Ước mơ trở về thành phố  giúp Uông Mai chịu đựng trải qua những năm tháng khổ cực, cho đến khi cô  nhận  một lá thư gửi từ thành phố  một năm rưỡi  khi cô về quê, bức thư  của một bạn học nữ học cùng với Uông Mai thời trung học. Cô   bạn trai của Uông Mai giờ    khác và còn chuẩn  tổ chức đám cưới.
Xem xong lá thư, tim của Uông Mai đập loạn xạ, cô   dám tin nội dung lá thư,  giờ cô  luôn tin chắc rằng bạn trai của  là  luôn giữ lời hứa và tuyệt đối  bao giờ thất hứa.
Uông Mai lập tức  , xin phép đội trưởng nghỉ mười ngày để trở về thành phố, cô  xuống ga tàu và đến thẳng nhà bạn trai nhưng tình cờ ngay  con ngõ dẫn  nhà , cô  thấy   đang đạp xe đạp,  lưng còn  chở một  con gái khác.
Cảnh tượng diễn   mắt khiến Uông Mai vô cùng đau đớn, cô  vứt cả hành lý , chạy đến chặn xe đạp của  , hỏi    ý gì,     phản bội cô   .
Cô  hy vọng   sẽ phủ nhận,    phản bội cô , chỉ là  bụng nên mới chở cô gái  về một đoạn, nhưng rốt cục     cô  vô cùng thất vọng.
"Uông Mai,  xin , giờ  yêu  khác mất , nhưng em cũng  thể trách  , em về quê như  mà   với  rõ khi nào em   thành phố, chẳng lẽ em bắt   đợi suốt cả cuộc đời   ."
Uông Mai giận dữ tát   một cái, rơi nước mắt đau đớn.
" thực sự   nhầm  ,  tin tưởng  như , luôn đợi , mà  đối xử với  như  ? Anh  còn là con  !"
Trước khi về nông thôn, cô   đưa  thứ cho  , cắn răng chịu đựng cuộc sống khổ cực ở nông thôn, ngày đêm mong ngóng  thể liên lạc  với  ,    sẽ đưa cô  trở về thành phố và kết hôn với cô , nhưng kết quả,    yêu  con gái khác!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-lam-me-ke-nuoi-hai-con-nho/chuong-55.html.]
Sau khi trở về nông thôn, tâm lý Uông Mai   đổi, thêm vài chuyện  vui trong gia đình,  đốc thúc Uông Mai đưa  quyết định giống bao  khác, đó là kết hôn với một  thích hợp ở nông thôn, và trùng hợp , lúc đó Triệu Đông Lâm xuất hiện.
Anh là một  lính, những  lính những ngày đó     yêu quý, so với những  lao động chân tay,  lính  phụ cấp cao và phúc lợi  hơn, huống hồ  còn là  đa tài, Uông Mai   ngóng, phát hiện  vẫn  kết hôn.
Sau khi Uông Mai hạ quyết tâm, cô  thường đến   với  của , Trương Xảo Nhi, bà là dễ mềm lòng, chỉ cần  thấy gương mặt tươi  của cô thanh niên  học thức  thành phố , cùng với giọng điệu  mật gọi "Bác gái", khiến lòng tự tôn của bà  mãn nguyện.
Vì thế   bà   với Uông Mai rằng, ban đầu Triệu Đông Lâm   cưới  vợ  học thức, nhưng Trương Xảo Nhi bà quá cố chấp nên Triệu Đông Lâm vì tôn trọng  nên mới miễn cưỡng đồng ý.
Nghĩ  chuyện  đây, Trương Xảo Nhi thấy day dứt trong lòng, bà  im lặng một lúc, lấy ống tay áo lau khóe mắt, : "Vậy con  nghĩ kĩ , con  cưới con gái nhà họ Đổng về,   chắc chắn sẽ   ngoài gièm pha    lưng nhiều, hai đứa đều  từng ly hôn một , dù      thì cũng  tự  tự chịu, đừng để  khác chê bai  nhạo."
Trương Xảo Nhi cũng xót xa trong lòng, chuyện hôn sự của con trai, dù bà   ích kỷ một chút thì cũng   vì bản  bà , bà   từng  tuổi ,    tương lai sống c.h.ế.t  , bà  chỉ  kiếm một  vợ  cho con trai, thế   là vì con trai Đông Lâm, vì thể diện nhà họ Triệu ?
Bây giờ để đòi kết hôn với một  phụ nữ từng ly hôn mà Triệu Đông Lâm lôi  chuyện cũ với Uông Mai như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng  tim bà , thực sự mà , Trương Xảo Nhi trong lòng  vui chút nào.
"Mẹ, con     cũng chỉ vì   cho con, nhưng cuộc sống giống như việc chọn đôi giày . Chỉ  bản  mới  đôi giày nào , đôi nào   với chân của . Hình thức bên ngoài  một chút cũng chẳng , miễn  thoải mái là . Còn nếu chỉ chú trọng hình thức, mà chọn đôi  , thế   mất công hơn ?"
Đông Lâm   cố tình     vui, chuyện như  xảy  một  là quá đủ , nếu bắt   chọn một    thích cũng  phù hợp, thì quãng đời còn    sống ?
"Đông Lâm, con   lý, về chuyện   cũng chẳng thể  nổi con. Lần  là con thích   , thì con tự  tìm bà mai để  chuyện,  cũng chẳng  quản thêm nữa, khắt khe quá   bảo than phiền."