Ở cái thời mà kiếm tiền là một việc khó khăn cùng cực , một cô bé học, mặt chữ, thế mà chỉ dựa vài câu chỉ điểm của An Tri Hạ, chỉ trong thời gian một tháng rưỡi ngắn ngủi nhờ việc bán nghệ mà từ xu dính túi kiếm tiền lớn đầu tiên. Sau khi trải qua thời gian mua bán liên tục ngừng thế mà lời tận gần 5000 đồng!
Khán giả màn hình tivi khắp cả nước đều chấn động. Bọn họ nghi ngờ, nhưng bọn họ là chứng kiến quá trình Thác Y Hãn từng chút từng chút một kiếm tiền.
Thác Y Hãn nếu như rằng lấy một nửa, hơn nữa còn là hơn 2200 đồng, cũng đồng nghĩa với việc trong con bé vốn dĩ hơn 4400 đồng.
Đây là con kinh khủng đến thế nào chứ!
Nó thể mua một căn nhà ở Kinh Đô thời bấy giờ, cũng là tiền lương mười năm trời của vô công nhân.
Mọi đều cảm thấy dường như tam quan của ai đó đ.á.n.h thật mạnh .
Ngải Trác Giai tự véo bản một cái, kéo bản từ trạng thái sắp ngất trở về dáng vẻ bình thường.
Cô tức tối về phía đứa con gái nhà .
Con bé rốt cuộc cất giấu bao nhiêu tâm tư, thế mà thể tích nhiều tiền như thế ngay mí mắt cô .
Cả tâm tâm của Ngải Trác Giai dồn việc thế nào để giành giải, ít khi để ý đến mấy đứa con trong nhà. Hơn nữa Thác Y Hãn vốn là kiểu như nào, vì cũng cố ý giấu cô .
Lần nào cô gái nhỏ cũng nhờ nhân viên công tác theo giữ đồ cho , cũng giấu kín kha khá .
Chillllllll girl !
"Cô giáo Tiểu An, Thác Y Hãn vẫn chỉ là một đứa trẻ mà thôi, con bé học còn xong, cơ bản là xài tiền như nào. Lời con bé hôm nay thầy đừng coi là thật, đỡ cho lớn nó hối hận quyết định hôm nay, đến lúc đó chúng tìm ai đòi tiền đây?
Cô giáo Tiểu An cũng nhà chúng tận tám miệng ăn mà, chỉ tính con trai thôi cũng tận bốn , ít chỗ bỏ tiền mà.
Cô xem, trong nhà chúng còn bao khó khăn thế, lấy khả năng giúp khác chứ.
Tiền cứ coi như là em Thác Y Hãn mượn con bé, đợi khi mấy đứa nó kết hôn sinh con hết cả , chúng gom góp tiền ủng hộ cho công việc của Cô giáo Tiểu An nhé."
Ngải Trác Giai vội vàng mở miệng . Cô một bên thì khát khao tiền thấm tận xương, một bên cầm lá cờ đỏ tay sức duy trì hình ảnh tận tâm tận lực với tập thể với quốc gia, hề nghĩ đến lợi ích cá nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/488.html.]
Khuôn mặt của cô bé hiện lên tia khó xử : "Mẹ, đây là ghét bỏ con mất mặt ? Nếu như thế, tiền con dùng mặt mũi của để kiếm mà cũng dám dùng ?"
"Con cái đứa trẻ chuyện như thế với chứ? Tuy rằng đủ năng lực kiếm đủ tiền cho con đến trường học nhưng cũng từng dạy cho con kính già yêu trẻ mà?
Con bây giờ vẫn còn nhỏ, gì cách tiêu tiền.
Đừng thấy bản kiếm tiền tiêu mà , nó sẽ thành một thói quen . Dù là rừng vàng núi bạc cũng sẽ con tiêu xài phung phí mà hết.
Mẹ là của con đó, con giữ gìn tiền của vốn là việc của , chẳng lẽ sẽ hại con ?
Hơn nữa nhà ai mà như thế?
Con yên tâm, đợi đến khi về đến nhà, chắc chắn sẽ đưa con đến trường để học, cho đến khi con học nổi nữa mới thôi."
"Mẹ, con chỉ là đứa trẻ nhưng chẳng lẽ nên chịu trách nhiệm cho những lời mà bản con ?"
"Con , tiền hơn 2200 đồng là để quyên góp cho cô nhi viện của Minh Nhật, thế thì thể rút . Nếu , ngay cả sự trung thực cơ bản nhất con cũng , gì còn ai việc cùng với con nữa? Càng đừng đến lúc lên đại học." Thác Y Hãn nắm c.h.ặ.t t.a.y thành quyền, rõ từng câu từng chữ một.
"Mẹ, thật con cũng khá khâm phục đó.
Ở thành phố, thể một phụ nữ vị trí cao như bây giờ chẳng mấy .
Con từ nhỏ vì mà tự hào, kiêu ngạo.
Bởi vì là một bảo vệ rừng ưu tú, là một chiến binh bảo vệ đất nước, cũng là trụ cột của gia đình ."
Ngải Trác Giai con gái xong chút tự nhiên, nhưng bản nhịn mà ưỡn một chút.
"Những khác đều bảo rằng ham mê quan chức, để nhận xét là tiên tiến mà móc nối quan hệ với những lãnh đạo." Thác Y Hãn cụp mắt xuống, từng câu từng chữ.
Sắc mặt của Ngải Trác Giai dần dần trắng bệch , nhưng cô cố hết sức kiềm lửa giận cùng sự hổ sắp sửa bạo phát của .
Cô gái nhỏ cần lấy , tiếp tục nhẹ : "Bởi vì điều đó mà ít con đ.á.n.h với . Con luôn tranh cãi với khác rằng trong lòng của con là một mặt trời tỏa sáng, hề suy nghĩ đen tối nào cả.