Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 630
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:17:01
Lượt xem: 891
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày kế tiếp, Cố Nguyệt Hoài tiến trạng thái nhàn nhã dưỡng thai.
Điều đáng nhắc chính là, mà tin tức cô trở về truyền đến tai Lâm Cẩm Thư, ngay đó đại đội sản xuất Đại Lao Tử nghênh đón nhiều đến thăm nhà, như là Lâm Cẩm Thư, Cố Thiên Phượng, Nhiếp Bội Lan.
Thậm chí, cha dượng Tần Vạn Giang danh nghĩa của cô, cùng với dượng Đỗ Kim, đều hạ thấp mà tới cửa xoa dịu mối quan hệ.
Lúc đây, bất kể là Nhiếp Bội Lan là Cố Ngân Phượng, đều thu hồi sắc mặt trịch thượng từng , trở nên điềm đạm dịu dàng hơn nhiều. Luôn miệng gọi bé bé nọ, cũng mang theo ít quà tặng quý giá.
Cảnh tượng khỏi chút trào phúng, chẳng lẽ cái gọi là nghèo khó mà ở thành phố thì ai tới, giàu mà ở núi sâu cũng bà con xa?
Cố Nguyệt Hoài mỉm lạnh nhạt, khi phe Khương rơi đài, khắp nơi cũng nhận tín hiệu. Một quan hệ ở thủ đô, tin tức nhà họ Yến sắp sửa sửa án xử sai, một nữa lên nắm giữ quân quyền. Hơn nữa mấy ngày Yến Thiếu Ngu liên tiếp lên báo, đương nhiên cũng khiến lòng d.a.o động, ngay cả Tần Vạn Giang và Đỗ Kim cũng hạ thấp tư thế trưởng bối, đủ để thấy sức mạnh của quyền thế.
cô trải qua quá nhiều thứ, thật sự cũng tâm tư để đọ sức với , trải qua một là bắt đầu đóng cửa .
Có lẽ nhận thấy sự xa lánh và chán ghét của cô, đám Nhiếp Bội Lan cũng tự giác giảm bớt đến cửa, nhưng thường xuyên đưa chút quà tới, nắm chắc quan hệ thích , để ngày thể lợi dụng thật .
Đối với những món quà , Cố Chí Phượng như mắt thấy lòng phiền, cứ đơn giản là đến thế nào thì đưa về thế nấy.
trong những món quà quý giá , một món Cố Chí Phượng giữ , là một con búp bê bằng tay.
Cố Nguyệt Hoài thoáng qua, chú ý tới sự phức tạp nơi đáy mắt của Cố Chí Phượng, rốt cuộc gì, mà để .
Những con búp bê bình thường , đều từ tay Cố Duệ Hoài . Xưa nay thích nghịch ngợm những thứ , nhưng từng nó chỉ để lấy lòng Điền Tĩnh. Giờ đây cũng chỉ thể âm thầm dùng cách lấy lòng hèn mọn để bù đắp cho sự ngu xuẩn đây.
Thời gian qua hơn một tháng, trời chuyển lạnh.
Cố Nguyệt Hoài trong sân, vuốt cái bụng tròn trịa, thở dài một tiếng.
Lúc Yến Thiếu Ly bưng một chén canh bốc nóng khỏi phòng: “Chị dâu, mau nếm thử canh tuyết lê em hầm ! Cái là do thím Phượng Anh đưa tới, cây nhà thím trái, lớn ngọt, mùa uống là ấm họng nhất đấy.”
Cố Nguyệt Hoài khẽ, nhận lấy canh ngọt nhấp nhẹ một ngụm: “Vất vả cho Thiếu Ly .”
Yến Thiếu Ly chống nạnh, vẻ mặt đắc ý: “Nói vất vả gì chứ? Chị em vui mừng bao , nuôi chị và cháu trai cháu gái trong bụng ch thật trắng trẻo mập mạp, chờ cả trở về chắc chắn sẽ khen em!”
Nói đến đây, nụ mặt Cố Nguyệt Hoài dần nhạt .
Yến Thiếu Ly nhận thấy tâm trạng của cô vui, trừ : “Chị dâu, em xin …”
Cố Nguyệt Hoài rũ mí mắt, khuấy bát canh: “Nói xin cái gì chứ, em .”
Yến Thiếu Ly chuyển cái trát nhỏ sang xuống bên cạnh cô, nhẹ giọng : “Chuyện của cả, cho em . Đã lâu như mà về, chị cũng thất vọng đúng ? Cũng chuyện thủ đô xử lý thế nào .”
Giọng của cô càng ngày càng thấp, chút mất mát, trong thời gian cô vẫn luôn chờ mong tin thể truyền về, đáng tiếc gì cả. Không tin tức của cả, tin tức của hai, càng tin tức của nhà họ Yến.
Cố Nguyệt Hoài mím môi, sương mù lượn lờ dâng lên trong canh mờ mặt cô: “Sẽ trở về thôi.”
Cũng cô mất hứng vì chuyện Yến Thiếu Ngu vẫn trở về, mà là lo lắng.
Mặc dù phe Khương rời khỏi võ đài chính trị của thủ đô, nhưng đảo Bảo bên vẫn là một phiền toái. Có Lãnh Trung Dịch đến thủ đô , cùng với tình hình tiến triển của nhà họ Yến, cô .
Khi một rơi trạng thái mờ mịt gì đối với thứ, khó tránh khỏi việc bất an trong lòng.
bất an cũng tiêu tan khi đến chạng vạng tối.
