Cố Nguyệt Hoài tiếng nấu cơm của Cố Duệ Hoài đánh thức.
Cô dậy, gian chờ.
Cố Nguyệt Hoài trong gian mát mẻ, tất cả những chuyện xảy tối hôm qua đều mơ, mấy cây trồng trong ruộng cũng trưởng thành cả , cây ớt mọc dài đến chân, tán lá xanh là những chùm ớt đỏ rực trông vui mắt.
Cây táo đỏ và cây vải đều phát triển thành cây non cao bằng cô, lá cây rậm rạp, chắc tới hai ngày sẽ đơm hoa kết quả , nghĩ đến trái táo đỏ rực và quả vải trong veo như nước, Cố Nguyệt Hoài chút chảy nước miếng.
Nguyệt
Điều cô cảm thấy vui mừng chính là cây bắp trưởng thành.
Một hàng bắp thẳng trong đồng ruộng, mỗi cây hai lõi ngô bọc trong lớp áo xanh tươi, tiện tay bóc một trái ưa để lột một hàng hạt bắp màu vàng chỉnh tề, một mùi thơm đặc trưng xông mũi cô.
Cố Nguyệt Hoài toét miệng một tiếng, bẻ bộ bắp cây xuống, tổng cộng hai mươi quả.
Lúc cùi bắt tách rời khỏi cây, cây lập tức khô héo với tốc độ mà mắt thường thể thấy , cuối cùng dung nhập trong phần đất bên , bắt đầu cung cấp dinh dưỡng cho nhóm hạt giống tiếp theo.
Cố Nguyệt Hoài tới mức trố mắt nghẹn họng, cuối cùng chỉ thể cảm than một câu, quả nhiên hỗ là bảo bối của tổ tiên!
Cô dọn dẹp cùi bắp , bỏ nhà kho trong nhà bếp, lúc mấy cây bắp bên ngoài đều mùa , cô cầm cây bắp non ngoài, thế nhưng nhất định sẽ dẫn tới nghi ngờ.
Cố Nguyệt Hoài mảnh đất trống , quyết định sẽ tìm hạt giống cây gạo và lúa mì, lương thực chính mới là vua.
Đầu năm nay, lương thực chính mới là tiền tệ cứng rắn nhất.
Cố Nguyệt Hoài rời khỏi gian chờ, lúc quần áo đột nhiên phát hiện vải quấn bên hông đột nhiên lỏng một ít, cô sững sốt, dám tin khua tay múa chân, phát hiện cô thật sự gầy một chút!
Tại ?
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lóe lên, là nước giếng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-57.html.]
Nếu như hôm nay và hôm qua gì khác , thì là cô uống nước giếng trong gian chờ, theo như lời của tổ tiên, nước giếng tác dụng cường kiện thể, cho nên cũng biến hóa một tạp chất trong cơ thể cô ?
Nghĩ như thế, Cố Nguyệt Hoài lập tức giơ tay lên sờ sờ mặt .
Chỉ cần cô uống nước giếng trong gian chờ mỗi ngày, chắc hẳn bao lâu thể gầy đúng ?
Lúc , bên ngoài truyên tới tiếng trong trẻo của Cố Tích Hoài: “Cố Nguyệt Hoài, ăn cơm.”
“Ôi! Em tới đây!” Cố Nguyệt Hoài trả lời, khi mặc quần áo xong, mở cửa ngoài.
Trong nồi là cháo loãng nấu bằng gạo thô, cô chỉ múc nửa chén, Cố Duệ Hoài và Cố Tích Hoài giường đất, trong tay hai cũng đang cầm chén, thấy Cố Nguyệt Hoài chỉ múc nửa chén cháo loãng, còn lạnh một tiếng.
Đối với cô, giảm cân gì đó trong mắt đối phương chỉ là đang bộ tịch để lão Cố và cả đau lòng mà thôi.
Cố Nguyệt Hoài quan tâm tới nụ nhạt của , khi uống xong chén cháo loãng, cô cầm theo bút màu đến nhà chủ nhiệm Hoàng.
Chủ nhiệm Hoàng khác với những xã viên lớn khác trong thôn, bà cũng cần đồng việc đồng áng để kiếm điểm công việc, chỉ cần chạy từ nhà qua nhà khác để hòa giải mối quan hệ giữa các nữ hàng xóm với , cuối năm sẽ chia ba phần lương thực lớn, đây chính là sự khác giữa với .
Đinh Hân Hân ở nhà, chắc hẳn cũng đồng .
Mặc dù cô bé chỉ mới tám tuổi thôi, thế nhưng cũng là một lao động nhỏ, nhổ cỏ, thả trâu, đốn củi, đào đất đều do các em nhỏ trong đại đội thực hiện.
Thế nhưng, cô tới đây vì Đinh Hân Hân.
Cô tới đây vì Hoàng Phượng Anh.
Mặc dù cô thể cầm vàng thỏi đến chợ đen đổi tiền, thế nhưng dù cũng một kế hoạch lâu dài, hơn nữa bây giờ cô đổi ấn tượng của trong thôn về , thứ quan trọng hàng đầu chính là kiếm điểm công việc, kiếm thật nhiều điểm công việc!
Cô nghĩ cách từ lâu, mượn bút chì màu chỉ là bước đầu tiên, vẽ cho Đinh Hân Hân một chút là bước thứ hai, còn về bước thứ ba, đương nhiên là tới tìm Hoàng Phượng Anh, nắm bắt cơ hội.