Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 581

Cập nhật lúc: 2025-03-10 10:50:12
Lượt xem: 710

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Nguyệt Hoài bẻ một hạt đậu phộng , bỏ miệng, để dư hương trong miệng, còn thấp một chút vị ngọt lành, tuy rằng so sánh với chất lượng đậu phộng sản xuất trong gian Tu Di kém hơn, nhưng hương vị cũng tệ, là do nghệ nhân lâu đời phơi nắng xử lý.

vẻ mặt dám tin tưởng của Vạn Thanh Lam: “Thế nào? Suy xét xong ?”

Vạn Thanh Lam dùng sức nuốt một ngụm nước miếng, bắt lấy cổ tay của Cố Nguyệt Hoài nhéo mặt mấy cái, giọng chút run rẩy: “Không , Nguyệt Hoài , cô nhéo mạnh một chút, xem xem đang , lầm .”

Cố Nguyệt Hoài tức giận : “Cơ hội chỉ một thôi đấy, cô chắc chắn lãng phí như ?”

Ngay đó, Vạn Thanh Lam liền giơ cao cánh tay, vui vẻ phấn chấn reo lên: "Đi! !"

Nói xong, cô ôm chặt Cố Nguyệt Hoài, sức lực lớn, giọng đầy cảm kích: “Cảm ơn cô Nguyệt Hoài, trời tuyệt đường mà, cô chính là quý nhân của ! Có thể bạn với cô, thật sự là điều may mắn nhất đời của !”

, giọng trở nên nghẹn ngào, nước mắt nóng hổi chảy cổ Cố Nguyệt Hoài, thấm ướt cổ áo cô.

Cố Nguyệt Hoài vỗ nhẹ lưng Vạn Thanh Lam, giọng mang theo chút trêu chọc: “ , tuy rằng thời tiết hiện tại nóng, nhưng cô cũng cần đổ mưa ở chứ? Dính quá.”

Vạn Thanh Lam nín , buông cô , dùng tay áo xoa thật mặt hai mắt, chợt nghĩ đến gì đó, vội : "Nguyệt Hoài, hôm nay các cô sẽ xuất phát đến Hoài Hải Thị ? Vậy cần cùng các cô ?”

Cố Nguyệt Hoài suy nghĩ một lúc hỏi: "Cô lời tạm biệt với nhà ? Thời gian cấp bách, nếu như cô vội thì thể chờ một chút, khi nào chuẩn xong thể nhờ cả đưa cô đến đó, trong thời gian cũng luôn bận rộng ở Phong Thị, nhưng mà chị dâu cả của mới mang thai, để chăm sóc chị dâu, thể sẽ chậm trễ một thời gian.”

Nghe , Vạn Thanh Lam ngạc nhiên vui mừng : "Chị Bạch Mân mang thai ?! Chuyện lớn như bây giờ cô mới cho ?”

suy nghĩ : “Thành thật mà , gấp, mỗi ngày im trong nhà sắp mọc lông , cửa khác chê , còn bằng sớm một chút, nếu quyết định hôm nay , các cô thể chờ thêm chút , về nhà thu dọn đồ đạc cái nhé?”

Cố Nguyệt Hoài cũng cảnh hiện tại của cô , cũng lời đồn đãi hung mãnh như hổ, vì ở trong nhà, bằng nhận lúc câu chuyện còn nóng rời , chờ đến khi trở về hẳn chuyện lắng xuống, tình hình cũng sẽ chuyển biến .

Nghĩ như , cô liền gật đầu : "Được , cô trở về chuẩn , mười giờ chúng gặp mặt ở ga xe lửa.”

Vạn Thanh Lam vội vàng gật đầu liên tục, còn kịp chào hỏi trong nhà nhanh chân vòng vèo về nhà.

Cô nóng lòng rời huyện Thanh An, bây giờ cơ hội đến, cô nhất định thể bỏ lỡ.

Nàng gấp chờ nổi rời huyện Thanh An, hiện giờ cơ hội thật vất vả tới, nàng khẳng định là thể bỏ lỡ.

Cố Nguyệt Hoài bóng dáng hoan thoát vui sướng của cô , buồn .

Về đến nhà, Bạch Mân : "Là Thanh Lam ? Sao cô chơi? Chị múc cho cô chén cháo .”

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, thuật một những lời mới với Vạn Thanh Lam, cũng phát biểu ý kiến gì, thật sự bọn họ cũng can thiệp chuyện của phố lương thực, Cố Đình Hoài là duy nhất tiếp xúc, gật đầu: “Đồng chí Vạn là một đáng tin cậy.”

Yến Thiếu Ngu ăn cơm xong kéo Yến Thiếu Ly sang một bên dặn dò đôi câu, ngoan ngoãn gật đầu.

