Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 518

Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:49:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Địch xoa xoa đầu bé, : "Đứa nhỏ ngốc, chơi.

Con thể tới nhà , hai chúng duyên phận con đó."

"Không câu một ngày thầy cả đời cha ?

Với chúng cũng .

Cho dù chương trình xong, con vẫn là con trai của , cũng là của con.

Chúng cho thêm một để nương tựa, quan hệ và yêu thương, thường xuyên qua , chẳng cũng ?

Mẹ nhiều hơn nữa cũng vô dụng, chờ ở chung vài ngày, con sẽ , thích chơi."

Trọng Khang Lạc , cũng tiếp.

"Em gái, theo lời em một ngày bảy tám chuyến đến nhà mới của em, đúng thật bắt hai chị em dâu của em!"

"Bọn họ em ở trong thôn nhận thư giới thiệu kinh đô, nhân lúc buổi tối cầm xương thịt dụ ch.ó nhà em cho nó ăn bả, mang thang trèo tường nhà em."

"Anh thấy bọn họ nhanh chóng trở về gọi , cầm theo bao tải trùm lấy họ, xong tẩn cho hai đó một trận. Sau đợt khi bọn họ sấp giường cả tháng mà thể bò dậy nổi!"

Mẹ Địch hừ lạnh: "Lúc cha Lương T.ử còn sống, hai bọn họ hận thể nâng chân của em liến, hàng ngày chỉ trông cậy nhận chút chỗ ở chỗ em với ông bà Lương Tử."

"Kết quả còn, bọn họ bắt đầu nhớ thương Lương T.ử nhà chúng ! Lương T.ử con cái nhà họ Địch ? Hay là lớn lên? Sau cần cưới vợ sinh con?"

"Em dám chắc, nếu gần đây cục cảnh sát giám sát chặt chẽ. Hai nhà bọn họ lòng hiểm độc chắc chắn dám cầm t.h.u.ố.c chuột tới, bỏ độc cho c.h.ế.t hai con chúng em!"

Bác cả Địch há miệng phi phi hai tiếng: "Nói linh tinh cái gì ? Coi mấy em nhà là ăn ? Hơn nữa con ch.ó thông minh như , sẽ tùy tiện ăn đồ lung tung .

Hôm qua nhờ từ nhà máy thủy tinh kéo tới một xe cặn thủy tinh, hôm nay đào đất sét, ngày mai, chúng sẽ cắm một tầng thật dày lên tường vây.

Xem ai dám trèo tường nữa !"

"Ở trong thôn dám càn như , bọn họ còn việc là trưởng bối của Lương Tử, em ở đây, cảm thấy nhà chúng sẽ trở mặt ?"

Mẹ Địch tức giận đến mức xắn tay áo: "Ức h.i.ế.p quá đáng mà!"

"Chị dâu của em truyền chuyện ngoài , chỉ nhân lúc em ở nhà liền bỏ t.h.u.ố.c c.h.ế.t chó, ý trộm đồ nhưng em chúng đ.á.n.h cho thừa sống thiếu c.h.ế.t, cuối cùng liền chạy mất. Bây giờ nhà ai thương cũng dám ngoài, sợ hiểu nhầm mà." Bác cả Địch : "Sau khi về, em cứ đến hai nhà đó xem thử, cách nào cũng moi thứ gì đó, nếu đợi chúng định sẽ quấy phá lung tung."

Mẹ Địch xong liền gật đầu: " , cái gọi là gì nhỉ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/518.html.]

"Binh pháp gọi là, đ.á.n.h cho chúng tiền mất tật mang!" Bác cả Địch thích sách, dù chẳng học mấy năm, nhưng năng lưu loát thuần thục, đầu óc xoay chuyển nhanh nhạy, thường xem bản giống như hùng cái thế trong sách, dù là con đàn cháu đống, nhưng nhiệt huyết đó chỉ tăng chứ giảm.

Hai em họ một câu em một câu chuyện càng lúc càng cao hứng, âm thanh cũng ngày càng to hơn.

Ba còn chăm chú lắng , thỉnh thoảng bật .

Thôn cũng lớn, hiện tại cũng việc ở ruộng, trong thành công việc cũng nhiều. Vì , hầu hết đều ở trong nhà tránh đông, khi đến buổi thời tiết ấm áp và lặng gió thì ngoài tán gẫu.

Chillllllll girl !

Có chút chuyện nhỏ nhưng cả thôn đều , vô cùng náo nhiệt.

Xung quanh một mảnh đen kịt, như ẩn giấu nhiều nguy hiểm, theo tiếng gió bắc gào thét, nương theo nhánh cây giương nanh múa vuốt.

Ánh trăng đỉnh đầu mờ mịt chiếu xuống, nhưng cũng chiếu sáng con đường chân. Ở tay bác cả Địch treo một ngọn đèn dầu kiểu cũ, theo xe lay động một mảnh mờ nhạt.

Lão Ngưu vùi đầu chạy , cũng mệt mỏi, cứ như chờ bọn họ đến trong thôn, hơn chín giờ tối.

Mọi lạnh đến mức tay chân tê dại, gần như khí nóng.

Người phim cúi đầu dặn dò Trọng Khang Lạc: "Khang Lạc, trong túi máy , là pin mới , mang theo .

Khi ngủ nhớ ấn nút đóng , ngày mai mặc quần áo xong, việc đầu tiên là mở nó , cũng mang theo.

Nghe rõ ?

Tuy nhiên, hầu như mỗi ngôi nhà đều lắp đặt camera, miễn là khỏi sân, cần sử dụng nó."

Trọng Khang Lạc nghiêm túc gật đầu, lúc nhiếp ảnh gia và trợ lý rời , nhịn nhỏ giọng hỏi: "Chú, chị Tri Hạ sẽ cho chúng cháu dùng màn hình nhỏ họp.

Chú khi nào ?"

Nhiếp ảnh gia hạ giọng trả lời: "Tối mai hẳn là kém nhiều lắm, khi đó các ngươi đều thu xếp thỏa, cũng hiểu rõ tình huống nhà mới."

Trọng Khang Lạc thấp thỏm hỏi tiếp: "Chú, chị Tri Hạ thật sự sẽ bộ quá trình của chúng ?"

"Đương nhiên, hiện tại trong phòng việc của cô giáo Tiểu An chúng đặt một mặt tường tivi màu lớn, cho dù trong tay bận rộn công tác, cũng chằm chằm các bạn suốt ngày đêm."

" , cô còn đặt một bức tường tivi trong nhà , sợ bỏ lỡ một chút tin tức của các bạn.

Hơn nữa cô còn sắp xếp vài nhóm phân biệt chằm chằm mỗi một khách quý của các bạn, cũng dặn dặn chúng tỉnh táo một chút, bảo đảm thể xác và tinh thần của các bạn khỏe mạnh."

Nói xong chỉ chỉ đồng nghiệp mở cửa cầm đèn pin nghênh đón: "Chúng ở đối diện nhà họ Địch. Nếu việc ở nhà gào một tiếng, chú và dì đều thể thấy."

 

Loading...