Cố Nguyệt Hoài ở trong nhà hơ chậu than, tay cầm bảng vẽ, tay cầm bút vẽ, lác đác vài nét phác họa một bóng dáng cao ráo rắn rỏi. Ngũ quan khắc họa tỉ mỉ, một đôi hoa mắt đào hiếm khi vẻ sắc bén, mà chỉ còn sự dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-630.html.]
Cô vẽ, nhẹ giọng : “Đây là cha đó, ?”
Đứa nhỏ hơn năm tháng, Yến Thiếu Ngu vắng mặt quá lâu, cô sợ đứa nhỏ trong bụng sẽ xa lạ với , nên thường xuyên lấy bảng vẽ vẽ một chân dung của Yến Thiếu Ngu. Người dưỡng thai đều là học nhạc, cô thì một phong cách riêng, dạy em bé nhận cha.
Nghĩ như , Cố Nguyệt Hoài khỏi cong cong khóe môi nhưng ý mặt chút chát.
Lúc , ngoài nhà vang lên tiếng xe tắt máy.
Vẻ mặt của cô nhàn nhạt, trong tay vẫn cầm bút vẽ như cũ dậy, nghĩ cũng là mấy Lâm Cẩm Thư Nhiếp Bội Lan.
Cố Nguyệt Hoài hết sức chăm chú tờ giấy, vẫn nhỏ giọng chuyện với đứa bé trong bụng: “Mặc dù khi nào cha trở về nhưng nghĩ cha sẽ vui khi gặp các con đấy.”
Cô dứt lời, ngoài nhà vang lên một giọng trầm thấp khàn khàn: “Phải, vui, vui.”
Cố Nguyệt Hoài bỗng dưng giương mắt lên, cọ vẽ trong tay rơi xuống đất, lăn xa.
Cửa phòng mở theo tiếng , thấy bóng dáng cao lớn ở cửa, Cố đuôi mắt Nguyệt Hoài cong cong, đáy mắt chút ửng đỏ. Cô lên, chút nghẹn ngào : “Em còn tưởng là tìm thấy đường về nhà nữa .”
Cô ít khi lộ vẻ mặt yếu ớt như , rơi trong mắt Yến Thiếu Ngu, khác gì nỗi đau khoan tim.
Nguyệt
Sống lưng của kéo căng thẳng tắp, hốc mắt cũng lập tức đỏ lên. Nhìn Cố Nguyệt Hoài gần trong gang tấc, cùng với bụng cao cao nhô lên của cô, cố gắng điều chỉnh hô hấp của , cảm giác càng về gần đến quê thì trong lòng càng hồi hộp.
Cố Nguyệt Hoài về phía hai bước, động tác của cô kinh động đến , bóng dáng thanh mảnh như , mang theo một cái bụng nặng nề đến kinh . Nhìn thấy cảnh tượng mà tim rung thật mạnh, gần như đầu óc suy nghĩ gì, mà sải bước đôi chân dài.
Yến Thiếu Ngu bước tới, dùng sức ôm cô lòng, theo bản năng thu eo , sợ đụng trúng cô.
Giọng khàn khàn, cánh tay ôm cô run nhè nhẹ, trong lòng tràn đầy sự tự trách và đau xót: “Anh xin .”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, vùi đầu n.g.ự.c , giọng buồn bực: “Là em cho , xin gì chứ.”
Cằm Yến Thiếu Ngu căng cứng, đặt lên đỉnh tóc cô: “Anh về muộn.”
Lúc Cố Nguyệt Hoài gật đầu thật mạnh: “Ừ, thật sự về quá muộn, muộn mất năm tháng.”
Cô chỉ trích, nhưng giây tiếp theo nước mắt nóng hổi trượt xuống cổ cô, từng giọt từng giọt, rơi xuống cô thấy đau.
Cố Nguyệt Hoài bỗng nhiên thấy giận nữa, đưa tay ôm , tham lam ngửi lấy thở . Anh bình an trở về, chứng tỏ chuyện ở thủ đô giải quyết, về cuộc sống sẽ luôn yên tĩnh lặng hạnh phúc, cái gì để mà chỉ trích chứ?
Một lúc lâu, hai mới bình phục .
Yến Thiếu Ngu sợ cô mệt, tay đỡ eo cô xuống giường, ánh mắt tò mò chần chờ bụng cô.
Anh cũng , bụng của phụ nữ mang thai lớn đến , cũng sẽ vất vả đến thế.
Cố Nguyệt Hoài vẻ mặt của chọc , cầm lấy tay đặt ở bụng, mềm, còn cứng.
Chợt bụng bỗng di chuyển, như là nổi lên sóng lớn, Yến Thiếu Ngu giật thu tay , vẻ mặt ngây ngẩn bụng của cô. Giọng lắp bắp, đầu toát mồ hôi: “Động, động đậy!”
Nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của , trong lòng Cố Nguyệt Hoài chua xót. Thật thì mới là vất vả nhất, lẽ ở thủ đô xa xôi phần lớn trong lòng cũng thấy nhớ nhung và cô đơn, mà ít nhất cô vẫn nhà bên cạnh.
Giọng cô phát nhẹ: “ , lẽ là cha trở , nên thấy vui?”
Yến Thiếu Ngu mím chặt môi, đưa tay sờ bụng cô, cẩn thận hơn, cũng thêm nhiều hồi đáp hơn.
Giờ khắc , mới cảm thấy trái tim nơi thuộc về.