Nghe An Tĩnh  sẽ giúp  cứu , Lai Địa gương mặt nhỏ nhắn vốn căng thẳng bỗng nở nụ , "Cháu cảm ơn dì!"
An Tĩnh cũng mỉm  đáp , định  thêm điều gì đó thì bụng Lai Địa bỗng kêu òng ọc. Lai Địa giật , vội ôm bụng, cúi đầu ngượng ngùng.
An Tĩnh đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Lai Địa, "Đêm khuya thế , Lai Địa  một quãng đường xa, đói bụng là chuyện bình thường. Đi với dì về nhà, dì sẽ  cho cháu món gì đó ngon nhé."
Lai Địa ngại ngùng  dám theo, cô bé   phiền dì An giúp cứu   -  từng hãm hại con của dì,  còn dám ăn cơm nhà dì nữa. Lai Địa mở to mắt  dối, "Dì ơi, cháu  đói."
"Không đói thì  cùng dì ăn chút gì ." An Tĩnh hiểu rõ suy nghĩ của Lai Địa, "Với , cháu    dì sẽ cứu  cháu thế nào ?"
Lai Địa lập tức động lòng. Thấy thái độ cô bé  mềm mỏng, An Tĩnh cúi xuống định bế Lai Địa lên.
An Tĩnh ghét Hoắc Lan Lan, nhưng   thích cô con gái  của bà . Cô tin tưởng Lai Địa  chút nghi ngờ vì Tống Nguyên Tư từng  với cô rằng  đang điều tra nhà họ Tiêu. Cô cũng    khi trở về, cuộc sống của Lai Địa  . Vì , Tống Nguyên Tư  kể cho cô   nhiều về cách nhà họ Tiêu đối xử  với Lai Địa trong thời gian qua.
Biết Hoắc Lan Lan  nhà họ Tiêu hành hạ đến tiều tụy, An Tĩnh và Tống Nguyên Tư đều cảm thấy  điều gì đó  , nhưng vì  tìm  manh mối gì thêm nên dần dần họ gác chuyện  . Giờ đây, khi   âm mưu của nhà họ Tiêu, An Tĩnh lập tức tin ngay.
Ba tháng  đối xử tử tế, gương mặt nhỏ của Lai Địa   chút thịt, sắc mặt cũng  hơn nhiều,  cần nghĩ cũng  cô bé  sống  . Nếu , Lai Địa  thể tiếp tục sống trong sự chiều chuộng như thế,  cần  lặn lội một  giữa đêm khuya để tìm  cứu .  cuối cùng, Lai Địa vẫn chạy đến ngay lập tức.
Hoắc Lan Lan lấy   chồng tồi, nhưng đứa con gái  thật đáng giá. Cô bé  tự   một quãng đường xa như , An Tĩnh  nỡ để cô bé tiếp tục  bộ nữa.
 khi An Tĩnh  chạm  Lai Địa, cô bé lập tức lùi  vài bước. "Dì ơi, quần áo cháu bẩn, dì bế cháu sẽ  bẩn theo. Cháu  thể tự  , Lai Địa   đường  xa mà!"
Nghe ,   đều im lặng. Mũi An Tĩnh cay cay, cô bước tới ôm chặt lấy Lai Địa. "Quần áo bẩn  thể giặt, dì chỉ  bế Lai Địa thôi, cháu  cho dì bế ?"
"Cho, Lai Địa cho dì bế!" Lai Địa ôm chặt lấy cổ An Tĩnh. Cô bé luôn mong  dì An bế như thế . Khi , lúc đau tai   thấy gì, cô bé nhớ nhất là hình ảnh dì An ôm hai  . Cô bé ghen tị vì họ   bế. Giờ đây,   thể  cho bế?
An Tĩnh bế Lai Địa  đến chỗ Tống Nguyên Tư. Anh đang  chuyện với  lính, thấy vợ bế Lai Địa  tới, liền xoa đầu cô bé    dặn dò  lính  giữ bí mật chuyện tối nay. Sau đó,  cùng An Tĩnh rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-vo-xinh-dep-quyen-ru-duoc-quan-quan-sung-tan-troi/chuong-404-nua-dem-di-trom-tre-con.html.]
Vân Vũ
Lo vợ mệt, Tống Nguyên Tư định đỡ bế Lai Địa, nhưng An Tĩnh từ chối vì cảm nhận  cô bé đang ôm   chặt. Anh  ép, chỉ nhẹ nhàng nhắc vợ chú ý những ổ gà  đường.
