Tầm mắt khán giả lập tức di chuyển về phía Ôn.
Hiện tại cha Ôn tiền đồ, cũng tiếng ở mặt lãnh đạo.
Cho nên mấy năm nay, Ôn vẫn luôn tự cho là một bà chủ cao quý, nhưng rốt cuộc bà vẫn lớn lên ở trong một thành phố nhỏ, bản lĩnh tới nơi tới chốn, vẻ mặt khó coi lúc lọt trong mắt khán giả tivi.
Kém xa Tiêu, cũng khiến khán giả tin lời Ôn Tĩnh Thu năm phần.
"Anh trai nhỏ ơi, chuyện gì nha." Ôn Giai Đồng ấm áp mềm mại : "Mẹ em là dịu dàng thiện lương nhất. Bây giờ chắc lo lắng cho chị gái đó."
Sơn Vĩ Nguyên liếc Ôn Giai Đồng một cái, con thỏ nhỏ đạo hạnh nha.
Mẹ Ôn cũng điều chỉnh sắc mặt xong, bà khẽ một nữa nắm lấy tay nhóc: " , Tĩnh Thu nhà từng rời khỏi bao giờ. Mặc dù tính tình của con bé khó chiều, luôn hung dữ với em gái, chịu học tập cho tức giận, nhưng con bé vẫn là miếng thịt rơi xuống , nhớ thì ai nhớ con bé đây?
Hy vọng hai tháng nay con bé sẽ cuộc sống khó khăn, khi trở về thể học tập chăm chỉ, nếu như thì thì và cha con bé sẽ yên lòng."
Nếu như Ôn Tĩnh Thu từng Ôn bại hoại thanh danh con gái, thì khán giả những thứ cũng sẽ suy nghĩ nhiều. Dù bọn họ cũng quở trách con nhà như ở mặt khác, nhưng đó chỉ là lời bọn họ trách yêu chút bất đắc dĩ với đứa con nhà thôi.
Trách thì trách tại vẻ mặt của Ôn đúng chỗ.
Hiện giờ, trong lòng chút vi diệu, ngọn lửa nhưng mài* đang hừng hực thiêu đốt.
*nhưng mài: Hóng chuyện, hóng drama
"Vậy thì , là ." Sơn Vĩ Nguyên thở phào nhẹ nhõm, nhóc ngây ngô vỗ vỗ n.g.ự.c : "Cha con cũng chê con ăn nhiều còn khờ khạo, nên đưa con tới đây gây họa cho nhà khác.
Mẹ ghét bỏ con là , em gái cũng là một dịu dàng hiểu chuyện.
Hi hi, ơi, con bọ chét với cả con rận nữa, chúng đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị để mua cho con hai hoặc ba bộ quần áo để đổi , đó đến nhà tắm để tắm, cuối cùng về nhà ăn tối nha?
Con chỉ ở nhà , trông nom con cẩn thận nha.
Mẹ con bảo, nhất định chuyển cho câu , nếu để ý, con gì đó ngu ngốc thì mất mặt vẫn là ."
Cơ bắp mặt Ôn chút cứng ngắc, bà liếc bàn tay đang nắm chặt của hai cảm thấy khó chịu khắp , giống như là những thứ nhỏ nhảy lên bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/511.html.]
mà đối mặt với camera ở khắp nơi, bà dám ghét bỏ nữa, chỉ thể kìm nén xúc động bỏ chạy xuống, liên tục gật đầu. Vì để nhà những thứ chiếm cứ, nếu bà sẽ kiên trì mấy việc coi tiền như rác .
Ngẫm một ngàn hai trăm khối tiền hợp đồng, trong lòng bà mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Tuy rằng cha Ôn là một lãnh đạo nhỏ, lương mỗi tháng một trăm khối, nhưng cũng xe thở dài. Công ty văn hóa Minh Nhật ở vùng ngoại ô, ba nhà họ Ôn là một đường xe buýt đến, nên khi trở về đương nhiên cũng xe buýt, phía bọn họ một phim, một trợ lý theo. Hai đều trang điểm một phen nên trông khác gì những hành khách xung quanh.
Chillllllll girl !
Mẹ Ôn cố ý chọn một hợp tác xã cung ứng tiếp thị cỡ nhỏ trong quá trình chuyển tuyến xe buýt dẫn hai đứa nhỏ . Để thể hiện lòng và sự hào phóng của , bà mỉm và : "Mẹ vẫn thường đến cửa hàng , chất lượng của những thứ bên trong khá ." Theo ý , mua quần áo thành phẩm chi bằng về nhà dùng dùng áo khoác quân đội mà ba con mặc đến sửa cho , giữ ấm còn thời trang.
Quần áo con thì đưa cho tiệm giặt sạch và tẩy giun cũng thể mặc tiếp .
Chúng mua một quần áo bên trong, đó mua vải về tìm thợ may lành nghề mấy bộ, đảm bảo hơn so với cửa hàng."
Sơn Vĩ Nguyên nhíu mày : "Mẹ ơi, nhà chúng ở trong thành cũng tiền ? Hay là ghét bỏ con con ruột của , nên nỡ tiêu tiền? Không tổ chương trình cho cha hai trăm đồng ?
Đây là chi phí sinh hoạt của con trong hai tháng, đang cắt xén ở ngay mắt khán giả đấy!"
Mẹ Ôn suýt chút nữa nhảy dựng lên chỉ mũi nhóc mắng.
Bà dùng sự nhẫn nại lớn nhất trong đời, kéo một nụ khó coi: "Sơn Vĩ Nguyên, mua cho con, mà là chúng giữ vững phong thái tiết kiệm.
Quần áo của cha con mới mặc lên một , cũng chuẩn may cho con một bộ mới .
Tuy nhiên, một chuyện mà rõ với con là hai trăm đồng trong hợp đồng cho cha là thù lao mà chúng đồng ý ghi hình, chi phí cho các con."
Sơn Vĩ Nguyên nhạo: "Mẹ , đừng bắt nạt con chữ ít. Trời lạnh như , mua cho con quần áo sẵn, chẳng lẽ đến lúc con tắm rửa xong tiếp tục mặc quần áo của ?
Con thì sợ , chỉ sợ nhà của sẽ trở thành căn cứ của bọ chét và chấy rận thôi.
Không cha con là nhân viên tổ chức ? Nếu ông mà đưa bọ chét chấy rận đến nơi việc, thì sẽ vui lắm đấy.
Trong hợp đồng rằng cha sẽ chăm sóc chúng con thật mới hai trăm khối.
Thế nào gọi là chăm sóc ? Cho một cái bánh bột ngô, một cây dưa muối, là mấy thể dễ dàng lấy hai trăm đồng ?
Hơn nữa, Ôn Tĩnh Thu đến nhà con, chắc chắn nhà con sẽ ăn bớt như , hừ, thành phố mà như ."