"Khi  mười tám tuổi  đậu đại học Công Nông Binh, dĩ nhiên,  giống với   thi đại học chính thức, nhưng suy cho cùng  cũng  một trình độ học vấn, phối hợp với em cũng   xem là khó coi,    việc bốn năm, khi  bắt đầu  việc, một tháng   hai mươi tám tệ tiền lương, bây giờ một tháng bảy mươi năm tệ,   hút t.h.u.ố.c lá  uống rượu   sở thích , bạn bè tương đối nhiều,  lúc   sẽ cùng  ăn cơm, coi như là quan hệ qua  bình thường."
"Mọi  trong nhà  đều  dễ sống chung, tương đối tôn trọng ý nguyện của con cái,  giới thiệu cho chúng  là cô ruột của , cho nên em yên tâm,  tuyệt đối lấy kết hôn  tiền đề theo đuổi em, em   danh hiệu ở chỗ ba  , cô   chuyện của em với ba  , mỗi ngày  về nhà bọn họ đều hỏi đến chuyện ."
Mỹ Hương cứ trợn mắt hốc mồm    bảy tám phút, cuối cùng  còn  ba  đều  , khiến cho sắc mặt của Mỹ Hương càng ngày càng đỏ, cuối cùng nhịp tim của cô  cũng  bắt đầu thình thịch tăng nhanh tốc độ.
Sau khi  xong, Quý Chấn Phong vẫn lẳng lặng  Mỹ Hương, khóe miệng mang theo độ cong nhàn nhạt.
"Anh là nghiêm túc, từ ngày đầu tiên  thấy em,   cảm thấy  gặp khó khăn, hóa  động tâm chính là loại cảm giác đó, giống như... Giống như cả thế giới đột nhiên sáng lên, cái gì  cũng   thấy, chỉ thấy em chạy về phía , mỉm  với , ánh mắt sáng lên, khi em  cũng đặc biệt xinh ."
Giọng điệu của   nhẹ,     nhớ  ngày mà hai   đầu gặp mặt, Mỹ Hương cúi đầu tránh né ánh mắt của , nội tâm ngượng ngùng đồng thời cũng  sự mừng rỡ nhàn nhạt.
Một cô gái nhỏ trẻ tuổi,  một  trẻ tuổi mà   ghét thậm chí còn  yêu thích bày tỏ với  một cách thâm tình, cho dù là   tâm địa sắt đá cũng  thể thờ ơ.
Ngày hôm nay cuối cùng Mỹ Hương vẫn  xem phim và ăn cơm cùng , hai  duy trì tần  một hai ngày gặp mặt một , thời gian một tháng trôi qua  nhanh.
Cuối tháng sáu đầu tháng bảy, các trường  lượt bước  giai đoạn nghỉ định kỳ, kỳ nghỉ hè của nhà họ Triệu bắt đầu  khi Hắc Đản Thạch Đầu trở về trường lấy bảng điểm,  trong nhà  về thôn Thượng Hà để sinh sống.
"Anh bảo Mỹ Hương ở trong huyện chờ chúng , đến lúc đó sẽ cùng  trở về."
Chủ yếu vẫn là   gặp đồng chí Quý  một , xem thử đồng chí Quý   thích hợp  ,  vẫn  lời   với  .
Đổng Giai Tuệ  trở về thôn, Thẩm Niệm Như lưu luyến  rời tạm biệt với cô.
"Con gái, nhớ về sớm một chút a,   các con , trong lòng  thật  nỡ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-lam-me-ke-nuoi-hai-con-nho/chuong-244.html.]
Tay trái Thẩm Niệm Như lôi kéo Đổng Giai Tuệ, tay  nắm tay Anh Bảo, cùng chồng đưa  Triệu gia  khỏi sân.
Đổng Giai Tuệ ôm lấy bà,  : "Vâng, chúng con chắc chắn sẽ sớm trở về,  cùng cha ở nhà tự chăm sóc  bản ,  chuyện gì trong thôn thì gọi điện thoại,  điện thoại để con  cho."
"Được , con yên tâm , chúng  sẽ lo liệu  mà."
Hai  em Đông Lâm và Đông Hà mang theo hành lý, Trương Xảo Nhi hết giữ  buông, Hắc Đản  theo  lưng, một đoàn  kéo   về phía nhà ga.
"Này, chuyện của đồng chí cảnh sát       ?"
Trên xe, Đổng Giai Tuệ bí mật thương lượng cùng Triệu Đông Lâm.
Lần   thư cho Mỹ Hương, hỏi cô   ý tưởng gì , Mỹ Hương  rằng cô  cũng  ,  bối rối,  như , Đổng Giai Tuệ liền  đem việc   cho Trương Xảo Nhi, sợ  khi  xong Trương Xảo Nhi quá kích động, nên cô nghĩ  là chờ Mỹ Hương nghĩ kỹ , thuận theo tự nhiên, nhưng hôm nay bọn họ   huyện thành, cô cùng Triệu Đông Lâm  tìm cơ hội gặp mặt vị đồng chí  một , nên Đổng Giai Tuệ cũng  do dự    .
Triệu Đông Lâm  Trương Xảo Nhi đang say xe, lắc đầu: "Cứ chờ , đợi đến khi  huyện  ."
Ngay lúc , Quý Chấn Phong mua dưa hấu đưa đến lầu  kí túc xá của Mỹ Hương, da dẻ phơi thành màu đồng cổ khắp khuôn mặt đổ đầy mồ hôi.
"Nếu ,   ký túc xá của  nghỉ một lát ."
Mặc dù  đây Quý Chấn Phong thường xuyên đưa Mỹ Hương về ký túc xá, nhưng cho tới bây giờ Mỹ Hương  để   tiến , hôm nay thực sự  chút cảm động, thời tiết  nóng a, vì đưa dưa hấu còn cố ý chạy  một chuyến.
"Được ?   thể  ?"
Ngoài miệng  như , nhưng Quý Chấn Phong toét miệng   trong, cũng  hề ngượng ngùng chút nào.