Đổng Giai Tuệ và Triệu Đông Lâm   ,  hẹn mà cùng nhớ tới ngày bọn họ kết hôn.
Ngày đó   quá thuận lợi, còn náo loạn xảy  sai lầm, bây giờ ngẫm , tất cả hồi ức đều  vài phần ngọt ngào.
Hai  ôm hôn say đắm, đợi đến khi nụ hôn dừng , Mỹ Hương mới phát hiện trong phòng    ai.
"Bọn họ..."
Nghĩ đến    đắm chìm  nụ hôn đến ngay cả   rời  hết cũng  nhận , Mỹ Hương che  khuôn mặt nóng bừng, cảm thấy  còn mặt mũi gặp .
Quý Chấn Phong , ôm Mỹ Hương đặt lên giường tân hôn.
"Từ giờ trở , đừng nghĩ tới  khác nữa, chỉ quan tâm tới hai chúng  thôi."
Mỹ Hương cứ như , chìm đắm  trong ánh mắt vô cùng thâm thúy của .
Màn hồng rơi xuống, bỏ  quần áo, cái gọi là triều vân mộ vũ (hô mưa gọi gió), long phượng trình tường, tất nhiên là một cảnh  .
Lăn lộn cả một đêm, ngày hôm  khi Mỹ Hương tỉnh   hơn 7 giờ. Cô  hoảng sợ,  mới chuẩn   dậy, eo đau điếng   xuống giường.
"Em tỉnh ?"
Quý Chấn Phong duỗi tay ôm lấy eo Mỹ Hương, ôm cô   trong lòng n.g.ự.c .
"Ừm."
Mỹ Hương ngượng ngùng ừm một tiếng, cho dù tối hôm qua hai   tiếp xúc  mật với  nhưng Mỹ Hương vẫn còn  ngượng ngùng,  ngại  thẳng  ánh mắt Quý Chấn Phong.
Có lẽ thích một  chính là như , luôn  lộ  vẻ  nhất của   mắt đối phương, cũng luôn lo  lo mất, còn thường xuyên đỏ mặt tim đập nhanh,  thể thong dong bình tĩnh như đối với  khác .
"Còn sớm mà, ngủ thêm một lát nữa ."
"Trời  sáng ,  thể ngủ tiếp nữa."
Khi còn ở quê, ngày nào   dậy lúc năm, sáu giờ chứ? Còn nhớ khi chị dâu gả  nhà cũng   ngủ đến 7 giờ.
"Không  việc gì,   so đo chuyện  , em thức dậy càng muộn  càng vui mừng."
Nói , tay Quý Chấn Phong cũng dần  an phận, Mỹ Hương tránh  , chỉ  thể   cùng .
Ngày  sáng Dương Ngọc Cầm  chuẩn  xong bữa sáng,  trái cây, mì và màn thầu bánh bao, nấu xong cũng  vội ăn, cùng bạn già chờ hai đứa trẻ rời giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-lam-me-ke-nuoi-hai-con-nho/chuong-289.html.]
Thấy thời gian  qua 8 giờ mà cửa phòng vẫn   động tĩnh gì, Dương Ngọc Cầm cũng  bực , chỉ   với bạn già: "Chắc chắn là con trai ông  ầm ĩ quá , Mỹ Hương nếu  thể sớm  thai thì  quá ."
Quý Khánh Minh đang  báo,  bàn tiếp cái đề tài .
Ông là bố chồng, nên kiêng dè chút.
Chờ đến 8 giờ 15, Mỹ Hương mới  khỏi phòng, tết b.í.m tóc để  đầu, mặt ửng đỏ, biểu cảm  khốn đốn  khẩn trương. Mà Quý Chấn Phong thì , khóe miệng còn   theo phía  Mỹ Hương.
"Dậy ? Đã đói ? Cơm sáng ở trong nồi đó, con  rửa mặt , để  chuẩn  cho, đợi một lát là  thể ăn ."
Mỹ Hương trong lòng ấm áp, đồng ý.
"Cảm ơn , cảm ơn ba."
Dương Ngọc Cầm   đầu , oán trách : "Cái đứa trẻ , đều là  một nhà,   gì  ngại cả. Không     , con gả tới đây,  sẽ thương con như con ruột của , con còn coi  là là  đùa ."
"Mẹ, chỉ là da mặt em  quá mỏng, nếu da mặt dày giống như con thì    việc gì."
Quý Khánh Minh lắc lắc đầu, Dương Ngọc Cầm cũng: "Giống con thì  cái gì . Mẹ  cho con , hiện tại con  là   gia đình , cũng  nên trưởng thành, đừng  như trẻ con giống   đấy."
Quý Chấn Phong  phục: "Con thì   chứ, Mỹ Hương thích con như , nếu con  như    thể tìm cho  cô con dâu  như em ."
Nói xong,  còn nháy mắt với Mỹ Hương, Mỹ Hương mím môi cúi đầu .
"Được , chỉ  ba hoa, mau rửa mặt  ăn cơm, ăn xong rửa chén đũa để  cơm trưa."
"Mẹ, cơm trưa hôm nay để con  cho."
"Được, , hai  con chúng  cùng ."
Ngày đầu tiên  khi kết hôn,  nhà ở chung hòa hợp với , lo lắng về sinh hoạt  khi kết hôn trong lòng Mỹ Hương ít  hơn nửa. Điều  yên tâm duy nhất chính là chị dâu La Tư Văn,   hôm qua khi ăn cơm, La Tư Văn còn  những lời khó  với chị dâu nhà cô , khiến cho Mỹ Hương cũng  khó chịu.
"Chị dâu     thích em , ngày hôm qua còn khiến chị dâu em khó coi."
Buổi chiều khi ở một  với , Mỹ Hương hỏi Quý Chấn Phong.
"Mặc kệ chị  , cho dù là ai chị  cũng khinh thường, ai  yêu thích hơn chị ,  xinh  hơn chị , chị  liền chịu  ."
Dù  chị dâu  là lúc   cả coi trọng mới  cưới, cưới về  cả  cả cũng  cung phụng cô , nhưng lời chị dâu  khiến  nhà Mỹ Hương  thoải mái, đây là điều   thể nhịn.
"Em yên tâm, về  tìm cơ hội bù  cho em."