Triệu Đông Lâm  gạt  tàn  thuốc lá,  cây táo tàu trong sân, mấy năm  ốm yếu,   chặt bỏ cành  ghép cành mới,  đầy sức sống mới.
Kinh tế  lẽ cũng như thế, vứt bỏ bộ phận , tạo  một chút cải biến thỏa đáng, nhất định  thể xuất hiện biến hóa  tưởng tượng .
 những lời    thể  thẳng ,  phận của  bây giờ chỉ là một vị học sinh, cũng chỉ  thể dừng ở đó.
"Đây chỉ là ý kiến từ phía của cháu, kế hoạch phát triển của thôn chúng  vẫn còn tùy thuộc  ngài trưởng thôn hao tâm tổn trí."
Thôn trưởng  xong  to hai tiếng, vỗ vai Triệu Đông Lâm xúc động : "Cháu vẫn   đổi, dù  chuyện   việc đều cẩn thận như , năm nay hàn huyên với cháu vài câu, bác  thu hoạch   lớn, trở về liền  tài liệu đến công xã tìm chủ nhiệm Chung, đến lúc đó  cháu cùng với bác, chủ nhiệm Chung còn thường xuyên nhấc lên cháu đấy."
Triệu Đông Lâm  đáp ứng.
Thôn trưởng  dứt lời liền cáo từ rời , Triệu Đông Lâm tiễn ông   khỏi cổng,  vặn gặp  Đổng Giai Tuệ cùng Mỹ Hương hái củ ấu xong trở về.
"Ai, thôn trưởng? Sao bác  tới đây?
"Bác tới tìm Đông Lâm  mấy câu."
Thôn trưởng  hai ,  với vẻ mặt ôn hoà.
"Mỹ Hương,   cháu  nghiệp, dạy học tại huyện thành hả?"
Mỹ Hương  gật đầu.
"Rất ,  thành quả học hành, các cháu đều là  trẻ ưu tú trong thôn chúng ."
Nói xong, thôn trưởng phất tay rời , Đổng Giai Tuệ mời ông  ở  ăn cơm ông  cũng khéo lời từ chối.
Nói chuyện cùng Triệu Đông Lâm  bốn mươi phút, trong đầu ông    ít ý nghĩ,  nhanh chóng  về và  chúng xuống.
"Trưởng thôn tìm   việc gì thế?"
Đổng Giai Tuệ cầm giỏ rau, trong giỏ đựng củ ấu tươi, Triệu Đông Lâm đón lấy giỏ trong tay Gia Huệ, hai  cùng   sân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-lam-me-ke-nuoi-hai-con-nho/chuong-253.html.]
"Hỏi  chuyện cải cách ruộng đất,    chuyện của thôn Tiểu Cương với ông  , ông   đợi hai ngày nữa với   công xã tìm chủ nhiệm Chung báo cáo  tình huống."
Triệu Đông Lâm học kinh tế, cải cách ruộng đất cũng thuộc về phạm vi cải cách kinh tế, tham gia  chuyện  là một kinh nghiệm thực tế quan trọng đối với .
Trước kì nghỉ giáo sư  giao bài tập, để bọn họ về xu thế phát triển kinh tế trong điều kiện và chính sách kinh tế hiện nay, Triệu Đông Lâm chuẩn  lấy đề tài là cải cách ruộng đất.
Đổng Giai Tuệ đối với việc    ý kiến gì, là một  xuyên đến từ thế kỷ 21, cô  cải cách ruộng đất là xu thế phát triển của xã hội,  bao lâu nữa nông thôn  quốc đều sẽ thúc đẩy chế độ .
"Lần  em nghĩ  một chuyện quên nhắc  ,   để chị cả với  rể cùng    trong thị trấn  ăn thì thế nào? Mở một tiệm cơm ở gần trường học, chỉ cần nấu ngon thì  sợ   ăn . Lần  em  xem xung quanh trường của Mỹ Hương, gần đó đều là nhà dân, đông , vô cùng hợp để  ăn."
Người sống trong thành phố đều , gần trường học, bệnh viện thích hợp mở quán ăn nhất, đây cũng là ngành chi phí đầu  thấp nhất và  lợi nhuận cao nhất, chỉ cần  tay nghề một chút là  thể kiếm tiền.
Buổi sáng thì bán đồ ăn sáng, còn bữa trưa và tối, thì  vài món ăn nhỏ, lợi nhuận chắc chắn sẽ cực kỳ nhiều.
Thời đại mà vàng ở khắp nơi, đưa tay là  thể nắm  tiền, chỉ dựa   nông để kiếm sống thì  thể nào giàu nổi.
Triệu Thải Hà và Lý Vượng Bình đều là hai  trung hậu hiền lương, cần cù siêng năng, cho những  như  cơ hội, chắc chắn sẽ nắm giữ  hội thật .
Đổng Giai Tuệ nhắc nhở  mắt Triệu Đông Lâm chợt sáng lên, ánh mắt nóng rực  Đổng Giai Tuệ, dường như  thấy một bảo vật hiếm  .
"Vợ , em thật sự thông minh quá ,  còn  nghĩ đến chuyện  nữa đó!"
Anh ôm Đổng Giai Tuệ, hôn mạnh lên mặt cô.
Đổng Giai Tuệ   vui vẻ như , cô buồn  : "Bây giờ  mới  , cũng  nghĩ xem em là ai."
Cô là nhà tiên tri của thời đại  đó,  xong, Đổng Giai Tuệ  nghĩ đến nhà  của , tuy các  đều sống khá , nhưng bánh xe thời đại  bắt đầu lăn,   thể để nhà  của  rớt  chứ.
Triệu Đông Lâm ăn cơm trưa xong đạp xe đến nhà chị cả, lúc đến Triệu Thải Hà bọn họ còn đang ăn cơm,  bàn bày một đĩa cải thảo, một đĩa cà chua, còn  một bát mì tương,   cá   thịt, đến cả trứng gà cũng  .
Nghĩ đến chị cả đang mang thai, trong nhà còn  hai đứa trẻ, cơm thế    đủ dinh dưỡng ?
Triệu Đông Lâm   đau lòng, Triệu Thải Hà  thấy em trai nhà  đến thì giật : "Đông Lâm,  em  đến? Ăn cơm trưa ?"