Diệp Mạn Tinh cúi đầu, tiếp tục im lặng trêu chọc cặp song sinh, đôi cánh tay mập mạp như ngó sen của chúng vô cùng mềm mại, cái miệng chúm chím còn thổi bong bóng, thật là đáng yêu.
Mẹ Diệp giờ vẫn cứng rắn, bà thích khác phản bác , kể cả con rể: “ công việc của con nguy hiểm lắm, con bé thi để tìm một công việc, chẳng lẽ như là hại nó ?"
"Me."
Diệp Mạn Tinh hô lên, Tống Văn Cảnh bèn gãi gãi lòng bàn tay cô.
Tống Văn Cảnh bế con gái lên, liếc vợ hai đứa con, giọng phần trịnh trọng: “Mẹ, dù ở thì con cũng sẽ sống sót trở về.”
“Con công việc của con nguy hiểm, con cũng cho rằng việc thi cử và công việc quan trọng. bây giờ, cô là vợ của con, chịu trách nhiệm với cô là con, thể ép buộc cô .”
Sắc mặt của Diệp lập tức đen như đ.í.t nồi.
“Mẹ , nếu vợ con thi thì con sẽ ủng hộ. Nếu vợ mở nhà máy thì con sẽ dốc sức hỗ trợ cô , nếu thì nhờ giúp đỡ một tay.”
Tống Văn Cảnh thực sự vợ tiếp tục ép buộc vợ nữa, bèn :
DTV
“Tất cả những điều đều là điều cô , chỉ cần cô , chỉ cần cô vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc khi công việc , thì dù con vất vả một chút, suy nghĩ nhiều hơn một chút, con cũng sẽ một cách vui vẻ.”
Mẹ Diệp cũng lý, và trong những lời đó, con rể hề trách bà kiểm soát con gái , và bà cũng cảm thấy việc đang là kiểm soát.
Bà gì đó, nhưng bây giờ, khuôn mặt ngập tràn sức sống, thậm chí còn rực rỡ hơn cả khi ở nhà của con gái. Mẹ Diệp thể bằng lòng thừa nhận con gái lấy chồng , còn hạnh phúc hơn cả khi ở nhà cơ chứ.
hạnh phúc ích lợi gì, thể ăn ?
Bà thậm chí còn cảm thấy ấm ức, đôi mắt ươn ướt.
Tống Văn Cảnh cũng thấy sự ấm ức trong mắt vợ, nhưng dù cũng thể bắt ép vợ .
Anh tiếp tục rót cho vợ: “Mẹ , con cũng chỉ cho con gái mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-456.html.]
“Con cũng đồng ý với điều , nếu cô công việc riêng, khi con vắng thì cô cũng cái để mà dựa dẫm.” Vừa , chủ động nắm tay vợ, hai đan tay , trong giọng lạnh lùng của mang theo cả sự sự ấm áp. “ con thể lo nhiều như . Con chỉ những điều khiến cô vui. Con hy vọng những điều thể đồng hành cùng cô khi con ở bên cạnh”.
“Chứ cứ hễ thấy cái nào hơn, là thấy chuyện gì mang vinh quang cho con thì con ép cô ." Tống Văn Cảnh nhẩm tính tiền trợ cấp mà vợ sẽ nhận khi hy sinh mới tiếp:
“Mẹ, nhà con đủ kiếm tìm vinh quang . Bọn con việc cật lực chỉ để cho những yêu của thêm một lựa chọn, mà cô cũng là một trong những con yêu thương, nên cô cũng thể thêm những lựa chọn khác.”
"Con!"
Mẹ Diệp há to miệng, ngơ ngác con rể mặt đang bình thản rằng nhà cố gắng thế nào để thể cho con gái thêm sự lựa chọn.
Bà sửng sốt cảm thấy khó tin.
Những gì gia đình bà trải qua đủ để bà phủ nhận sự may mắn.
Bà mở miệng, sắc mặt xám xịt, nhưng lời nào.
Bà thậm chí còn một chút d.a.o động, , bà kiên quyết giữ vững quan điểm của : “Dù thì Tinh Tinh cũng nên công việc riêng của .” thái độ thì còn kiên quyết như nữa.
Thành thật mà , sốc nhất trong phòng chính là chị dâu Thẩm Tú Lệ.
Thẩm Tú Lệ sửng sốt: "...?"
Cô sốc những điều đang xảy , ngờ em chồng cưới một đàn ông tư tưởng tiến bộ như .
Thẩm Tú Lệ nghĩ: “Đây là một đàn ông , mà là một bạn đời vô cùng mạnh mẽ."
Thẩm Tú Lệ thầm thở dài: “Em gái may mắn lắm mới gặp như , đúng là khổ tận cam lai mà."
Nói đến đây thì chuyện gần như giải quyết .
Thực , chuyện cũng khó giải quyết, chỉ cần thi đại học là , đây mới là mắc xích quan trọng nhất trong tương lai, còn việc lấy bằng cấp ba bây giờ cũng còn quá quan trọng nữa.
Cha loài luôn nghĩ rằng nếu công việc định, tham gia và các cơ quan hành chính công quyền cơ quan nhà nước thì thể yên tâm cả đời.