Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 625
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:15:03
Lượt xem: 772
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điền Tĩnh chằm chằm Cố Nguyệt Hoài, cắn chặt miếng thịt mềm trong miệng, cho đến khi nếm mùi tanh.
Mặt mày Cố Nguyệt Hoài giãn , khóe môi ẩn chứa nụ , một con d.a.o nhẹ nhàng đưa tới, tiến cổ của Điền Tĩnh.
Con ngươi của Điền Tĩnh giãn , dần dần mất tiêu điểm. Cô há miệng, dường như cái gì đó nhưng chỉ là một động tác nhỏ, m.á.u đỏ tươi nóng rực chảy róc rách, chảy qua vạt áo của cô , rơi xuống mặt đất tí tách.
Cố Nguyệt Hoài ném d.a.o xuống đất, kề bên tai Điền Tĩnh, giọng điệu nhẹ, nhạt: “Sợ cô sống một đời, trái tim vẫn ở bên , cho nên dứt khoát để cô bớt một nhát, đến điện Diêm Vương nhớ kể thêm về tội ác của .”
“Cẩn thận ngẫm , cô c.h.ế.t quá vội vàng, chúng còn lời từ biệt."
“Điền Tĩnh, oán niệm của chúng bắt đầu từ kiếp , nhưng vĩnh viễn cách nào chấm dứt. Cho dù cô sống bao nhiêu , cũng sẽ tiếp tục g.i.ế.c cô. Kiếp nhớ , nên mơ ước những thứ thuộc về , ?”
Cố Nguyệt Hoài phủi phủi bụi bặm vẫn dính ở tay áo, xoay rời .
Điền Tĩnh xuyên thấu qua ánh trăng, Cố Nguyệt Hoài đang ngược chiều ánh sáng, ánh mắt ảm đạm, tiếng động.
Cô rời khỏi nơi giam giữ thì thấy Yến Thiếu Ngu đang chờ ở cách đó xa.
Anh mặc áo sơ mi và quần dài màu đen, cả giống như dung nhập bóng tối. Nghe động tĩnh, ngẩng đầu qua, đối diện với gương mặt đang tươi của Cố Nguyệt Hoài, nhanh chóng tiến lên cầm lấy tay cô.
Yến Thiếu Ngu ngửi mùi m.á.u tươi cô, hỏi nhiều, chỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
Ngược Cố Nguyệt Hoài chút tò mò, hỏi: “Ngọc Yêu Nương thế nào ?”
“Trở về .” Anh nhíu mày sắc mặt trắng bệch của cô, đưa tay ôm vai cô, trở về chỗ ở mà Cố Vĩ hỗ trợ sắp xếp. Là một gian phòng khá là yên tĩnh, ngược phù hợp với thói quen của hai .
Trở về phòng, Yến Thiếu Ngu chốt cửa , Cố Nguyệt Hoài dẫn gian Tu Di.
Mùi trái cây tươi mát trong gian tràn ngập ở chóp mũi, khiến cho cả đêm kinh thiên động địa cũng trở nên bé nhỏ đáng kể.
Yến Thiếu Ngu ở bên giếng, ngước mắt Cố Nguyệt Hoài, gương mặt tuấn tú của tràn đầy bình tĩnh, mang theo một chút nhẹ nhõm: “Ngọc Yêu Nương chịu gì cả nhưng theo dự đoán, Khương Đồng thật sự là điểm yếu của bà .”
Những lời kế tiếp thì cũng cần hỏi nhiều, Ngọc Yêu Nương theo bên cạnh Khương Bính Nhung nhiều năm, nếu bà trở thành nhân chứng tòa án quân sự, chắc chắn sẽ là đòn chí mạng tử huyệt của nọ, cho gã thể trở .
Âm mưu của phe Khương định sẵn là sẽ bại lộ, mà phe Tần cũng sẽ thừa thế xông lên.
Cố Nguyệt Hoài đồng cỏ, bầu trời trắng xóa: “Tiếp theo đây thủ đô sẽ còn yên bình nữa.”
Yến Thiếu Ngu tiến lên bên cạnh cô: “Ngày mai bảo Mạnh Hổ đưa em về quân khu.”
Cố Nguyệt Hoài liếc một cái: “Vậy thì ? Anh ở thủ đô phe Khương rơi đài, là chuẩn đảo Bảo?”
Yến Thiếu Ngu dừng , ngạc nhiên vì sự mẫn cảm của cô, nhưng vẫn thành thật : “Anh chuẩn đảo Bảo một chuyến. Thật mấy năm nay nhà họ Yến vẫn luôn chú ý đến đảo Bảo và hướng của Lãnh Trung Dịch, mấy năm nay ông cưới vài bà vợ, nhưng vẫn con.”
Đôi mắt Cố Nguyệt Hoài lóe sáng, dậy về phía Yến Thiếu Ngu: “Chẳng lẽ, con trai mà Kỷ Nhiên sinh cho Khương Bính Nhung khi kết hôn, là con của Lanh Trung Dịch ? Anh chắc chắn ông sẽ đến chứ?”
Cô vẫn tò mò Yến Thiếu Ngu dùng thủ đoạn gì để tìm đến Lãnh Trung Dịch. Thân phận của đối phương nhạy cảm, nếu thật sự đến thủ đô, sẽ liên quan đến ít thứ. Tất nhiên tình huống vô cùng khó giải quyết, ông cũng chắc chịu tới.
