Thập Niên 70: Xuyên Sách Làm Đại Lão - Chương 327: Thành chiêu gia nhập
Cập nhật lúc: 2025-05-18 07:24:58
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thập niên 70, không có máy tính, không có internet, ngay cả TV, cũng là thứ hiếm lạ, chỉ tồn tại trong nhà giới cao tầng đứng trên đỉnh kim tự tháp, chưa phổ cập đến toàn dân. Ban đêm hoạt động giải trí của mọi người đã ít còn ít hơn, dẫn tới mọi người đều đi ngủ sớm, bình thường sau tám rưỡi tối hiếm khi còn có người ra ngoài.
Trước đây vì có chương trình khuyến mãi, rất nhiều người cảm thấy mới mẻ còn có thể chiếm lợi, buổi tối không có việc gì bèn ra ngoài xem náo nhiệt. Nhưng từ khi kết thúc chương trình, sau tám giờ tối thi thoảng mới có khách đến mua hàng.
Bởi vậy, ba người Thẩm Húc điều chỉnh lại kế hoạch. Thời gian bán hàng buổi tối rút ngắn lại từ năm giờ đến tám giờ, thêm vào một ca bán hàng buổi trưa từ mười một giờ đến hai giờ. Mỗi ngày bán hàng sáu tiếng, đều là thời gian công nhân viên quanh khu vực này nghỉ trưa hoặc là tan làm, lượng người qua lại nhiều nhất.
Tấm biển “Thành chiêu gia nhập” vừa treo lên, đã có người tới hỏi bốn chữ ấy có nghĩa gì.
Lúc này không phải thời gian mua hàng cao điểm, không cần cả ba người phân công nhau xử lý. Chỉ Dương Đại Hổ và Dương Nhị Hổ cũng dư dả rồi. Thẩm Húc đứng bên cạnh trả lời người tới dò hỏi cách gia nhập.
“Ui, chủ quán, theo ý của cậu, gia nhập chính là tham gia làm cùng các cậu, cậu dạy chúng tôi làm món kho, để chúng tôi mang đi bán? Cậu tốt bụng như vậy sao? Không sợ đến lúc đó chúng tôi cướp khách của cậu, cậu không buôn bán nổi nữa à?”
Thẩm Húc: “Đương nhiên là có quy định rồi. Hơn nữa còn mất tiền phí gia nhập.”
“Phí gia nhập? Nói cách khác là phải đưa tiền cho cậu?”
Thẩm Húc: “Đúng! Các anh các chị, các chú các thím, mọi người xem cho dù học nghề gì cũng cần trả cho sư phụ tiền phí vất vả có phải không? Trước kia làm đệ tử cho người ta, ít nhất phải làm giúp sư phụ hai năm không lấy tiền công. Món kho này của tôi là tay nghề khó có được, ngoài đầu bếp tiệm cơm quốc doanh ra, không nhiều người biết làm. Không phải tôi mạnh miệng đâu, chỉ sợ người khác cũng không làm gia được hương vị sánh bằng món kho này của tôi, gia vị món kho là bí mật không truyền ra ngoài.”
“Nếu gia vị bí mật không truyền ra ngoài, sao cậu còn dạy chúng tôi?”
Thẩm Húc mỉm cười: “Không phải tôi vừa nói sao, có quy định. Mọi người đừng vội hỏi quy định là gì, bây giờ điều quan trọng nhất mọi người muốn biết, cũng nên biết là phí gia nhập bao nhiêu, sau khi gia nhập có kiếm được tiền hay không, có thể kiếm được nhiều hay ít, có đúng không?”
Lời này đều là lời trong tâm khảm mọi người.
“Nếu món kho này của tôi là món kho độc nhất, tất nhiên phí gia nhập sẽ không rẻ. Bây giờ nói ra, chỉ sợ sẽ dọa mọi người. Hay là thế này nhé, nếu ai thật sự có lòng muốn gia nhập, đầu tiên qua bên này đăng ký với tôi, chúng ta thương lượng thời gian, mỗi ngày năm người tới đây cùng bán hàng với chúng tôi, theo dõi toàn bộ quá trình bán hàng và lợi nhuận thu được trong ngày.”
Mọi người sửng sốt, chỉ một giây sau hai mắt đã sáng lên.
Món kho Thẩm Ký mới khai trương chưa lâu, buôn bán vẫn luôn không tệ. Trong khoảng thời gian này đã có không ít người tò mò muốn biết rốt cuộc bọn họ có thể kiếm được bao nhiêu tiền mỗi ngày rồi. Thậm chí vài người còn lén lút lượn lờ quanh quầy hàng cả ngày, âm thầm tính toán có bao nhiêu khách mua, mỗi khách mua bao nhiêu… Nhưng dù như thế, cũng không thể nào theo chân bọn họ cả ngày, cùng lắm chỉ theo dõi được vài tiếng đã sợ ba người Thẩm Húc nghi ngờ, không thể không đi chỗ khác.