“Thời gian cũng còn sớm, bọn con xuất phát đây.” Cố Nguyệt Hoài đồng hồ, tám giờ , bộ đến huyện cũng mất một tiếng, nếu chờ Vạn Thanh Lam, thời gian cũng , đúng lúc đuổi kịp thời điểm xe lửa khởi hành lúc mười giờ.

Yến Thiếu Ngu gật đầu, thu dọn đồ đạc, vẫy tay chào tạm biệt nhà họ Cố cùng với Cố Nguyệt Hoài.

"Đi đến quân khu chăm sóc cho bản nhiều hơn, đừng chuyện gì cũng cố can thiệp , chuyện các con đều bàn bạc với , đừng nôn nóng, Thiếu Ngu , con bé từ nhỏ cha chiều hư, tính tình , nếu như tranh chấp gì, con nhường con bé một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-581.html.]

“Đi đến đó, ăn uống chắc chắn bằng trong nhà, thiếu cái gì con cứ việc thư cho cha, để cha đến thăm con.”

"..."

Cố Chí Phượng vui mừng một thời gian vì sắp ông nội, nhưng lúc tiễn con gái xa, nhịn bắt đầu trở nên dong dài, cho dù đây đầu tiên Cố Nguyệt Hoài xa nhà, nhưng ông , , thể lâu nữa sẽ trở về, quân khu một nơi thể , huống chi nếu tiền tuyến tham gia nhiệm vụ, sẽ nguy hiểm.

Trái tim cha già của ông chua xót, đôi mắt cay cay nhịn ngấn nước.

Yến Thiếu Ngu trịnh trọng gật đầu: “Cha yên tâm, con sẽ chăm sóc cho A Nguyệt, thời gian rảnh sẽ đưa cô về nhà thăm .”

“Được, , thì cha yên tâm .” Cố Chí Phượng xua tay với giọng nghẹn ngào: “Được , nữa, nhanh , đừng để lỡ chuyến xe lửa, khi đến nơi nhớ cho cha một phong thơ, bình thường việc gì cũng thư cho cha, ?”

Cố Nguyệt Hoài thể ông như , trong cổ họng như nghẹn .

Cô mím môi, nhẹ giọng : “Cha, cha đừng lo lắng, con và Thiếu Ngu đều lớn , thể chăm sóc cho bản . Ngược là cha đó, lớn tuổi , ngày thường ít xuống ruộng việc , nếu thấy mệt thì ở nhà nghỉ ngơi, chú ý thể.”

“Ôi chao, cha , nhanh , .” Cố Chí Phượng đầu, dùng sức vẫy tay.

Cố Nguyệt Hoài thêm gì nữa, rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử cùng với Yến Thiếu Ngu.

ngoảnh mặt , sợ nếu đầu , sẽ khiến Cố Chí Phượng thêm bi thương.

Mãi đến khi bóng khuất lối, Cố Đình Hoài mới với Cố Chí Phượng: "Cha, trở về thôi.”

Cố Chí Phượng chắp tay lưng, gì, khi , mới phát hiện Cố Tích Hoài nãy giờ đang giả câm cũng thấy , ông sửng sốt một lát, về phía Cố Đình Hoài và Bạch Mân: "Có chuyện gì thế? Thằng ba ?"

*

Khi Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu đến công xã Hoàng Oanh, Vạn Thanh Lam đeo một cái túi lớn qua con đường nhất định qua nếu đến huyện thành, một , cha cũng theo, tuy rằng gầy ốm, nhưng nụ lâu thấy đang nở rộ môi.

Vừa thấy Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, cô liền dậy vẫy tay: "Nguyệt Hoài! Đồng chí Yến!"

Cố Nguyệt Hoài cong môi : “Bộ dạng thế vẫn dễ hơn.”

Tâm trạng của Vạn Thanh Lam , gật đầu phụ họa: "Hì, cũng cảm thấy như ."

"Làm thế nào cô thuyết phục cha ? Không lén lút chạy đây đó chứ? cho cô , rõ ràng thể , cõng lưng tội danh lừa bán dân thường ." Cố Nguyệt Hoài Thật sự thấy cha nhà họ Vạn, nhất thời nhướng mày, chút nghi ngờ.

Vạn Thanh Lam hắng giọng, đắn : "Cô nghĩ đấy? !"

“Bọn họ cũng gần đây tâm trạng của , ngoài cùng cô, lời từ chối nào, là cho bọn họ đến tiễn, lược bớt thời gian lóc sướt mướt, chúng nhanh chóng rời thôi!”

Cố Nguyệt Hoài liếc một cái, đang định thì phía truyền đến giọng của Cố Tích Hoài: "Nguyệt Hoài! Thiếu Ngu!"

Nguyệt

Yến Thiếu Ngu nhướng mày, về phía Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài thở dài, chút đau đầu, đầu Cố Tích Hoài đang đeo ba lô lưng, chạy nhanh về phía .

 

Loading...