THẬP NIÊN 70 VÁN ĐÃ ĐÓNG THUYỀN NÓI GÌ CŨNG VÔ DỤNG - Chương 53

Cập nhật lúc: 2025-03-09 04:13:08
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai vợ chồng tính tham quan khuôn viên trường đại học. Tống Tầm Chu đến đại học Hoa Đô nhiều , hứng thú dạo.

Trước đó Tề Ngọc Trân cũng theo chồng dạo qua đại học Hoa Đô và ngôi trường tương lai là đại học Nông nghiệp Hoa Đô, cô cũng tò mò đến .

Chỉ là hôm nay là ngày nhập học, đông sinh viên, trường học còn vắng lặng như đó khiến cô thấy mới lạ.

Đây cũng là đầu tiên cô thấy nhiều như , còn đông đúc hơn cả lúc chợ nữa.

Sân trường đại học tràn ngập sinh viên, còn dẫn theo cả trẻ con.

Tề Ngọc Trân hiểu rõ bây giờ việc khó khăn. Ngoại trừ trẻ con thì những xuất hiện ở trường dường như đều là sinh viên, gia đình chung cũng vô cùng khó khăn.

Trong những tân sinh viên , những vẻ ngoài non nớt, phù hợp với lứa tuổi sinh viên, cũng những “sinh viên già” hai bốn, hai lăm tuổi như Tống Tầm Chu và Tề Ngọc Trân, còn lớn hơn, chừng ba bốn mươi tuổi.

Nhìn họ cũng quá già dặn, chỉ là cực nhọc.

"Xin chào bạn học, cho hỏi tòa Chấn Hưng ở ?" Một đàn ông hỏi Tề Ngọc Trân.

Đại khái là do nét mặt Tống Tầm Chu vô cùng lạnh lùng, dễ chuyện nên liền chọn trông dễ chịu hơn để hỏi đường.

Chưa đợi Tề Ngọc Trân trả lời, Tống Tầm Chu chỉ mấy mang phù hiệu đỏ, phù hiệu đỏ hề chữ:

“Anh cứ tìm bọn họ hỏi đường, còn thể giúp chuyển hành lý."

Những mang phù hiệu đỏ cũng là sinh viên mới, chỉ là họ nhập học sớm mấy ngày nên hôm nay cử hỗ trợ, đảm nhiệm công việc dẫn đường.

Người đàn ông cảm ơn rời , tìm mang phù hiệu đỏ hỏi đường.

Tề Ngọc Trân mang phù hiệu đỏ là sinh viên mới, cũng phụ trách hướng dẫn những sinh viên khác đến báo danh hôm nay, cô thể chồng sai chỗ nào.

Cô chỉ hiểu khi về đến Hoa Đô, chồng cứ như một con khác.

Tống Tầm Chu là một tên tiêu chuẩn kép, khi đối diện vợ, giọng điệu nhẹ nhàng trở .

Anh hỏi vợ rằng thể nắm tay cô ?

đáp mà dùng hành động trả lời, chủ động đưa tay cho . Hai vợ chồng về đến nhà, cuối cùng nét mặt Tống Tầm Chu cũng giãn .

"Anh một nhiệt tình." Đó là câu đầu tiên khi về nhà.

Tề Ngọc Trân:

“Em mà, chỉ nhiệt tình mà còn lạnh lùng."

Cô trả lời khá thẳng thắn, Tống Tầm Chu yên lặng hai giây mới tiếp:

“Nếu về đến trường học tìm em với dáng vẻ đó thì em giận dữ ? Anh nghĩ như tương đối dễ đuổi ong bướm… Anh cố ý tỏ thái độ khó coi ."

Không cố ý mà do trời sinh như , nhưng thể cho Ngọc Trân .

"Em sẽ tức giận, nhưng mà nhất định như ? Lỡ như em quen bạn mới, bạn em thấy cứ lạnh mặt em khờ, nó em theo vì vẻ bề ngoài thì hối hận ? Các cô hỏi em thích vì cái gì, em thể là do trai, thì nhăn mặt cũng vẫn đúng ? Thế nhưng sẽ cảm thấy em bệnh."

Mặc kệ ai trong hai vợ chồng đang giả ngốc, Tề Ngọc Trân cũng cảm thấy mặt lạnh sự lựa chọn .

Một chồng dịu dàng thì hơn nhiều.

Em chồng cô chính là ví dụ điển hình. Đại khái là do trai chê bai nhiều năm, trai đối xử lạnh lùng nên cô cũng ghét và sợ , cho nên cô thể hiểu lý do chị dâu thích trai..

Tề Ngọc Trân giải thích với quá nhiều rằng chồng bao nhiêu, bằng để bọn họ gặp là thấy những mặt của .

