, lừa đấy chứ?
Cố Nguyệt Hoài thở dài, lấy thư giới thiệu sắp nát . Khi thấy con dấu chính thức đóng thư, Mạnh Hổ và Vương Hâm đều ngẩn tò te, mặt đầy vẻ đờ đẫn Cố Nguyệt Hoài, ngờ là chiến hữu!
Cố Nguyệt Hoài cất thư giới thiệu : “Bây giờ thể ?”
Mạnh Hổ gấp gáp gật đầu, khóe miệng giương cao, khuôn mặt gầy gò nở nụ rạng rỡ: “Đồng chí Cố, cô sớm! Hóa cô chỉ là vợ của trung đội trưởng mà còn là quân y chuyên dụng của trung đội 168 chúng ?”
Tin tức giống như sấm dậy đất bằng, cũng như mưa xuân sa mạc khô cằn tiếp thêm sức mạnh cho Mạnh Hổ và Vương Hâm.
Nói xong, Mạnh Hổ toe toét : “Đồng chí Cô, đều thể trả lời những vấn đề mà cô hỏi! Vậy mà cô là chiến hữu của chúng , chỉ đơn thuần là nhà quân nhân! Tốt quá, từ nay trở , trung đội 168 chúng thực sự quật khởi và vang dội tiền tuyến!”
Nghĩ đến Cố Nguyệt Hoài mới cứu Vương Hâm khỏi hôn mê, Mạnh Hổ cực kỳ lòng tin lời của .
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu bầu trời u ám với cảnh xung quanh tối tăm, cô kiềm chế sự sốt ruột trong lòng, : “Hôm nay muộn quá , đường an , hai xuống ăn , ấm thể xong chúng xuất phát.”
Mạnh Hổ do dự, nghĩ đến chuyện “Hoàng tiên cô” là thật, đang định mở miệng thì thấy Cố Nguyệt Hoài : “Lúc ‘Hoàng tiên cô’ ăn no , lẽ sẽ , nơi sẽ an .”
Trước đó, cô do thám từ , xung quanh cũng tiếng vang của động vật lớn nào cả.
Thi thể binh sĩ của của hai nhóm nước M đều cô vứt xa, thể dễ dàng tìm , còn khu vực hiển nhiên trong phạm vi lục soát của họ, binh sĩ nước M sẽ đặt chân tới nữa nên đương nhiên nơi an .
Nguyệt
Vừa , Mạnh Hổ cũng cảm thấy lý, Vương Hâm, cũng yên lặng gật đầu.
Ba cứ như bên đống lửa, mới xuống, Mạnh Hổ cầm đồ hộp lên bắt đầu ăn phần phật phần phật, hận thể há to miệng như chậu m.á.u nuốt hết cả hộp. Khi ăn hết cả hộp, ăn tiếp, còn rơi cả nước mắt vui mừng.
Vương Hâm cũng khá hơn là bao, ăn uống lịch sử hơn chút nhưng tâm trạng cũng hơn là bao.
Hai ở trong núi hơn nửa tháng, đồ ăn thức uống khan hiếm, hôm nay khó khăn lắm mới ăn một miếng đồ ăn nóng hổi, trong lồng n.g.ự.c chua chát dứt nhưng bọn họ cũng gì, chỉ trong chốc lát ăn hết cả bốn hộp.