Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 551
Cập nhật lúc: 2025-03-09 14:32:34
Lượt xem: 706
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Nguyệt Hoài ngẩng mặt lên, nhẹ gọi một tiếng: “Anh.”
Cố Đình Hoài nụ mặt em gái, vẻ mặt căng thẳng ban đầu buông lỏng, lời răn dạy cũng bật thốt thành lo lắng: "Thế nào ? Không thương chứ? Không rằng chạy đến tiền tuyến, em sợ hù c.h.ế.t bọn ?”
Bọn họ vốn dĩ tình hình cụ thể, nhưng khi thấy báo chí đưa tin tiền tuyến xảy chiến tranh, còn cái gì rõ nữa? Cô gái mới mười chín tuổi, lá gan lớn, một trèo đèo lội suốt cũng dám xông chốn mưa b.o.m bão đạn.
Nghĩ như , ánh mắt Cố Đình Hoài Yến Thiếu Ngu chút phức tạp.
“Anh cả.” Yến Thiếu Ngu lời đáp lời, thích ứng với vai trò em rể của .
Khi đối diện với ánh mắt chút trách móc của Cố Đình Hoài, mím môi im lặng một lúc, quả thực, nếu như Thiếu Ly vì một đàn ông mà vượt ngàn dặm xa xôi chạy tiền tuyến, e rằng chỉ trách móc đơn giản như .
Yến Thiếu Ngu khom , cúi đầu : “Anh cả, là của em.”
Cố Đình Hoài thấy dáng vẻ của , cũng nên gì, nhưng còn kịp nghĩ nên như thế nào, thấy em gái nhà che chắn mặt Yến Thiếu Ngu như “khuỷu tay sắp chặt đứt”, ôm hết trách nhiệm lên tiếng.
"Sao thể là của ? Anh xin cái gì? Anh cả, đều do em tìm Thiếu Ngu, chuyện liên quan gì đến , nếu trách thì cứ trách em ! Từ đầu đến cuối Thiếu Ngu đều rõ ràng, lúc thấy em cũng hoảng sợ!”
Tuy rằng Cố Nguyệt Hoài thể che tình to lớn của Yến Thiếu Ngu, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều mang tính thiên vị và che chở.
Yến Thiếu Ngu rũ mắt đỉnh đầu cô, con ngươi đen như gỗ mun lóe lên một tia bất đắc dĩ và cảm động.
Đây là yêu, bất kể khi nào ở , luôn bảo vệ lưng, tuy rằng bảo vệ , cũng sẽ nhượng bộ dù chỉ một tấc, chiến trường như con d.a.o nhỏ cứng rắn, khi về nhà thủ đoạn mềm dẻo với , cô thậm chí cho cơ hội đối mặt với những điều .
Một phụ nữ tâm tâm niệm niệm vì như , chỉ cảm thấy vì cô đủ nhiều.
Mí mắt của Yến Thiếu Ngu rũ xuống, một loại cảm xúc ấm áp mà chua xót ngừng trào dâng, xa lạ, nhưng bài xích.
Khóe mắt Cố Đình Hoài giật giật, Cố Nguyệt Hoài đang bảo vệ Yến Thiếu Ngu như một quả bóng trong mắt, trong lòng khó chịu, cảm khái, khó chịu là vì em gái phòng chính là , cảm khái là bởi vì cuối cùng em gái cũng trưởng thành, cuộc sống của chính .
Anh tiến lên kéo cánh tay Cố Nguyệt Hoài, đánh giá từ xuống : "Thế nào? Có thương gì ?”
Những bình thường như bọn họ, sống cách xa tiền tuyến vạn dặm, thấy đều chỉ là một góc của tảng băng, nhưng ai ở nơi đó mỗi ngày hàng tá t.h.i t.h.ể thể chất chồng thành núi? Đây là trò đùa ?
Cố Nguyệt Hoài xua xua tay, cong môi : "Không , , em mà.”
Nhìn thấy bộ dạng vô tâm vô phế của cô, Cố Đình Hoài nhăn mày, xụ mặt chuẩn dạy dỗ cô thêm vài câu.
Lúc , Hình Kiện đang tổ chức thủ khiên lương thực chạy tới, thầm: “ , thể trở về chuyện gia đình ? Hiện tại việc quan trọng nhất là gì? Lương thực trong phố lương thực thu đủ chi, còn tiếp tục lãng phí thời gian thì thanh danh của phố lương thực chúng cũng thành xú danh, cả Cố, đưa lương thực về , cho chị Cố tình hình gần đây.”
Nói xong, Hình Kiện liền dẫn rời , sợ còn chậm trễ nữa phố lương thực sẽ tới mua lương thực tức đến hộc m.á.u lật đổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-551.html.]
Mọi , Cố Đình Hoài liền : "Em cũng em báo chí ? Sau nạn châu chấu, phố lương thực gần như hỗn loạn, nếu yêu cầu hạn chế mua hàng, căn bản đợi đến khi em trở về, mấy ngày gần đây, hạn chế mua thương lực cũng càng ngày càng ít.”
Cố Nguyệt Hoài híp mắt: "Tống Kim An ? Bên phía xảy chuyện gì chứ?”