Tống Tầm Chu gật đầu, đồng ý với lý lẽ của cô:

“Vậy sẽ vẻ dọa mặt các bạn học của em, bất kể nam nữ đều ."

"Anh hiểu là , hai chúng thể hiện tình yêu với để ai thể lợi dụng sơ hở."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-van-da-dong-thuyen-noi-gi-cung-vo-dung/chuong-53.html.]

Tống Tầm Chu nhanh chóng hiểu :

“Chúng còn cần biểu hiện yêu ?"

"Cũng cần lắm nhỉ." Tề Ngọc Trân cũng cảm thấy buồn , cô đang cái gì thế .

"Chiều nay em ở nhà đợi , học buổi đầu tiên về." Tống Tầm Chu chuyện buổi chiều. Buổi sáng báo danh, hai giờ chiều sẽ là buổi học đầu tiên.

Buổi học đầu tiên bao gồm cả việc nhận giáo trình nên thể nào vắng mặt.

Tề Ngọc Trân chỉ buổi học bắt đầu lúc hai giờ chứ nó sẽ kết thúc lúc nào:

“Ba giờ chiều em sẽ đến phòng tắm, mang theo đồ rửa mặt và quần áo cho . Khi nào tắm xong em sẽ ở sảnh phòng tắm chờ , nếu muộn thì em sẽ chờ tòa nhà học."

"Không cần lên phòng học , em cứ chờ tại sảnh phòng tắm thôi. Nếu sớm thì cũng sẽ ở phòng tắm chờ em."

"Ừm."

Mãi cho đến sáu giờ, trời chạng vạng tối, Tề Ngọc Trân vẫn còn ở sảnh phòng tắm chờ chồng.

Khi Tống Tầm Chu chạy tới, cô đang yên tĩnh một góc sảnh.

Hình như là do trực giác, ngay khi , Tề Ngọc Trân vẫn luôn cúi đầu áo len trong n.g.ự.c chợt ngẩng lên về phía .

Ánh mắt hai chạm .

Trong sảnh chỉ hai bọn họ, cô lên tiếng gọi dậy, đặt quần áo đang ôm xuống ghế giúp cầm sách.

"Để đặt sách lên ghế bên cạnh là , em cứ xuống ." Tống Tầm Chu ôm sách đến gần.

Tề Ngọc Trân cũng kiên quyết giúp đỡ cầm sách. Cô ôm áo len trở , áo len là đồ của cô. Sảnh phòng khá lạnh nên cô chọn áo len tay dài để giữ ấm.

"Xin , đến trễ. Anh ngờ ngày đầu tiên sẽ học liên tục hai môn." Tống Tầm Chu cất sách xong thì xổm mặt Tề Ngọc Trân, nhỏ giọng giải thích lý do đến trễ.

Nếu báo trong buổi họp thông báo lịch học thì để Ngọc Trân đợi lâu như .

Tề Ngọc Trân hề tức giận vì đợi quá lâu:

“Anh . Lúc nãy em còn tưởng gặp chuyện gì, tính tìm nhưng sợ đến gặp em. Nếu hẹn mà gặp thì sẽ phiền, nên em chờ lâu một chút cũng ."

Không rõ nguyên nhân đến trễ khiến cô hoảng hốt cực kỳ. Nhìn dáng vẻ tự trách của , cô còn :

“Lên lớp tập trung giảng như thế thì uổng công em chờ đợi."

"Không hề tập trung giảng, chỉ sớm một chút để xuống tìm em." Anh thật.

Đây là đầu tiên phân tâm đến thế trong lớp học.

"Lần như thế nữa, lắng bài giảng đó." Tề Ngọc Trân đưa tay lên bờ vai , nhẹ nhàng xoa bóp.

"Em đói bụng ? Anh mua cho em món gì đó ăn lót nhé?"

"Không đói bụng, em ăn một thanh kẹo, khi nào tắm rửa xong chúng cùng về nhà ăn cơm."

"Được, tắm ." Tống Tầm Chu dài dòng, dậy tắm.

Tắm rửa xong về đến nhà, vợ chồng hai cùng ăn món cơm trứng chiên đơn giản.

Ăn xong cơm tối, đánh răng rửa mặt xong, Tống Tầm Chu vẫn còn xin vì chuyện ban chiều.

"Hôm nay xin em tám trăm đấy, em thật sự giận, đừng tự trách nữa ? Mau chăn ." Tề Ngọc Trân xuống, còn vẫn ở mép giường cô, đến chuyện trễ.

Anh lời, tắt đèn xuống đắp chăn.

Nhà nhà ở Hoa Đô đều điện, căn nhà Tề Ngọc Trân đang ở cũng . Điện ở đây cung cấp liên tục mà chia khung giờ. Bình thường ban ngày sẽ điện, đến tối mới thể dùng.

Loading...