THẬP NIÊN 70 VÁN ĐÃ ĐÓNG THUYỀN NÓI GÌ CŨNG VÔ DỤNG - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-03-12 01:27:48
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Ngọc Trân vui mừng khi em gái thể đồng cảm với thanh niên trí thức An, em gái cô trưởng thành thật :

“Ừm, cảnh của rể em cũng tương tự đấy. Nếu bọn họ là phần tử , chị sẽ mắng là bọn họ xứng đáng, mấy loại thường xuyên bắt nạt coi khinh các bạn cùng lớp khi học cấp hai, cấp ba. hai bọn họ giống , họ lương thiện, bản tính , chị bọn họ chịu khổ.”

“Sầm Vĩ xứng đáng chịu khổ.”

nên xuống nông thôn để cải tạo cách lao động, mặc dù cải tạo xong vẫn chẳng gì.”

Tề Ngọc Trân chuyện với em gái cả buổi chiều, đến tối, cô bắt đầu tán gẫu với ba .

Chủ đề của cuộc tán gẫu với ba liên quan đến việc cải cách nông thôn.

Cô tới là để thông báo cho ba , trong hai năm tới, thể chế kế hoạch hoá kinh tế chắc chắn sẽ sớm rút khỏi giai đoạn lịch sử.

Bây giờ ba cô vẫn đang là đại đội trưởng, mỗi năm bầu một , ông lên nhiệm kỳ mới.

Kinh tế tập thể huỷ bỏ, khả năng mấy thuật ngữ như công xã và đội sản xuất cũng sẽ huỷ bỏ.

Cũng may là tính tình ba cô khá , ông sẽ tác oai tác quái trong đội vì cái chức vụ đại đội trưởng , lòng dân. Nếu , khi văn bản chính thức tung , ba cô rút khỏi vị trí đại đội trưởng, bao nhiêu sẽ đến dẫm đạp lên ba cô nữa.

Nghe tin tức con gái báo, Tề Hồng Quân nêu quan điểm của ngay, Viên Tú Thải ủng hộ:

“Thay đổi cũng , đổi cũng , đổi ba con thể rảnh rỗi hơn chút. Nếu con gái đúng, ông rút khỏi vị trí đại đội trưởng nhớ đừng tọc mạch chuyện khác, chỉ cần lo việc nhà .”

Mấy lời con gái dễ hiểu, bà cũng hiểu. Chắc chắn vẫn sẽ nộp lương thực lên, nhưng sẽ để của đội sản xuất tham gia ruộng cùng.

Như cần lo nhà nào lười biếng khiến công việc trì trệ, thế chẳng ?

Tề Ngọc Trân phân tích chỗ là chính, nghĩ đến tính cách ba , cô : “Ba thể chỉ cho khác vấn đề, nhưng đừng bỏ sức gì cả.”

Trước mắt cô đề cập đến chuyện máy móc nông nghiệp, tránh để ba phản đối, ngại đắt ngại vô dụng.

Dù chính sách sửa đổi thế nào, cô tin ba cũng rảnh rỗi, thế nên cô quyết định tìm thử xem mấy năm nay máy móc nông nghiệp cũ nào đào thải xuống , cô sẽ nghĩ cách mang về quê cho ba dùng.

Chính sách cải cách và mở cửa càng ngày càng đặt ít hạn chế với bọn họ, trường học thể định, luân chuyển nhân tài về máy móc nông nghiệp tới các đơn vị nhà máy liên quan, cô tin chắc trong mấy năm nữa, kỹ thuật sẽ tiến bộ ngừng, giá cả của máy móc nông nghiệp cũng sẽ giảm xuống.

Đến hơn tám giờ tối, mới về phòng nghỉ ngơi.

Khi về phòng, Tề Ngọc Trân mở cuốn sổ cầm về quê, bên trong ghi chép những thứ cô cho ba , cho em gái, cho thanh niên trí thức An.

Tề Ngọc Trân sợ quên nên cố tình cuốn sổ, ngoài việc báo cho thanh niên trí thức An về cuộc biểu tình của thanh niên trí thức, những chuyện khác cô xong .

Tề Ngọc Trân khép cuốn sổ, cô bỗng thấy tiếng gõ cửa, đành bước mở cửa.

Là em hai Đào Thanh.

Tề Đào Thanh cầm cục xà phòng sử dụng đến cho chị gái:

“Chị, cảm ơn chị gửi quần áo cho Phán Ni. Bọn em cả, chỉ đưa cho chị một miếng xà phòng thôi. Phán Ni cho em đây là do cô , bảo em cái là quà cảm ơn em trai gửi chị. em thấy vẫn hơn, thậm chí em còn nghĩ đến chuyện gửi quà cảm ơn tới chị, cô nghĩ chu đáo hơn em nhiều.”

