Diệp Mạn Tinh hiểu, lời trấn an cô.
chuyện cô là hoa đào tinh và gian thì vẫn thể tiết lộ.
Diệp Mạn Tinh : “Thật sự ?"
Thoáng do dự một chút, cô mới tiếp: “Là do em cảm thấy dường như giữa hai một vấn đề mà dễ giải quyết, tóm là chuyện tình cảm, là chuyện khác.”
Lời của cô khiến Tống Văn Cảnh thở phào nhẹ nhõm, nắm lấy tay Diệp Mạn Tinh, giơ lên và hôn một cái, mới : “Bất kể là vấn đề gì, cũng ."
Tống Văn Cảnh: “Hơn nữa, vợ , lẽ em ý thức một chuyện, em tách cũng , ly hôn cũng . Chỉ là đồng ý thì em chẳng thể gì."
“Chắc em lấy hạng gì, đừng là quân, chỉ tính con , đồng ý thì c.h.ế.t em cũng rời xa .”
Anh nặng nhưng nặng là cô thấm .
Diệp Mạn Tinh: ? Đây chẳng câu trích Long Ngạo Thiên ?
Được , là chính .
Diệp Mạn Tinh mặc kệ, cô chọc chọc n.g.ự.c , giọng yêu kiều: “Là chính nhé, em cảm thấy công bằng, nên mới dùng cách khá công bằng để đối xử ngược với ."
DTV
“Công bằng gì?” Anh hỏi.
Diệp Mạn Tỉnh đầu, đáp: “Là em cảm thấy việc giấu em, em cũng chuyện giấu , chúng ai nên em sợ, cảm thấy cách khá là ly hôn.” Tống Văn Cảnh nở nụ , kéo dài đến một cách khiến thấy an .
Anh nén cơn xúc động, : “Chuyện thể cho em , ngoài bí mật quốc gia cần giữ thì đêu kể hết mà."
Dừng một chút, thấy cô như thế nên nỡ buông lời nặng nề tổn thương cô, chỉ : “Còn về bí mật của em, chỉ cần em là gián điệp thì em chính là vợ , sẽ bao giờ rút d.a.o chĩa về phía em, liên quan gì ?" Diệp Mạn Tinh im lặng.
Cô từng nghĩ như , năng lực bạn trai khiến cô ngơ luôn .
Hoàn chẳng ngờ trong lòng nọ suy nghĩ kỹ càng như thế. Cô còn trả lời, hỏi: “Vậy em là gián điệp ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-me-ke-xinh-dep-diu-dang/chuong-794.html.]
Diệp Mạn Tinh: ?
“Không ."
Cô vội vàng lắc đầu, cái đùa , hơn nữa cô gián điệp , chỉ là hoa đào tinh thì gần gần như thế.
Tống Văn Cảnh: “Vậy em yên tâm ?"
Anh nghiêng ôm cô trong ngực, giọng điệu nhu hòa: “Còn về bí mật của , em cứ hỏi. Ngoài bí mật quốc gia thể , cần giữ im lặng, còn cái gì cũng thể với em.”
Diệp Mạn Tinh trợn trừng mắt: “Thật ?”
Tống Văn Cảnh nở nụ , chuyện khí thế của vò mẻ sứt.
“Vợ sắp chạy mất, còn dám dối ?” Lúc chuyện, kéo tay cô đặt lên chỗ mật, những lời gần như là sát bên cổ cô: “Em , đàn ông của em em, trong lòng chỉ nghĩ đến em, ngay cả nó cũng chịu rời xa em.”
“Bây giờ ?” Anh kéo tay cô đặt lên gia tài của .
Lúc , hai dựa sát , Diệp Mạn Tinh đang nắm tay chú ý tới xe.
Người nọ bỗng nâng cô lên, tức thì cúi , mắt đối mắt, bên tai văng vẳng giọng dễ khiến trầm mê.
Tống Văn Cảnh: “Còn về vấn đề của em, mặc kệ là gì, chuyện lớn, đều thể giải quyết , em em mơ, chuyện lôi kiếp, còn sẽ lấy em, cái nào cũng hợp lẽ thường, chuyện nào chúng trải qua?"
Diệp Mạn Tình mà ngơ , đó cô rụt tay , mặt xuất hiện vệt hồng: “Anh ba, chúng đang chuyện. Anh , đương nhiên bên em thành vấn đề. Tự nhiên thế gì?"
Chính cô cũng thấy ngượng.
Người nọ “ừ” một tiếng với cô.
Thấy cô rốt cuộc cũng chịu lên tiếng, bấy giờ mới thở phào, việc còn khiến đau đầu hơn cả đánh trận nữa.
Diệp Mạn Tinh dậy, cô và : “Em đến cả Tống Thanh Nguyên, trong bộ phận bí mật đặc biệt của Cục An ninh Quốc gia, năng lực đặc biệt nhưng một câu cũng nhắc đến.”