Hôm nay ngược từ trong dăm ba câu của Yến Thiếu Ngu mà tìm dấu vết để , tuy nhiên Lãnh Trung Dịch thể bình an tới ngày hôm nay, cũng là lương thiện gì. Ông thật sẵn lòng vì một đứa nhỏ xác định mà đặt hiểm cảnh ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-625.html.]
Nguyệt
Yến Thiếu Ngu yên lặng một lát, lắc đầu : “Anh chắc.”
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày: “Vì tìm chỗ đột phá Kỷ Nhiên? Nếu quả thật giống như lời em , lẽ Kỷ Nhiên chỉ là Ngọc Yêu Nương đầu độc? Lỡ như bà vô tội thì ? Liệu bà lật lọng mà chứng minh sự trong sạch cho nhà họ Yến ? Nếu thể thì chúng cũng cần đến Lãnh Trung Dịch, đảo Bảo đó quá nguy hiểm, em .”
Yến Thiếu Ngu đưa tay xoa xoa đỉnh tóc cô, nhẹ giọng : “Anh sẽ suy tính thật kỹ, em giúp giải quyết vấn đề khó giải quyết nhất . Kế tiếp, Tần Hữu Công hỗ trợ, việc thành công hơn một nữa, cũng nên thế nào .”
“A Nguyệt, về quân khu chờ , chờ xử lý xong tất cả sẽ đích tới đón em về.”
“Em , từ nhỏ sinh sống ở một đại viện , cha bố trí sân bắn, nuôi dưỡng vườn hoa, một gốc cây đại thụ che cả bầu trời. Thiếu Ly thích đưa Thiếu Đường tới chụp ảnh ở táng cây đó nhất...”
“Những thứ , đều dẫn em tận mắt thấy. Còn , cha , nữa.”
“…”
Cố Nguyệt Hoài tựa vai Yến Thiếu Ngu, đến chuyện ngày xưa, trong mắt cũng trào một chút ấm áp.
Cô mím môi, giọng nhẹ: “Được, em chờ dẫn em xem những thứ .”
Gương mặt Yến Thiếu Ngu giãn , nắm chặt vai cô, nghiêng đầu hôn xuống trán cô, giọng cũng nhẹ: “Đến lúc đó, chúng sẽ tổ chức một hôn lễ long trọng ở đại viện, chúng hứa từ .”
*
Ngày hôm , phe Tần lấy thế lôi đình mà phát động tố tụng quân sự đối với pge Khương.
Mà Cố Nguyệt Hoài, khi đảm bảo sức khỏe Tần Hữu Công vấn đề gì, cũng nhóm Mạnh Hổ hộ tống, rời khỏi thủ đô.
Ở bến tàu, Yến Thiếu Ngu tự đưa cô lên thuyền, hai cách thuyền , ai lên tiếng.
Quân thuyền chậm rãi rời khỏi bến tàu, Yến Thiếu Ngu ở trong mắt Cố Nguyệt Hoài cũng dần dần biến thành một chấm đen. Cô chút chán nản ôm lấy cánh tay, cũng khi nào thì tình hình ở thủ đô mới thể định, mà khi nào nhà họ Yến mới thể sửa án xử sai.
Mạnh Hổ tới bên cạnh Cố Nguyệt Hoài, nhỏ giọng : “Quân y Cố, đang lo lắng cho đội trưởng ?”
Cố Nguyệt Hoài khẽ: “Bản lĩnh của lớn, còn cần lo lắng cho ư?”
Mạnh Hổ sự oán trách trong đó, ngược ưỡn ngực, gật đầu thật mạnh: “Hơ, lời của cô đúng, đội trưởng của chúng năng lực. Chờ trở quân khu, chừng sẽ lên vị trí thủ trưởng! Tuổi trẻ tài cao! Mà Hổ Tử đây, theo đội trưởng cũng xem như tiền đồ, từ một thôn quê nho nhỏ thủ đô to lớn. là cuộc đời, đổi trong nháy mắt.”
Cố Nguyệt Hoài bật , xoay trở về khoang thuyền. Kế tiếp, cô chỉ cần ở quân khu yên tĩnh chờ đợi, chờ việc kết thúc.
khi trở quân khu 8 một tuần, Cố Nguyệt Hoài phát hiện việc đơn giản như .
Chuyện là thế , ngày đó cô như thường lệ đến phòng y tế việc, khi khâu vết thương cho một chiến sĩ nhỏ thương cánh tay trong quá trình diễn tập quân sự, chuyên nghiệp mà nôn, khiến thể quân y và y tá quân đội trong phòng y tế đều chú ý.
Trong lúc đang ngây ngốc, Triệu Bổn Tường tự bắt mạch cho cô, cuối cùng sự chú ý của , tuyên bố một chuyện vui.
Quân y Cố, mang thai !
Cố Nguyệt Hoài chớp chớp mắt, tự bắt mạch cho , giống như dám tin, dùng năng lực chữa trị để dò xét một phen. Cuối cùng xác định, cô thật sự mang thai. Tuy rằng bây giờ vẫn chỉ là phôi thai nho nhỏ, nhưng phản hồi dành cho cô mạnh mẽ.
Cô chút dở dở , ngờ nhận tin tức đầu tiên là như cô, cũng là cha như Yến Thiếu Ngu, mà ngược là già trẻ trong phòng y tế.