Bọn họ thật đều mang theo những ý nghĩ ích kỷ nên thấy của con vinh dự nên bịa đặt vô căn cứ.
Mẹ luôn là phương hướng mà con cố gắng tiến về.
Mẹ, còn là trong tim của con từ thuở bé ?"
Cô bé ngẩng đầu lên, trong mắt là sự mong mỏi cùng với sự quấn quýt.
Ngải Trác Giai gì đó hoảng hốt trong lòng.
Cô bước công việc ở cục lâm nghiệp cũng sắp hai mươi năm , lâu còn nhớ tâm trạng ngày đầu tiên bản nhận chức.
Hồi hộp, kích động, vui mừng và cả nhiệt huyết thời thanh thiếu cống hiến cho nước nhà, một ước mơ dâng hiến cả đời cho đất nước?
Chẳng bao lâu , cô quên hết ước mơ của .
Trong cảnh lông gà vỏ tỏi, cứ lục đục đ.ấ.m đá với từ năm sang năm nọ, cô từ từ trở thành dáng vẻ mà bản từng ghét, từng khinh thường.
Ngải Trác Giai khó khăn nhếch môi lên, giọng vẻ khàn khàn nhưng kiên định : "Mẹ, đương nhiên vẫn là trong tim của con!"
Nói xong cô cũng đợi Thác Y Hãn đáp mà tiếp.
Ngải Trác Giai hít một thật sâu, đầu tiếp tục đống tiền nữa, c.ắ.n răng, còn khó hơn cả : "Cô giáo Tiểu An, cô cầm lấy tiền mang .
Chắn chắn vẫn còn nhiều cần sự giúp đỡ của các cô hơn chúng ."
Nói xong, sức để cô như rút sạch, chỉ thể dựa Thác Y Hãn đang về phía .
"Mẹ, quả thật là một tuyệt vời của chúng con, cảm ơn !" Thác Y Hãn .
Ngải Trác Giai kéo kéo khóe môi, trong lòng đau ngừng chảy máu.
"Mẹ, yên tâm. Từ nay về con sẽ chăm chỉ học tập. Đợi đến khi con đỗ đại học, đến Kinh Đô, giống như Cô giáo Tiểu An thì con sẽ mở cho một cái công ty.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/489.html.]
Đến lúc đó chỉ việc vui vẻ một phu nhân, ở nhà đợi kiếm tiền về hưởng thụ!" Cô bé vội vàng vài câu dỗ của .
Cô bé dùng tông giọng mà chỉ hai mới thể : "Mẹ, rộng một chút. Chúng vốn dĩ cơ hội kiếm tiền là nhờ tổ chương trình, hơn nữa còn là mặt thể trong nước.
Nếu như chúng rút một nửa tiền, e là khi chúng về đến nhà thì sẽ trở thành nơi đáng chú ý của mấy tên trộm."
Ngải Trác Giai gật đầu mà còn chút sức nào: "Mẹ đều hiểu cả, nhưng mà là đau từ sâu trong tim.
Cái gọi là rút từ nhân dân, dùng nó cho nhân dân, gặp mặt thì chia hai, con để cho từ từ..."
cô vẫn c.ắ.n răng, trao tận tay tiền cho An Tri Hạ còn ngừng dặn dò cô.
An Tri Hạ gật đầu, nhận lấy tiền đó hết sức trịnh trọng, mặt ống kính đen như mực, nghiêm túc : "An Tri Hạ cam đoan, tất cả những cơ cấu của viện phúc lợi do công ty văn hóa Minh Nhật mở đều sắm sửa công khai, công chứng, chịu trách nhiệm một cách rõ ràng,... Tất cả tiền mà dân ủng hộ sẽ cho việc cần thiết nhất!
Hôm nay chúng dùng nước để tưới lên đóa hoa của tổ quốc thì ngày mai chúng sẽ trở thành cây đại thụ cao chọc trời, cho chúng một cầu trời màu xanh tươi !"
Khán giả nhịn mà vỗ tay liên tục.
Chillllllll girl !
Mặc dù là An Tri Hạ sẽ thấy nhưng khán giả xem vẫn hét lên: "Kể từ bây giờ chúng sẽ quan sát các . Nói thì lắm nhưng mà đừng chỉ đó suông."
Một tiền đóng góp cho xã hội đang chờ An Tri Hạ đưa câu trả lời thỏa đáng đầu tiên về việc mở bệnh viện.
Nếu An Tri Hạ thực sự điều đó, bọn họ sẽ bao giờ keo kiệt quyên tặng một phần tài sản nhỏ, đáng kể trong tổng tài sản của .
Doanh nhân coi trọng lợi ích nhưng trong lòng họ cũng chứa đựng nhiều thứ, khi tiền trong tay biến thành con thì những trống trong lòng chỉ thể dùng càng nhiều tiền để lấp đầy.
Từ thiện là một biện pháp để giúp họ cân bằng tinh thần, đồng thời cũng là cách hữu dụng nhất giúp họ tận hưởng thành quả đạt . Vì suy cho cùng, trong lòng mỗi luôn một chỗ mềm yếu.
An Tri Hạ suy nghĩ nhiều, mỉm tiếp tục : " là giám đốc của Công ty Văn hoá Minh Nhật, tiếng trong công ty nên đủ năng lực lãnh đạo của "Hạ Hoa Cực Tốc."
Bắt đầu từ giai đoạn đầu tiên, "Hạ Hoa Cực Tốc" sẽ dùng một nửa tiền thu đầu tư các dự án phúc lợi công cộng sắp khởi công, bao gồm các trại trẻ mồ côi, viện dưỡng lão, trường tiểu học, trung học cơ sở và trung học phổ thông liên doanh!
Công ty Văn hoá Minh Nhật là công ty hợp nhất của tất cả các doanh nghiệp tư nhân ở Hạ Hoa, tuy sức lực của ít ỏi nhưng hy vọng thể dùng chút sức lực ít ỏi đó của để tạo một tương lai tươi sáng nhất.
Đây là niềm hy vọng mà tất cả chúng gửi gắm Công ty Văn hoá Minh Nhật, và đó cũng chính là công cuộc cần tất cả nhân viên của chúng cùng cố gắng phấn đấu đạt . Các vấn đề cụ thể sẽ thảo luận và quyết định khi công ty họp bàn."