Tề Đào Thanh cũng quên khen vợ mấy câu.

Tề Ngọc Trân thể tình cảm của em trai và em dâu, cô vui. Trong nhà, xà phòng cũng là một món đồ khá giá trị, cô từ chối, nhận miếng xà phòng:

“Chị đang cần xà phòng, một miếng xà phòng thể sử dụng lâu, em gửi lời cảm ơn tới Phán Ni chị nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-van-da-dong-thuyen-noi-gi-cung-vo-dung/chuong-103.html.]

Hai chị em hàn huyên mấy câu, đó ai về phòng nấy.

Tề Ngọc Trân khóa kỹ cửa, phòng trong, với chồng rằng em hai lầm . Qua một hồi “khảo sát”, cô thấy em dâu hai là , báo ơn.

Như cô sẽ lo Phán Ni đối xử với ba .

quan tâm tính tình em dâu thế nào, dù là tuỳ tiện, đanh đá, hướng nội… Cái gì cũng , nhưng chỉ một thứ tuyệt đối , đó là bất hiếu.

Không thể đối xử với ba .

Nếu dám đối xử với ba thì đừng mong nhận quà từ cô.

Cô sẽ tặng quà cho thứ vô ơn. Tống Tầm Chu:

“Anh cũng nghĩ em dâu là , dù gì em cũng đưa miếng xà phòng quà cảm ơn, em cho rằng việc em tặng quà cho em là lẽ tất nhiên.”

Từ đến giờ Tống Tầm Chu bao giờ nghĩ những điều về ngài, đủ thấy Phán Ni là tệ.

Biết đáp lễ, điều càng chứng tỏ cô .

Trước đây, dù khác thật lòng giả dối, Tống Tầm Chu cũng bất kỳ phản ứng nào, lạnh nhạt quá mức cho phép. khi ở bên Ngọc Trân, còn thờ ơ về phương diện như nữa.

Anh cảm ơn hoặc khéo léo từ chối.

Trước khi ngủ, Tề Ngọc Trân xác nhận với chồng một chuyện:

“Anh chắc là giải thích bộ với em về chuyện nhờ họ tìm “côn đồ” ? Nếu nó mang đến phiền phức gì cho họ, chúng đưa vài thứ qua để xin đấy.”

Anh họ là Đào Nguyên, chồng chị Phi Phi.

Khó khăn lắm mới về quê, Tề Ngọc Trân xử lý đống chuyện “chồng chất”.

Tề Ngọc Trân ghi chuyện thuê côn đồ cuốn sổ, nhưng đó là chuyện cô nhớ như in trong lòng. Cô sợ tai hoạ ngầm.

Không thể để chuyện trở thành vết nhơ của chồng. Tống Tầm Chu:

“Giải thích xong , chuyện qua từ mấy năm , chỉ cần ai trong chúng ngoài, chuyện sẽ gì hết.”

Thời điểm Tề Đào Nguyên tìm , cũng bỏ tiền điều khiển phía . Tề Đào Nguyên , cũng , thì khác sẽ thể chân tướng vụ việc.

Tống Tầm Chu thẳng thắn với Ngọc Trân là vì giấu giếm bất cứ chuyện gì với cô, hơn nữa… Dù từ góc độ nào chăng nữa thì Ngọc Trân cũng thể trách cứ vì loại chuyện kiểu .

Sự thật đúng như nghĩ, Ngọc Trân cũng kiểu với quan niệm thị phi, cô những nguyên tắc của riêng .

“Được , em sẽ hỏi họ chuyện nữa, tránh để khác vô tình truyền ngoài.”

Có thể là thứ vốn chuyện gì, nhưng lỡ cô mở miệng, chuyện từ thành gì.

Trừ phi họ bất ngờ gì đó với cô, nếu cô vẫn sẽ tiếp tục giả bộ như hề gì.

Kỳ nghỉ hè trôi qua nhanh, nghỉ hè năm nay, Tề Ngọc Trân buồn khi rời xa quê nhà như năm ngoái. Bởi vì năm nay cô sẽ ăn tết kỳ nghỉ đông.

Vợ chồng bọn họ là sinh viên, việc ngoài với phận là sinh viên dễ dàng hơn bình thường nhiều, cũng dễ lấy thư giới thiệu hơn.

Vừa Hoa Đô, Tống Tầm Chu về đến nhà vùi đầu báo ngay. Trong thời gian ở quê với Ngọc Trân, bản thảo chính thức nào, nhưng suy nghĩ về những luận điểm chính, đánh khá nhiều bản nháp, đến khi về nhà thể bản thảo ngay.

Loading...