Trần Quế Hương rưng rưng gật đầu,   với : "Được, con là một đứa bé ngoan, chúng   tin tưởng con, Giai Tuệ còn đang ở trong phòng, con  đón con bé ."
Vừa dứt lời, chị dâu của Giai Tuệ trong đám  hô lên: "Ai da, chú rể gặp cô dâu  dễ dàng như , qua ải cha  vợ, còn  những   thích chúng , chú rể cũng nên  chút biểu hiện gì ."
Triệu Đông Lâm  xong liền , ung dung mở miệng : "Được thôi,     gì cứ việc ."
Đổi  khác  chừng sớm bỏ qua mặt mũi, tại , bởi vì đội rước dâu  đường tới  giải tán  ít đường và khói, Triệu Đông Lâm còn chuẩn  tiền giấy, tiền xu phát cho bọn trẻ ở Đổng gia trong lễ  mắt, tính  cũng hao tốn  ít, đầu năm nay, nhà nhà cũng  dễ dàng, nhà ai tiền cũng   là do gió thổi tới.
Chị dâu lời   đầu  đuôi,    xong chỉ  một suy nghĩ, đó là   gả con gái đều  ý kiến, cô là chị dâu thì    bày tỏ cái gì? Người  là  của Triệu gia,  là Giai Tuệ ăn cơm nhà cô lớn lên.
"Vậy thì hát một bài !"
" , hát một bài !"
Mọi   phơi bày chị dâu,   ai  để Triệu Đông Lâm hát một bài, liền lập tức những  khác hưởng ứng.
"Vậy  liền hát một bài quân ca , 'đoàn kết chính là lực lượng',     chúng  đều là gia đình, là  một nhà, hát bài  cũng coi như hợp với tình thế."
Nói xong, Triệu Đông Lâm mở miệng hát quân ca, dù  cũng từng là  trong quân đội, giọng hát   lực, rõ ràng, mạch lạc,    xong nhiệt huyết sôi trào, hát xong một bài, rối rít vỗ tay khen !
"Đông Lâm hát cũng  tệ, rõ ràng,  hổ là  từ bộ đội  ngoài."
Trong phòng, Đổng Giai Tuệ là Chu Ngân Đệ đang nghé lỗ tai  động tĩnh ngoài gian nhà chính, cô dâu  chờ chú rể đến đón , vì  Đổng Giai Tuệ dù  tò mò  chăng nữa cũng chỉ  thể ở trong phòng chờ.
Cô cảm giác thời đại , một hôn lễ vô cùng đơn giản, giản dị,  khi chuyển kiếp cô cũng từng tham gia hôn lễ của một  chị họ, chú rể  thách đến thảm, uống một ly nước đặc chế hột tiêu khổ qua, dùng đùi xé vỏ cao su, khiêu vũ, hít đất, còn  phát 99 bao tiền lì xì cho   của cô dâu, ngụ ý là mãi mãi.
Như , mặc dù chị dâu    khó Triệu Đông Lâm đôi chút cũng  chút  giải thích  bên ngoài, chẳng qua là hát một bài, Triệu Đông Lâm cũng  tính là quá thê thảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-trong-sinh-lam-me-ke-nuoi-hai-con-nho/chuong-68.html.]
"Được! Chú rể hát  , đều khiến chúng   hăng say."
"Hát  như , còn khiến  khác   tiếp."
"Được ,   cũng đừng cản chú rể đón cô dâu,  trễ nãi giờ lành cũng  ."
"Mọi   nhường đường cho chú rể!"
Lúc  những đứa trẻ  cùng Triệu Đông Lâm lấy  một bọc kẹo trái cây, ném lên trời.
"Ăn kẹo , ăn kẹo ,    phần, nhặt bao nhiêu tính bấy nhiêu."
Những viên kẹo giống như những cánh hoa , rơi từ  trời xuống, bầu  khí nhất thời liền trở nên náo nhiệt, một đám  hò hét ầm ĩ nhặt những viên kẹo  đất lên, một đám  khác vây xung quanh Triệu Đông Lâm  tới ngoài cửa phòng Đổng Giai Tuệ, ồn ào  cô dâu mở cửa.
Chu Ngân Đệ mở cửa , ánh mặt trời từ từ chiếu  trong, giống như đèn pha , chiếu lên  Đổng Giai Tuệ, cô mặc quần áo màu đỏ,  ngay ngắn  giường, đoan trang xinh , Đổng Giai Tuệ liếc mặt  Triệu Đông Lâm, thấy  mặc bộ quân trang mới tinh, phong thái hiên ngang,   tinh thần.
"Chú rể nhanh  ,  xem cô dâu xinh   bao."
Lúc    đang nhốn nháo, Đổng Giai Tuệ  chút ngượng ngùng cúi đầu,  gương mặt  trang điểm kỹ càng  vẫn thấy  phần má bầu bĩnh.
Triệu Đông Lâm  thẳng về phía Đổng Giai Tuệ, giờ phút ,   xung quanh và cảnh vật đều là hư ảo, trong mắt , chỉ  một  Đổng Giai Tuệ, cô gái  mặt xinh , nhã nhẵn, da trắng, mịn màng, mái tóc đen  phía , cổ thon dài,  môi  màu son đỏ kết hợp với quần áo màu đỏ càng nổi bật lên sự xinh .
Anh cứ như   ở cửa, thời gian giống như dừng  ,   thấy  như ,   thể   là  cô dâu đến ngốc .
"Mau  ,   thì buổi tối động phòng ráng  thật kỹ."
Không  ai đẩy Triệu Đông Lâm  phòng,   đều  lên.