Bây giờ Thẩm Húc nói ra lời này, chính là cho bọn họ cơ hội quang minh chính đại quan sát.
Có người có gan cho mọi người biết tiền lời mỗi ngày mình kiếm được, thật sao?
Nhìn ra được sắc mặt bọn họ, Thẩm Húc gật đầu: “Tất nhiên là thật rồi. Ai có thành ý gia nhập thì qua đây đăng ký đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-lam-dai-lao/chuong-327-thanh-chieu-gia-nhap.html.]
Đăng ký người muốn gia nhập và sắp xếp bọn họ cùng bán hàng có thể tiến hành song song, không xung đột với nhau.
Không ít người tới đăng ký, thậm chí có người còn thông báo khắp nơi, dẫn người thân bạn bè của mình qua đây. Trong số đó có người thật sự muốn học theo, cũng có người tò mò về số tiền ba người Thẩm Húc kiếm được, cũng có người chỉ đến để xem náo nhiệt.
Nhưng cho dù là loại người nào, cuối cùng sau một ngày cùng ba người Thẩm Húc bán hàng, thái độ đều thay đổi.
Bọn họ biết món kho Thẩm Ký có thể kiếm được tiền, nhưng không ngờ lại kiếm được nhiều như vậy!
Thu nhập mỗi ngày chưa bao giờ thấp hơn năm mươi đồng, những ngày cao điểm còn có thể bán được bảy tám chục đồng! Cho dù trừ đi tiền vốn và các chi phí khác, tính thế nào cũng lãi được một nửa nhỉ? Tính như vậy, chẳng phải ba người Thẩm Húc bán hàng một ngày là có thể kiếm được bằng tiền lương công nhân bình thường một tháng hay sao?
Đó là khái niệm gì? Không ai dám tin tưởng!
Ban đầu cũng có người nghi ngờ không biết có phải do Thẩm Húc nhờ vả người khác hay không. Nhưng nếu nhờ người, sao có thể nhờ được nhiều như vậy? Lượng khách mỗi ngày đều không ít, huống chi bọn họ còn theo dõi mười mấy ngày.
Người có ý định gia nhập tụ lại bên nhau, chia sẻ tình hình buôn bán mình quan sát được, cuối cùng đều đưa ra kết luận, vụ làm ăn này đúng là một con gà mái đẻ trứng vàng! Gia nhập, chắc chắn phải gia nhập!
Cái gì? Buôn bán là đầu cơ trục lợi sao?
Không thấy bây giờ chính phủ đang kêu gọi mọi người tự lực cánh sinh, tay làm hàm nhai, cổ vũ buôn bán tự do à?
Cái gì? Nói không chừng hai năm sau chính sách lại thay đổi, sẽ bị bắt vào tù?
Vậy thì ít nhất bây giờ vẫn chưa bị bắt, cho dù chính sách thay đổi cũng là chuyện sau này. Trước khi thay đổi chắc chắn sẽ có dấu hiệu.
Cái gì? Ra ngoài bán hàng rong sẽ bị người khác khinh thường, không có thể diện bằng công nhân?
Vân Chi
Ha hả, công nhân kiếm được bao nhiêu? Bán hàng rong kiếm được bao nhiêu? Có tiền rồi ai còn quan tâm tới ánh mắt người khác.
Hiện giờ mặc dù chính sách của chính phủ đã bắt đầu thay đổi, nhưng vẫn ít người ra ngoài làm ăn buôn bán. Trước đây, khi chưa chân chính quan sát được mỗi ngày quầy hàng nhỏ của Thẩm Húc thu về bao nhiêu, dù có người tò mò, có người cực kỳ hâm mộ, nhưng đa số trong lòng mọi người vẫn mang theo vẻ khinh thường.
Nhưng Marx từng nói: Khi đứng trước lợi nhuận khổng lồ, nhà tư bản sẽ to gan hơn. Lợi nhuận năm mươi phần trăm có thể khiến người ta liều mạng, lợi nhuận một trăm phần trăm có thể khiến người ta giẫm đạp tất cả luật pháp trên đời; Lợi nhuận ba trăm phần trăm, có thể khiến người ta vi phạm mọi tội lỗi, thậm chí mạo hiểm cả tính mạng.
Những lời này không chỉ nhằm vào nhà tư bản, đối với đa số người trên cõi đời đều hữu dụng.
Đứng trước lợi nhuận, tất cả băn khoăn trong lòng đều không quan trọng.