Tô Quốc Đống thì “Hừ” lạnh một tiếng, nhớ năm đó, ông cũng là một thanh niên trai tiếng ở vùng , chỉ là bây giờ ông già , da nếp nhăn và khuôn mặt to mà thôi.
Ông hung dữ trừng mắt Tạ Minh Đồ một cái, đây con gái ông thế nào cũng gả cho tên nhóc nhà họ Tạ , mà chỉ cùng xa nhà mười ngày nửa tháng, chúng tay nắm tay trở về, còn gọi Minh Đồ một cách thiết, con gái bảo bối của ông thích tên nhóc thối tha .
Lòng của phụ nữ như mò kim đáy bể, đổi quá nhanh.
Hai con nhà quả nhiên đều thích trai.
“Cậu, cầm rìu bổ củi cho .”
Liễu Thục Phượng nhà chuyện với Dương Quế Hoa, lúc trong lòng bà vô cùng vui vẻ, cũng chẳng quan tâm là em họ cháu gái nào kết hôn với công nhân trong thành nữa, chỉ cần Mạn Mạn nhà bà lấy chồng cùng thôn, cuộc sống hạnh phúc là bà thấy hài lòng .
“Hiểu Mạn nhà bọn chị cùng con rể một cuộc sống , con bé quả thực may mắn như Đường Hồng nhà em, lấy chồng trong thành nhưng mà con bé lấy chồng xa, thể kết hôn cùng trong thôn, như chị đây cũng thấy yên tâm .”
Nụ mặt Dương Quế Hoa chút cứng ngắc, mặc dù Liễu Thục Phượng đang mặt bà “Ôi, con gái nhà chị may mắn như con của em”, nhưng mà khuôn mặt đó toát lên vẻ vui sướng, cả đều vô vùng tự mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-152-thay-doi-qua-nhanh.html.]
Cũng bà đang khoe khoang cái gì nữa, chỉ là một đứa con rể nhà quê nghèo khó mà thôi, hừm, nhiều nhất cũng chỉ là trông trai hơn khác thôi.
“Có đứa con rể như là , Mạn Mạn nhà chị đó, đây thích một thanh niên trí thức, còn là con cháu trong đại viện, nhưng mà nhà chúng thể với tới một gia đình như , em đúng , nếu thật sự gả cho một gia đình như , đừng đến chuyện giàu , Mạn Mạn nhà chị nhất định sẽ coi thường. "
“Chị chỉ một đứa con gái bảo bối , thể để con bé đến chịu khinh bỉ của nhà khác chứ, mà lúc đó nhà đẻ như chị thể giúp gì cho con bé.”
“Gia đình bình dân thì đừng trèo cao đến nhà khác gì, gia cảnh nhà Minh Đồ như cũng , Hiểu Mạn nhà chị mấy trai của nó giúp đỡ, cuộc sống chắc chắn sẽ trở nên phát đạt hơn.”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Dương Quế Hoa bà , lập tức phản bác , bà khiến cho đang đắc ý Liễu Thục Phượng thoải mái: “Em cảm thấy lời chị sai , Hiểu Mạn nhà chị trông xinh như , cho dù gả cho thanh niên trí thức Khương trong thôn của chị cũng thành vấn đề.”
“Vốn dĩ Hiểu Mạn nhà chị cơ hội gả đến nhà đó, nếu lúc cứu Hiểu Mạn là thanh niên trí thức Khương thì đó là một chuyện , thanh niên trí thức Khương đó chính là con cháu của cán bộ trong đại viện, em , gia cảnh của …..cho dù là các cô gái trong thành phố cũng xếp hàng dài để kết hôn với đấy.” Dương Quế Hoa nháy mắt với Liễu Thục Phượng.
“Hiểu Mạn nhà chị chỉ là thiếu một chút may mắn, chị xem, nếu con bé kết hôn với thanh niên trí thức Khương, thì phận của nó sẽ khác hẳn bây giờ, chừng khi trở về thành phố, nhà chồng bên đó sẽ tìm cho con bé một công việc ở thành phố ý chứ.”
Nghe những lời của bà , Liễu Thục Phượng cảm thấy chán ghét vô cùng, Liễu Thục Phượng khịt mũi khinh thường : “Vậy em suy nghĩ chuyện đơn giản quá đấy.”
“Nếu như lời em , các cô gái trong thành phố đang xếp hàng để kết hôn với thanh niên trí thức Khương, thì nhà của sớm giúp chọn đối tượng trong thành ?”