An Tri Hạ là một nổi tiếng ưu tú, từng vì khả năng thuộc lòng nhanh một cách chính xác, còn cố ý học qua lớp luyện ghi nhớ, học nhiều phương pháp hỗ trợ ghi nhớ, hơn nữa cũng rèn luyện ít thói quen hằng ngày.
Ví dụ như cô luôn thận trọng quan sát diện mạo của , đặc biệt là cách ăn mặc phối đồ, dáng dấp , luôn cố ghi nhớ hết.
Chillllllll girl !
Không ngừng kiên trì nỗ lực, còn ràng buộc trong siêu thị và rèn dũa khi trọng sinh, trí nhớ của cô mạnh hơn bao giờ hết. Tuy đạt đến mức gặp qua là thể quên , nhưng cũng thể một thấy là nhớ hơn một nửa một.
Cô rõ trí nhớ thì sẽ lợi, bình thường cũng bao giờ lơ là trong việc rèn luyện mấy đứa trẻ. Vì bọn nhóc tuổi vẫn còn nhỏ nên càng dễ mài dũa hơn, ít nhất bắt đầu sớm hơn so với cô, ắt hẳn thành tựu cùng cao hơn nhiều.
Lúc , bọn họ nhóm hướng dẫn viên du lịch thuyết minh, giới thiệu khắc tảng đá, đồng thời bắt đầu thuộc lòng để ghi nhớ.
Không chỉ thế, bọn họ còn quên quan sát kiến trúc bốn phía, phương hướng, từng đồ vật trang trí một. Bọn họ sớm hình thành thói quen với lượng lớn công việc như thế, ngược còn hưởng thụ loại công việc hoạt động trí óc bận rộn .
Chiều xế bóng, tập hợp ở cửa chính của cung điện ở thủ đô thứ hai với trạng thái vô cùng mịt mờ. Bởi vì nhóm qua đường nhiệt tình hào phóng, nên vị khách mời nào cũng phình cả bao ví cả, ít nhất cũng lo ghi nợ tiền vé xe tiếp theo bánh mì kẹp dưa muối nữa.
Hơn nữa đối với nhiệm vụ nhánh thu thập dòng họ, đều thành nhiều lắm, ít nhất vài cái trong tập hợp dòng họ đều liên quan đến vận may của bọn họ, chứ là nỗ lực bao nhiêu, gần như đáng kể.
Thế nên nhân tố quyết định để phân hạng ngay mà đành đưa bàn .
Tổ chương trình cũng thắc mắc tại chỗ mà đưa cho bọn họ địa chỉ đêm nay ở. Sau khi hỏi đường thì đầu tiên là kết bạn để chung xe, đó xe bò đến một cái thôn nhỏ.
Cái thôn khác các thôn khác ở Đông Thị là bao, bốn phía ít đất đều khai hoang thành ruộng, còn đều là nơi hoang vu cỏ dại, cây cỏ cao ngang , che khuất tầm của con . Hơn nữa bọn họ còn loáng thoáng núi truyền đến tiếng sói kêu, cả đều kích thích mà nổi cả da gà.
"Tổ chương trình tiền ? Sao đến một nơi hẻo lánh như ?" Có nhịn nhỏ giọng oán hận. Hầu như bọn họ đều đến từ trong nội thành, thỉnh thoảng mới về quê để phụ giúp cha ngày vụ mùa, trong thâm tâm khỏi khinh thường dân quê, còn vô thức cảm thấy tài trí hơn .
"Đừng là tối nay chúng ở trong thôn nha?" Sáu chiếc xe bò rung lắc, đều mấy đứa trẻ và mấy phụ nữ, bày ba lô và dụng cụ .
Mà chiếc còn phía bọn họ là xe Jeep và xe buýt, nhóm nhân viên công tác còn thỉnh thoảng ăn vặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/477.html.]
Mọi mới xuống máy bay đều ăn cơm, hiện tại đói chịu , chỉ thể dựa chuyện để di dời lực chú ý, nhưng một ai buông ý định về đặc sản Đông Thị.
"Điều kiện trong thôn , loại bọ chét gì cũng , mấy đàn ông đều rằng, nếu phụ nữ chúng nhiễm bệnh thì dù cắt tóc như tomboy cũng chắc diệt sạch mấy thứ phiền phức đó." Vợ của Hồng Lập Tân sầu não : "Không tổ chương trình thường tới mấy nơi điều kiện ? Sao cố tình chọn nông thôn chứ?"
"Ai ? Đông đ.ấ.m Tây đá, khán giả vui là , cuối cùng khổ là chúng ." La Đông Hương gật đầu phụ họa.
Các cô thì thầm chuyện, giọng hạ thấp hết sức thể. các cô rằng giữa lễ đặt một cái máy , tuy hình ảnh ghi đầy đủ, nhưng âm thanh thu rõ ràng, qua quá trình cắt ghép của các biên tập viên, khung cảnh hiện nguyên hình mắt xem.
Đây là do khi bọn họ ký kết hợp đồng với tổ chương trình cố ý liệt kê , ngoại trừ vệ sinh áo quần hoặc chuyện cực kỳ riêng tư, còn đều phát sóng lên hết.
Khán giả cũng nhịn nổi mà run rẩy cả . Nếu trong nhà ai cẩn thận mắc chuyện thì cả nhà đều tổng vệ sinh một lượt, đảm bảo tiêu diệt sạch còn một mống nào mới thôi.
Bọn họ chút hả hê khi thấy khác gặp họa, tiếp tục xem ti vi chăm chú.
Xe bò lắc lư nửa tiếng, m.ô.n.g của đều ê ẩm, thỉnh thoảng mới thấy vài tiếng ch.ó sủa, tiếng gà gáy. Lúc bọn họ mới lên tinh thần, quả thật một lúc , một thôn nhỏ hiện lên mặt .
Trưởng thôn dẫn theo một vài cán bộ chờ sẵn, lúc đó nhiệt tình chào đón: "Các đồng chí vất vả cả một chặng đường , hoan nghênh, hoan nghênh !"
Nói xong ông liền dẫn trong thôn. Rất nhanh đến nơi ăn cơm, từng làn khói lượn lờ trong nhà bếp, thỉnh thoảng hàng xóm chuyện phiếm qua bức tường chỉ cao bằng một nửa , khung cảnh trông vô cùng ấm áp, nhưng thật khá giống với Đào hoa nguyên mấy đứa trẻ học trong sách giáo khoa. mặt mỗi đều là ý mãn nguyện, cũng thấy chút khổ sở nào trong cuộc sống.
Trưởng thôn dựa theo yêu cầu của tổ chương trình, dẫn bọn họ đến quảng trường nhỏ nơi dân thôn tụ họp. Đất đỏ nơi đây là phẳng vô cùng bằng phẳng và chắc chắn, khắp ngõ ngách đều đặt mâm xay, loa cũ nát treo cao ở cây.
Trưởng thôn và bọn họ dọn một ít bàn ghế, còn nhờ vợ chuẩn nước đường đỏ tiếp đón .
Người của tổ chương trình từ chối , chỉ thể cảm ơn nhận lấy.