"Đồng chí Tiểu An đúng, đài truyền hình là một sự nghiệp văn hóa tinh thần lợi quốc lợi dân, nếu dùng , thì thể nâng cao phẩm chất của nhân dân đất nước chúng , đồng tâm nhất trí, thì còn lo gì về sự phát triển của đất nước ?" Ông Đức gật đầu .
"Ở phương diện , tổ chức chúng cũng yêu cầu gì nhiều, chỉ cần nội dung tích cực, cổ vũ con phát triển thì tất cả ban ngành liên quan đều mở đường ưu tiên cho . À đúng , còn thể nhiều tuyên truyền thêm về sự đổi kinh tế của đất nước chúng , để cho nhân dân còn gò ép bởi tư tưởng cũ, phân chia sỹ - nông - công - thương.
Giao thương là hoạt động xuyên suốt cả quốc gia, nếu những thương nhân , thì thể thành dự án to lớn và chi tiết như thế ?
Chúng chỉ dân kinh doanh đừng phá vỡ trật tự thị trường, giá cả và lợi nhuận đều tổ chức kiểm soát trong phạm vi nhất định..."
An Tri Hạ mỉm ghi những lời , đồng thời bật máy ghi âm mua từ siêu thị lên.
"Ông yên tâm, những đơn vị khác thế nào, nhưng Công ty Văn hoá Minh Nhật nhất định sẽ việc dựa theo ý chí của ông. Ông chỉ nơi nào, chúng sẽ đ.á.n.h nơi đó!"
Đới Trường Lạc bên cạnh cũng lắp bắp : "Ông, ông Đức, công ty của chúng , Công ty Văn hóa Hạ Hoa cũng theo sự chỉ huy của ông!"
"Tốt, , , đều là những đứa con tuyệt vời của Hạ Hoa." Ông Đức mời bọn họ thương thức mới hái năm nay. Sau đó ông tiếp tục cúi đầu xem bản kế hoạch, vì là bản kế hoạch, cho chính xác thì là chương trình kế hoạch năm nay của Công ty Văn hoá Minh Nhật.
Chương trình tìm kiếm tài năng "Ngôi của Minh Nhật" dự kiến mất ba tháng để thành, từ đó chọn 100 thí sinh xuất sắc nhất, đó sẽ là đội ngũ nghệ sĩ đầu tiên của Công ty Văn hóa Minh Nhật, tiếp nhận các dự án phim ảnh mà An Tri Hạ tích lũy trong bốn năm nay.
Năm nay cô dự định chụp bốn bộ phim điện ảnh và bốn bộ phim truyền hình. Đề tài cũng đa dạng, phim võ hiệp mà già trẻ lớn bé ai cũng thích, phim phấn đấu của tuổi thanh xuân, phim lịch sử kháng chiến, phim lịch sử cổ trang, phim tình cảm mà giới trẻ thích xem, còn cả phim luân lý gia đình mà các bà nội trợ yêu thích.
Tất cả nội dung kịch bản đều do An Tri Hạ đều là lấy cái nhỏ để cái lớn, cảm xúc và sự thăng hoa bộc lộ thông qua việc tô đậm khí hoặc một chi tiết nào đó, hề bất kỳ yếu tố cố ý nào. Thông thường, cách thể hiện như càng dễ khiến khán giả đắm chìm hơn.
Bất kể là thể loại nào, An Tri Hạ đều truyền đạt những thông điệp rõ ràng và năng lượng tích cực.
Chillllllll girl !
Ông Đức qua tóm tắt của tám bộ phim, gật đầu: "Các đồng chí trong giới văn nghệ đều khen ngợi tài hoa của đồng chí Tiểu An nhiều. Ban đầu còn tin, cảm thấy một trẻ tuổi hư thể nhận lời khen như thế."
" mà bây giờ đến bản kế hoạch , mong chờ tác phẩm của Công ty Văn hóa Minh Nhật. Đợi đến khi công chiếu mấy bộ phim điện ảnh, nhất định sẽ mua mấy cái vé xem phim, dẫn gia đình xem!"
An Tri Hạ : "Đến lúc đó sẽ chừa mấy vị trí cho ông và gia đình ông."
Nói chuyện công việc xong, cô lấy một bản hợp đồng, đưa lên cho ông Đức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/438.html.]
Đới Trường Lạc và Ngụy Chính Nguyệt yên, nụ mặt cứng đờ.
"Ông Đức, Công ty Văn hóa Hạ Hoa chúng chỉ đùa với cô giáo Tiểu An mà thôi." Đới Trường Lạc nắm chặt tay, : "Không ngờ là cô giáo Tiểu An tưởng là thật, còn gây phiền phức cho ông."
Ông Đức nhướng mày, cúi đầu nhanh chóng xem qua hợp đồng, ý giảm bớt: "Không thể đùa như , lấy tòa nhà mấy chục tầng và đất của công ty cá cược, các hề nghĩ đến lợi ích của các nhân viên khác trong công ty ?"
Nghe hai chữ 'cá cược', hai đều , vội vàng dậy.
"Ông Đức, chúng , chúng cũng chỉ học theo cô giáo Tiểu An mà thôi." Ngụy Chính Nguyệt nhịn mở miệng : "Năm 1973. khi kênh nước ngoài của đài truyền hình kinh đô mới thành lập, cô giáo Tiểu An cũng dùng cách dẫn dắt chúng giành phòng ở phúc lợi từ các nhân viên khác.
Chúng chỉ tối ưu hóa tài nguyên thôi.
Ai năng lực thì quyền lãnh đạo nghệ sĩ của cả hai công ty, đem những tác phẩm xuất sắc hơn đến cho khán giả."
"Đây là cá lớn nuốt cá bé, độc quyền về văn hóa và giải trí!" Ông Đức nhăn mày, đồng ý: "Dù trong bất kỳ ngành nghề nào, cạnh tranh là cách để loại bỏ những cái yếu kém. Tuyệt đối thể những chuyện như chiếm đoạt.
mà." Ánh mắt sâu thẳm của ông về phía Đới Trường Lạc và Ngụy Chính Nguyệt : "Bình thường về đến nhà, việc gì thì thường xem tivi, nhất là gần đây vợ của khá quan tâm đến chương trình phát sóng trực tiếp của hai công ty.
phản đối hành vi tham khảo lẫn , nhưng việc chép mà đổi mới thì thể chấp nhận . Đặc biệt, hành vi như còn đưa lên màn ảnh cho khán giả Hạ Hoa xem thì càng !"
Ngụy Chính Nguyệt phục, nhỏ giọng cãi : "Quốc gia của chúng cũng đang bắt chước Liên Bang Xô Viết ? Chúng đang tìm kiếm con đường riêng của cơ sở chép, Công ty Văn hóa Hạ Hoa chúng cũng như .
Hơn nữa, trận đấu vòng loại của chúng còn sớm hơn Công ty Văn hoá Minh Nhật hai ngày nữa."
Ông Đức đặt hợp đồng lên bàn: "Vị đồng chí nhỏ .
Không là chúng đang bắt chước Liên Bang Xô Viết, mà chúng đang theo con đường tư tưởng Mác-Lê nin, dẫn dắt nhân dân thoát khỏi nghèo khó, từng bước giàu mạnh đất nước, vì lợi ích cá nhân, việc trái lương tâm!"