Tạ Minh Đồ bưng bát cháo thịt nạc bước , Tô Hiểu Mạn mỉm vẫy tay hiệu với , Tạ Minh Đồ bên giường bón cháo cho cô, Tô Hiểu Mạn bảo bế đứa bé một lúc.
Tạ Minh Đồ ôm con trai lòng, cả đều cứng đờ…….
Bà nội Khương trêu rằng đúng là kẻ đầu tiên bố, tay chân ôm con cứng đờ giống như rối gỗ .
Tô Hiểu Mạn cuối cùng cũng tận mắt thấy một ông bố cứng đờ như gỗ đời.
“Mạn Mạn, thể để con xuống ?”
Tạ Minh Đồ tỏ vẻ đáng thương , đây từng ôm một đứa bé nào mà mềm mại mỏng manh như , sợ nhỡ tay ôm chặt quá sẽ tổn thương đứa nhỏ mềm mại như miếng bánh kem .
Mạn Mạn sinh cho hai chiếc bánh kem nhỏ vị sữa.
Tô Hiểu Mạn lắc đầu : “Không , là bố của chúng, ôm chúng thì ai ôm?”
“Mỗi ngày ôm con ít nhất một tiếng đồng hồ.”
Tay chân của Tạ Minh Đồ cứng đờ, ngoan ngoãn gật đầu tỏ vẻ .
Tô Hiểu Mạn thấy ôm đứa bé nhúc nhích suốt cả quá trình thì nhịn : “Sau khi ôm xong con trai thì chuyển sang ôm con gái, tình yêu của bố chia cho công bằng, đợi đến khi chúng lớn hơn một chút, thể mỗi tay ôm một đứa.”
Tạ Minh Đồ đặt con trai xuống, bế con gái lên, tiếp tục giữ nguyên tư thế cứng đờ như lúc nãy.
Tô Hiểu Mạn thấy dáng vẻ như thế, trong lòng thầm nghĩ ôm trẻ con khó như ?
Vậy thì luyện tập thật nhiều, luyện tập nhiều sẽ thành thói quen!!
Tô Hiểu Mạn bên cạnh cùng chuyện với : “Anh thằng bé giống bao nhiêu, từ đôi mắt đến cái mũi, tất cả đều giống y đúc.”
Tạ Minh Đồ gật đầu, chằm chằm khuôn mặt của con gái tỏ vô cùng vui sướng : “ , con bé trông giống .”
Tô Hiểu Mạn: “??!!!!” Em chỉ lệ khen vài câu, chẳng lẽ nên đứa bé trong càng giống hơn ?
Con gái rõ ràng lớn lên càng giống em!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien/chuong-459-vua-hanh-phuc-vua-kho-so.html.]
Miệng của đàn ông đều là lời dối cả, rõ ràng khi sinh con, còn rằng một đứa con lớn lên giống cô…..
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
“Trước đây một đứa con trông giống em ?”
Tạ Minh Đồ: “……”
Anh cẩn thận kỹ con trai và con gái của , bắt đầu phân tích tỉ mỉ các bộ phận khuôn mặt của hai đứa trẻ với Tô Hiểu Mạn, cuối cùng đưa kết luận: “Mạn Mạn, hai đứa bé trông giống chúng hơn.”
Tô Hiểu Mạn cũng cảm thấy vui vẻ gì cả.
Mấy đứa trẻ nhăn nheo đỏ hỏn như giống cô?!
Sau khi sinh hai đứa trẻ , một nhà bắt đầu sống cuộc sống nuôi trẻ hạnh phúc khổ sở.
Tô Hiểu Mạn thở dài một , hai nhóc khi ăn no uống đủ thì ngủ say ở bên cạnh, đúng thật là thể cảm nhận sự hạnh phúc lấp đầy cõi lòng, nhưng khi hai đứa trẻ mà gào lên thì hai tai điếc luôn.
Hai em nhà quả thực chính là dàn nhạc giao hưởng, biểu diễn một màn gia hòa âm thanh ở mặt cha .
Một đứa là khẳng định đứa con cũng theo, một đứa vang dội thì khẳng định đứa còn gào thêm vang dội hơn.
Ngay cả loại thính lực bình thường như Tô Hiểu Mạn, cảm thấy lỗ tai thoải mái thì càng miễn bàn tới tai của Tạ Minh Đồ.
Có thể là do luyện nhiều năm, Tạ Minh Đồ còn thích ứng khá là với tiếng trẻ con gào , Tô Hiểu Mạn quan sát đồng chí Tiểu Đồ mới cha tã cho con, chỉ thấy bất luận chút gì kiên nhẫn, chịu tiếng của bé con, động tác nhẹ nhàng cẩn thận đổi tã cho bé.
Còn ôm trong n.g.ự.c mà lắc lắc.
Trải qua mấy ngày huấn luyện, đồng chí Tạ như một mới thi xong bằng lái , lấy giấy chứng nhận bế trẻ con, hiện tại cầm giấy chứng nhận bắt đầu bế con.
Tô Hiểu Mạn quan tâm : “Tiếng của con chúng vang thật.”
Tạ Minh Đồ gật đầu.
Cô xoa nhẹ lỗ tai: “Anh cảm thấy ồn ?”
“Vẫn .” Tạ Minh Đồ bình tĩnh .
Tô Hiểu Mạn thấy bộ dạng vô cùng bình tĩnh của , còn tưởng tiếng của con ảnh hưởng gì đối với , ai ngờ tới lúc tối ngủ, đồng chí Tiểu Đồ bắt đầu mê sảng: “Đừng …. ngoan, …”