Hiện tại Tống Kim An đang quan hệ hợp tác với phố lương thực, nếu phố lương thực thật sự xảy vấn đề gì, cũng chạy thoát, đương nhiên, điều cô quan tâm cũng cái , mà là Điền Tĩnh, đây chính là một trong nguyên nhân chính yếu cô mời Cố Đình Hoài tới.
Cô cần thời khắc chú ý đến hướng của Tống Kim An, phòng ngừa Điền Tĩnh lén lút tới Phong Thị, lợi dụng phố lương thực của cô để kiếm lợi cho bản , như gần đây cô nhất định sẽ ói đến chết, nhưng cẩn thận nghĩ , loại khả năng là lớn.
Điền Tĩnh là nắm giữ tiên tri, trong lòng cô rõ giá trị của Tống Kim An, đối với một nỗ lực bò về phía mà , thể nào dễ dàng buông tha một tấm “phiếu cơm lâu dài” như , mà dựa năng lực của cô , Tống Kim An hẳn là ứng cử viên nhất và cũng thích hợp nhất mà cô thể tiếp xúc đến, cho nên cô nhất định sẽ vứt bỏ tấm thẻ Tống Kim An .
Chẳng qua, đời Điền Tĩnh Nhậm Thiên Tường dây dưa thôi, còn khiến Tống Kim An tận mắt chứng kiến đủ loại chật vật của cô , cặp môn đăng hộ đối thật sự còn thể ở bên mà hề khúc mắt, trở thành đôi thần tiên quyến lữ ca ngợi ở thủ đô kiếp ?
Yến Thiếu Ngu nghiêng mắt cô một cái, chú ý tới biểu cảm thờ ơ mặt cô, duỗi tay nắm lấy ngón tay lạnh băng của cô.
Cố Đình Hoài liếc một cái, chỉ như thấy, đương nhiên điều Cố Nguyệt Hoài hỏi là cái gì, nhưng lắc đầu : “Tống Kim An vẫn luôn cải tiến chính sắc, tích cực tiến hành xây dựng địa phương, thật sự xảy vấn đề gì.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ nhướng đuôi lông mày, gật đầu : “Lương thực đưa tới cũng đủ duy trì một thời gian khá lâu, em và Thiếu Ngu về nhà, cả cũng cùng , trở về chúng em tổ chức hôn lê, còn hôn lễ của và chị dâu cả, nên sớm .”
Nhắc tới cái , bầu khí vẻ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Cố Đình Hoài nghĩ đến hai mặt báo cáo kết hôn, đến cả ảnh kết hôn cũng chụp, cũng lời chỉ trích nào, đổi góc độ tự hỏi, nếu xảy chuyện là Bạch Mân, nhất định cũng sẽ vượt vạn dặm xa xôi chạy tìm cô .
Nghĩ như , trong lòng Cố Đình Hoài liền bình thường hơn nhiều, với Yến Thiếu Ngu: “Thiếu Ngu, hãy đối xử thật với con bé, con bé hy sinh nhiều vì chú, đến cả công việc cũng từ bỏ để đến bên cạnh chú, đến cả mạng cũng thèm để ý, từ nhỏ đến lớn, còn từng thấy con bé chấp nhất với điều gì như , chú cũng thể gì với con bé đấy.”
Yến Thiếu Ngu gật đầu, với giọng trịnh trọng: “Anh cả yên tâm.”
Anh thể lời nào dễ , nhưng bản từ đến nay bao giờ ngoa bao giờ, nếu như sẽ đồng ý.
Cố Đình Hoài ngược cũng ép hứa hẹn điều gì, : “Ngày mai , chờ sự việc phố lương thực hôm nay lắng xuống, ngày mai chúng sẽ về nhà, cha và những khác cũng lo lắng cho em, em nghĩ nên giải thích cho bọn họ thế nào .”
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài chớp chớp mắt, ranh mãnh : "Cần giải thích gì cơ? Nói lời xin nũng chút, chuyện sẽ xong ?"
Nghe thấy lời , Cố Đình Hoài liền im lặng, đầu rời , Yến Thiếu Ngu thì khẽ một tiếng, vuốt ve ngón tay tinh tế lạnh trong lòng bàn tay, giọng điệu chút kỳ lạ: “Sao em còn nũng thế?”
Trong ấn tượng của , cô vẫn luôn là một cô gái sắc bén, lúc nên tay sẽ tay, sấm rền gió cuốn cũng nương tay, một cô gái sắt đá như , thế mà còn lúc sẽ nũng với khác ? Dù cũng bao giờ thấy.
Cố Nguyệt Hoài nhếch khóe môi thành độ cung nhỏ: “Thứ từng thấy nhiều lắm, đồng chí Yến, cân nhắc kỹ hơn .”
Nói xong, cô liền đuổi theo bước chân Cố Đình Hoài, trò chuyện với về phố lương thực.
Yến Thiếu Ngu bóng dáng mảnh khảnh của cô, bỗng nhiên cúi đầu hai tiếng, lồng n.g.ự.c phập phồng, sung sướng đến cực điểm.