Lai Địa nép  lòng An Tĩnh, thử áp mặt  vai cô. Vòng tay của dì An thơm tho và ấm áp,  trách hai   lúc nào cũng vui vẻ. Không  khi nào  cô bé mới  thể ôm cô như thế ? Cô bé cũng   tự hào và hạnh phúc như hai  .
Dưới ánh trăng, ba   về đến nhà  thấy chị dâu Tiết   cửa nhà , bên cạnh là chiếc đèn dầu. Chị đang ngáp dài và vươn vai.
An Tĩnh bế Lai Địa  tới. "Chị dâu."
"Ồ, An Tĩnh về . Đêm nay chị ngủ quên, tỉnh dậy thấy nhà em  chạy hết  ngoài. Có  con  ốm ? Em bế Trừng Trừng  Triệt... Ôi trời, đây   Lai Địa ?!" Chị dâu Tiết giơ cao đèn, suýt đánh rơi khi  thấy đứa trẻ trong vòng tay An Tĩnh. "Hai vợ chồng em nửa đêm  trộm trẻ con ?"
Nói xong, chị dâu Tiết   hiểu nhầm. Lai Địa ở nhà họ Tiêu, cách đây  xa, thời gian An Tĩnh và Tống Nguyên Tư vắng nhà  đủ để  xe đến đó  về. "An Tĩnh, rốt cuộc chuyện  là thế nào?"
An Tĩnh xoa đầu Lai Địa. "Khó  hết trong vài câu, chị dâu về nhà em cùng  chuyện nhé."
Đối với nhà họ Hoắc, Tiết đoàn trưởng như một  con trai. Sau  khi Hoắc Lan Lan trở về, khó tránh khỏi gặp mặt. Nhớ  những lời lăng mạ của Hoắc Lan Lan dành cho nhà họ Tiết  đây, An Tĩnh quyết  để họ trở thành   động. Dù thương Lai Địa, nhưng cô luôn  về phía chị dâu Tiết. Vì , chị dâu Tiết cần  chuyện .
Vừa  nhà, Tống Nguyên Tư liền  bếp nấu mì. Nhà  mì sợi và nước nóng, chẳng mấy chốc  bưng  một tô mì trứng nóng hổi. Lai Địa mới ăn  nửa tô thì chị dâu Tiết  hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện.
Biết tin Hoắc Lan Lan sắp  nhà họ Tiêu bán , chị dâu Tiết tức giận, buông lời chửi rủa tổ tiên nhà họ Tiêu đủ kiểu. Tình cảm của chị dâu Tiết dành cho Hoắc Lan Lan phức tạp hơn An Tĩnh. Hoắc Lan Lan từng là  chị xem như em gái, lớn lên  mắt chị. Dù    một  đàn ông dụ dỗ mất lý trí, chỉ mặt mắng chửi cả nhà chị, nhưng Hoắc Lan Lan cũng từng đối xử  với chị và Tiết Đông. Không thể vì hiện tại  xa mà phủ nhận tất cả những gì    đây. Chị nhớ cả điều  lẫn điều  của Hoắc Lan Lan.
Lai Địa vẫn còn đó, An Tĩnh lo cô bé còn tình cảm với nhà họ Tiêu, định ngăn chị dâu Tiết .  thấy càng chửi, Lai Địa càng ăn ngon miệng, cô liền im lặng.
Lai Địa   chị dâu Tiết chửi,  ăn một cách thích thú. Những lời chửi của chị dâu Tiết  chỉ giúp cô bé giải tỏa nỗi sợ hãi và uất ức trong lòng, mà còn cho cô  lý do  và bố cô đến với . Từ nhỏ đến lớn, cô bé luôn  dạy rằng bố  yêu  chân thành. Giờ đây, cô hiểu  rằng cuộc hôn nhân của họ chỉ là một âm mưu. Hóa  ông bà ngoại   kẻ lạnh lùng vô tình, mà là những  sáng suốt, yêu thương con nhưng cương quyết. Mẹ cô thật sự  ngốc nghếch!
Chị dâu Tiết chửi xong mấy câu cho hả giận, ngẩng đầu  An Tĩnh. "Chuyện  tính , em  ý tưởng gì ?"