“Hiểu Mạn, cho tớ ?” Tôn Tiểu Xảo quan tâm mà lo sợ, đôi mắt sáng long lanh, vô cùng vui sướng mà Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn gật gật đầu, hai , giống như những chuyện quá khứ đó đều qua thì hai vẫn là bạn .
Cô hàn huyên vài câu với Tôn Tiểu Xảo, Tôn Tiểu Xảo cũng sắp gả chồng, gả xa, cũng là một gia đình cùng thôn với các cô, cảnh gia đình nọ lắm, trong nhà một bà nội 80 tuổi tê liệt, cha còn khoẻ mạnh nhưng mà thể , nọ là con cả trong nhà, cũng là kiểu học xong tiểu học là học nữa, việc đồng áng, còn mang theo mấy đứa em trai em gái, mà em trai em gái vẫn còn đang học.
Có đối tượng như , Tôn Tiểu Xảo cũng thỏa mãn, tuy rằng trong nhà chồng tương lai nhiều trói buộc, nhưng là một cần mẫn thiện lương, cũng là cao lớn khỏe mạnh, việc ,cũng thể cô sẽ trải qua một ngày tháng khổ cực, hai chắp vá một chút thì cuộc sống sẽ quá kém.
Bởi vì hai nhà đều nghèo, cũng tính toán tiệc rượu, khoác một tấm vải đỏ, giống như những cô gái nhà nghèo bình thường khác, một đám cưới đơn giản cứ qua như .
Sau khi cô như , Tô Hiểu Mạn đột nhiên nhớ tới: “Tớ nhớ rõ một bộ quần áo cũ màu đỏ, bằng đem quần áo cũ còn vải đỏ cho tớ, tớ giúp sửa , một bộ áo cưới, thế nào?”
Tôn Tiểu Xảo sửng sốt, “quần áo Kia quá nhỏ, tớ mặc nữa, vốn dĩ chính là bộ quần áo cũ bà con xa cho.”
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Cậu để tớ thử xem , tớ giúp sửa, tớ trở thành một cô dâu xinh gả chồng!” Sau khi Tôn Tiểu Xảo xong, vô cùng cảm động gật gật đầu.
Sau khi trở về cô đem bộ quần áo cũ và tấm vải đỏ đưa cho Tô Hiểu Mạn, Tô Hiểu Mạn đem quần áo mang về nhà họ Tạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-157-duoc-quan-tam-ma-lo-so.html.]
Nhà Tôn Tiểu Xảo ở cạnh nhà Trương Linh Lợi, cũng là bạn chơi cùng khi còn nhỏ cùng tuổi, nhưng mà vẫn luôn quan hệ lắm với Tô Hiểu Mạn, thấy Tôn Tiểu Xảo cùng Tô Hiểu Mạn dính với , nhạo lưng cô: “Cô cùng Tô Hiểu Mạn chơi với ? Cô thật sự cho rằng cô sẽ coi cô là chị em ư?”
“Trước đó còn hai mắt trông mong mà những nữ thanh niên trí thức đó, ghét bỏ những như chúng văn hóa, cô quên mất ư?”
“Chúng thật đúng là văn hóa mà.” Tôn Tiểu Xảo thành thật , “Chúng mà so sánh với những nữ thanh niên trí thức đó, đủ xinh còn quê mùa, còn văn hóa, Hiểu Mạn đương nhiên càng chơi với các cô hơn .”
Trương Linh Lợi mấy lời ngay thẳng của cô cho nghẹn họng, ai là “Chúng ”?? trong miệng cô, con nhỏ Tôn Tiểu Xảo mới là kẻ xinh quê mùa!
“Cô quả thực là…… Cô xem , khẳng định Tô Hiểu Mạn chơi cô một vố, từ nhỏ cô bắt nạt cô, chiếm tiện nghi của cô.” Ở trong mắt Trương Linh Lợi , Tôn Tiểu Xảo là một đứa ngốc, Tô Hiểu Mạn bảo cô cái gì, cô liền cái đó, quá tin tưởng Tô Hiểu Mạn.
Tô Hiểu Mạn việc lười biếng, Tôn Tiểu Xảo thường xuyên giúp cô việc.
Hai , quả thực là kẻ cho nhận.
“Hiểu Mạn rõ ràng đối với , chỉ cần đường cái ăn, luôn nghĩ tới đầu tiên, nhà khó khăn, hai lời liền về nhà xin cha đó cho mười đồng tiền.” những chuyện Tôn Tiểu Xảo đều ghi tạc trong lòng, “Trong lòng Hiểu Mạn vẫn luôn nghĩ tới , cô ngoài, mang về cho kem dưỡng da và xà phòng thơm, đóng gói xinh , còn nỡ bóc đây.”
Trương Linh Lợi thấy hộp kem dưỡng da mới tinh trong tay cô, tức khắc đỏ mắt , đồng thời, những lời trong miệng Tôn Tiểu Xảo i, cũng là nguyên nhân cô chán ghét Tô Hiểu Mạn, bởi vì từ nhỏ đến lớn, Tô Hiểu Mạn đối xử hào phóng với Tôn Tiểu Xảo , ăn ngon bao giờ chia cho cô .
Cô ngóng trông mối quan hệ giữa Tô Hiểu Mạn và Tôn Tiểu Xảo sụp đổ.