Trưởng khoa Trương mặt  đổi sắc:
“Bà ơi, bà gây ồn ào gì ở cổng HTX cung tiêu ? HTX cung tiêu   nơi gây chuyện.”
Bà cụ Tống lau nước mắt:
“Lãnh đạo , con trai thứ hai nhà  là Tống Quốc Lương,  bên phòng bảo vệ của các . Già  cũng thật sự hết cách , mới  nhờ lãnh đạo giúp  quản lý nó một chút.”
“Bà     gì đây?”
Lưu Lan Hoa loạng choạng chạy tới đỡ lấy bà cụ Tống, giọng điệu giả nhân giả nghĩa cất lên:
“Lãnh đạo, thằng hai  vợ nó mê hoặc đến thần hồn điên đảo,  lưng  với bố ,  còn coi  gì. Chúng  cũng chẳng đòi hỏi gì nhiều, chỉ  lãnh đạo    chủ, để thằng hai trích một nửa lương đưa cho bố  dưỡng già.”
Trưởng khoa Trương thoáng nhớ tới  phụ nữ mà hôm ở bệnh viện ông  gặp – lời lẽ ung dung, khí chất đàng hoàng. Ông nheo mắt, kín đáo  hiệu cho Tiểu Lưu.
Tiểu Lưu mím môi, nhân lúc  ai chú ý liền lặng lẽ rời khỏi đám đông.
“ đúng đúng, ý  đấy.” Bà cụ Tống vội vàng gật đầu, “Nếu , tiền thằng hai cực khổ kiếm  đều  con vợ phá gia chi tử  mang hết về nhà  đẻ .”
“Còn  chuyện như  ?” Trưởng khoa Trương nghiêm mặt, “Bà yên tâm, nếu chuyện  đúng sự thật, chúng  chắc chắn sẽ quản lý.”
“Thế  , bà với   theo   văn phòng,  chắn ở cổng HTX cung tiêu thế  cũng  , đừng  chậm trễ chuyện   của  .”
“Cái …” Bà cụ Tống vội vàng  sang cháu đích tôn.
Trên mặt Tống Tử Long vẫn là nụ  ấm áp,   đỡ  em đang  sụt sùi  dậy,  :
“Nội, lãnh đạo bác   đúng,  đừng  ảnh hưởng chuyện  ăn của nhà nước.”
“À, đúng  bác lãnh đạo,   thấy chú hai  ? Chẳng lẽ trốn trong đó,  dám ló mặt  ?”
Tống Tử Long liếc  mấy  trong phòng bảo vệ đang đưa mắt  , trong lòng dâng lên một cảm giác kỳ lạ, nhưng cũng  rõ vì .
Đám đông dần tản , Trương Ái Hồng nheo mắt, liếc  cô con gái trong HTX cung tiêu, trong lòng thoáng chua xót.
Tên mặt trắng đó  thể lừa   khác, nhưng  chẳng lừa nổi bà. Bà thầm may mắn vì  gả con gái  cho , nếu  thì với cái tính ngây thơ của nó,    bán còn ngoan ngoãn đếm tiền giúp  chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-da-bay-dam-chau-vo-on-het-long-nuoi-con-gai/chuong-156.html.]
…
“Tiểu Lưu,    chạy đến đây? Giờ    giờ  việc?” Đỗ Tiểu Oánh xách ấm nước nóng,    chạy tới thở hổn hển,  chút kỳ lạ.
“Chị… chị dâu,  Quốc Lương,  xong ,   đang gây chuyện ở đơn vị!”
Hai vợ chồng liếc mắt  , đồng thanh thốt lên:
“Có  bố  ?”
“Là  nhà họ Tống?”
Tiểu Lưu gật đầu, hít sâu một :
“Hình như là   Quốc Lương với chị dâu, còn dắt theo bốn đứa nhỏ nữa. Khi   thì họ đang quậy ở cổng HTX cung tiêu, còn   lãnh đạo  mặt, bảo là chị dâu xúi giục  Quốc Lương  ngó ngàng gì tới cha …”
Đỗ Tiểu Oánh bật  giận dữ:
“Quả nhiên là kẻ   còn  kiện ngược.   ngay mà, nhà đó đang rình mò chờ dịp để giở trò!”
Sắc mặt Tống Quốc Lương u ám, căng cứng,   lời nào.
Ngũ Nha tức giận chống nạnh:
“Bà nội ! Bắt nạt , chị và Tiểu Ngũ!”
Tiểu Lưu sốt ruột dậm chân:
“Anh Quốc Lương, chị dâu, hai  mau nghĩ cách , chuyện  mà ầm ĩ lên thì ảnh hưởng  đến phong khí đơn vị,  khéo cả công việc của  Quốc Lương cũng  liên lụy.”
Đỗ Tiểu Oánh lập tức  bật dậy:
“   xem ngay, để xem bọn họ còn mặt mũi nào mà trắng trợn bịa đặt, lật ngược trắng đen như thế!”
Tống Quốc Lương vội kéo lấy  vợ đang nổi giận đùng đùng.
“Đến nước  ,  vẫn còn  hết hy vọng với cái nhà  ?!” Khi Đỗ Tiểu Oánh   câu , trong đôi mắt đỏ hoe tràn đầy thất vọng, giọng  cũng nghẹn ngào run rẩy.