Thập Niên 70 Xuyên sách thành vợ của phản diện - Chương 168 - Dã Ngoại

Cập nhật lúc: 2024-04-18 11:40:06
Lượt xem: 2,430

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Hiểu Mạn đem quần áo sửa xong giao cho Tôn Tiểu Xảo, một bộ áo cưới xinh màu đỏ , là quần áo cũ, vô cùng xinh , lúc mà Tôn Tiểu Xảo thấy bộ quần áo , hai tròng mắt nóng lên, trong ánh mắt chứa chan đầy nước mắt.

là Tô Hiểu Mạn cho thêm ít vải đỏ đó cho cô, thành một bộ áo cưới mới cho cô.

“ bộ quần áo coi như là quà tân hôn của tớ tặng .”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

“Hiểu Mạn thật cảm ơn !!!”

Tôn Tiểu Xảo vô cùng cảm kích đối với Tô Hiểu Mạn , lôi kéo Tô Hiểu Mạn cùng về nhà ăn bữa cơm, nhà cô cũng vô cùng cảm tạ Tô Hiểu Mạn, cho dù trong nhà cũng giàu gì cả, cha cô cũng mua thịt trở về chiêu đãi Tô Hiểu Mạn.

Tô Hiểu Mạn ở nhà cô ăn một bữa cơm , còn tặng cô một sọt hạt dẻ to và nho dại núi .

Cô cố sức lột một hạt dẻ mới rang để nếm thử, hương vị cực kì thơm ngọt,một quả nho dại nho nhỏ màu đỏ đen, cũng đều xinh , ăn giữa vị ngọt còn mang theo chút chua.

Ôm một sọt đồ lớn như về cũng quá lộ liễu.

“Có nhiều hạt dẻ thơm ngọt như , cũng nên chúc mừng một chút.”

Cô trở nhà cũ nhà họ Tô, buông sọt hạt dẻ , tìm Tạ Minh Đồ đang lái máy kéo , lúc chuẩn ca, Tô Hiểu Mạn lôi kéo , cùng lên núi nướng hạt dẻ ăn.

Tô Hiểu Mạn sớm chờ mong sự vui sướng khi dã ngoại như .

Hiện tại ở nông thôn tuy rằng nghèo thiếu ăn thiếu mặc, nhưng mà cảnh nơi tồi, dãy núi liên miên, khi tới mùa thu,nơi nơi đều là dấu hiệu của việc mùa, núi nhiều cây hoa quế dại, thường xuyên bay tới một đợt hương nhàn nhạt .

Bên nhiều sông nước,bên núi rừng còn che giấu thác nước nho nhỏ, dòng suối xuyên qua đá cuội, rì rào rì rào chảy trong rừng trúc.

Rừng trúc sưa cũ gió thổi vang lên tiếng kẽo kẹt.

“Chúng xa một chút .”

xa thôn một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-168-da-ngoai.html.]

Tạ Minh Đồ gật gật đầu, mang theo một sọt lớn hạt dẻ, bước như bay ở đường núi, Tô Hiểu Mạn thở hổn hển, “Anh thể chậm một chút ? Lại chậm thêm một chút.”

Vừa mới thôn, Cô bắt đầu chút nổi , đường núi quá khó , gập ghềnh, đặc biệt là đường bên dòng suối đầy đá nhỏ, càng gian nan hơn.

Tô Hiểu Mạn kéo ống tay áo Tạ Minh Đồ , thập phần hâm mộ ghen tị mà đôi chân dài của đối phương, đôi chân mà đặt xuống, phỏng chừng là gấp hơn hai cô, hiện tại cô thở hổn hển còn đổ mồ hôi, mà mang một sọt hạt dẻ theo vẫn còn dáng vẻ bình tĩnh , nhàn nhã.

chút tức giận.

“Mạn Mạn, nghỉ ngơi một chút ?”

Tạ Minh Đồ cũng chút bất đắc dĩ, chậm lắm , huống chi hiện tại bọn họ mới khỏi thôn, đây mới đến chỗ nào thôi chứ, nếu là một Tạ Minh Đồ, sớm mấy dặm bên ngoài .

Tô Hiểu Mạn lắc lắc đầu, “Chậc, em cứ chậm rai thế thôi, đừng nghỉ ngơi, cũng nhiều thời gian lắm……”

Lúc liền thấy Tạ Minh Đồ đeo sọt phía , nửa xổm xuống mặt cô, “Mạn Mạn, cõng em thôi.”

Tô Hiểu Mạn: “……”

Vậy cung kính bằng tuân mệnh.

Tô Hiểu Mạn ngựa quen đường cũ bò lên lưng Tạ Minh Đồ, cõng cô, bước chân càng thêm nhẹ nhàng vững vàng, nhanh một đoạn dài.

Cô chỉ huy Tạ Minh Đồ tìm một chỗ bên dòng suối nhỏ, tìm mấy viên đá kê nồi tử tế, đúng , còn mang theo một cái nồi nhỏ, còn gạo và dầu muối, Tạ Minh Đồ chuẩn một đống củi lửa, chặt mấy cây ống trúc đây, cơm lam cho cô.

“Mạn Mạn, em từ từ , lấy một thứ.”

Tô Hiểu Mạn gật đầu, lập tức liền thấy Tạ Minh Đồ như thể gió chạy xa, nhóc Tạ Cẩu Tử lên núi, giống như là về tới quê nhà quen thuộc .

Dùng nước vo gạo sạch, thử cơm lam một , đầu tiên cô cũng kinh nghiệm gì, ống trúc đốt cháy đen, mùi hương của cơm nhàn nhạt tỏa , ngừng câu dẫn sâu đói trong dày.

Phần cơm lam của cô mới chín xong, Tạ Minh Đồ chạy như bay ba bước thành hai bước, lập tức tới bên cô, tay còn cầm một thứ đồ vật.

Loading...