Đối phương tiểu xong thì rời ,  phát hiện đôi tình nhân trong góc tối, đợi   rời khỏi, Quý Chấn Phong mới buông tay, Mỹ Hương lộ  ánh mắt sợ sệt,  chạm mắt với Quý Chấn Phong,   tại    lên.
Môi Mỹ Hương đỏ ửng, mắt  lấp lánh tỏa sáng, dáng vẻ xinh  khác thường, giống như một bông hoa đột ngột nở rộ, yêu kiều, tươi mới, tỏa hương thơm nhẹ nhàng,   tay  nâng niu trong lòng bàn tay.
Anh   hôn Mỹ Hương,   Mỹ Hương  đáp , Quý Chấn Phong  cảm giác  bùng nổ, cuối cùng cố gắng ép  dừng .
"Anh  xác định quan hệ của chúng  sớm một chút, cuối năm nay, gần nhất là sang năm,   kết hôn ."
Hai chữ hôn nhân   từng đối với    xa xôi,    thể tưởng tượng   một ngày sẽ kết hôn mới cô gái như thế nào, kết quả  tình cờ phát hiện, là  ,   là     tìm, gặp  cô ,    từng giờ từng phút gặp cô, nóng bao nhiêu   cũng  ngại,  gì   cũng  ,  cũng ,  cũng , tức giận cũng , dáng vẻ thế nào trong mắt   cũng đều xinh  cả.
"Nhanh quá ,  nhà em vẫn    đồng ý ."
"Chỉ cần  nhanh chóng đến đây vài ,  nhà em chắc chắn sẽ chấp nhận ,  trở về  với ba , bọn họ chắc chắn   lập tức kết hôn."
Mỹ Hương đỏ mặt   gì, cô gái càng dè dặt hơn, tuy trong lòng thích, nhưng cô cũng ngại đồng ý như thế,  phù hợp với tính cách của cô .
Hai  ở bên ngoài cũng lâu , chỉnh đốn  biểu cảm   về, Quý Chấn Phong cũng mở miệng chào tạm biệt.
Quý Chấn Phong từ thôn Thượng Hà về nhà,  của   Dương Ngọc Cầm đang đan áo trong phòng khách.
Dương Ngọc Cầm  nghỉ hưu , đến tuổi chơi với con con cháu,  điều bà  sống cùng con trai lớn, tất nhiên  cần cả ngày chăm cháu.
Mỗi năm bà đều  cho cháu nội ngoại hai chiếc áo len, mùa hè bắt đầu ,  gấp, đến mùa đông đúng lúc  thể mặc .
"Hôm nay  về muộn thế,  còn nấu cơm đợi con về ăn đấy."
Quý Chấn Phong đổi dép lê   nhà,  xuống sô pha đối diện   , cầm vài quả nho  bàn bỏ  miệng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-lam-me-ke-nuoi-hai-con-nho/chuong-260.html.]
"Hôm nay con gặp  của Mỹ Hương ở đồn công an, bọn họ  mua hai căn nhà gần trường trung học  1, chuẩn  mở quán ăn,  buôn bán cho học sinh và hộ dân gần đó."
Dương Ngọc Cầm    gì đó ngẩng đầu  lên, tay cũng dừng .
Bà  Mỹ Hương, là một nữ sinh đại học,  sắp xếp đến trung học cơ sở  1  giáo viên, là do cô của Chấn Phong giới thiệu,   Chấn Phong đưa Triệu Gia về thôn,  về còn mang rau, một con gà mái, Dương Ngọc Cầm gọi cháu về, nấu một nồi canh gà cho bọn nó uống, đều  là ngon hơn gà bán ngoài chợ.
Triệu Gia cho gà ăn giun, khoai lang, còn  rau bắp, mỗi ngày đều thả  đêm mới lùa về, gà  bộ tiêu chuẩn của nhà nông, thịt  chắc  mềm, nấu canh tất nhiên ngon hơn gà bình thường.
"Nhà họ cũng khá  suy nghĩ."
Dương Ngọc Cầm cũng là một giáo viên,  báo  đài mỗi ngày là chuyện bắt buộc  , hiểu  về tình hình đất nước hơn  bình thường.
Sự phát triển của đất nước  trì trệ  lâu ,   đều là chủ đề phát triển kinh tế trong nước, mở quán ăn  chỉ là việc nhỏ, nhưng bọn họ cũng nắm  cơ hội trong tay  là một chuyện  khó .
Càng huống hồ,  thể tùy ý vung tay mua nhà trong huyện, còn  mua ở gần trường học, là ý tưởng của  thông minh.
"Cô gái  con thấy thế nào, thấy  thì đưa về nhà cho chúng  gặp thử."
Dương Ngọc Cầm tin  ánh mắt của con trai, kén chọn lâu như thế chắc chắn  thể tìm một    , nếu sẵn sàng thì  sẵn sàng từ lâu , huống hồ gì cô của nó cũng  cô gái  , thế chắc chắn sẽ  tệ.
Tuy là  ở nông thôn, gia thế khác biệt một chút, nhưng cô  cũng là sinh viên đại học đàng hoàng, còn  giáo viên trung học,    trai và chị dâu cũng thi  đạo học trong tỉnh lị, gia cảnh chắc chắn sẽ càng ngày càng  lên.
"Cưới  gia cảnh thấp, gả  gia cảnh cao", cưới con dâu  bằng nhà  cũng   vấn đề gì, chỉ cần cô gái hiểu chuyện là .
Quý Chấn Phong đáp một tiếng, nhả vỏ nhỏ  tay : "Con đang   với  chuyện , con  giới thiệu chính thức cô  với ba , cũng  sớm ngày xác định, hai  xem thời gian nào thích hợp, con đưa cô  về nhận gia."
Quý Chấn Phong  là "nhận gia", còn   xác định sớm,    nhận  đồng ý của ba , mà là thông báo cho bọn họ, bản    xác định Triệu Mỹ Hương .