Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 520

Cập nhật lúc: 2025-11-24 13:50:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

gay gắt : "Con định trở về gì?" Để tất cả đều đối xử với con, buộc con nơi xó xỉnh ? Hay là với rằng con cũng giống như bao khác, cuối cùng cũng trở về quê hương và bỏ rơi của ? Cuộc sống của chúng định , con đừng đảo lộn cuộc đời bằng mấy lý do nhỏ nhen ! Miễn là còn thở, con hãy xem như ông c.h.ế.t , đừng bao giờ nhắc đến mặt nữa!"

Nếu chỉ để che đậy cho những điều nhảm nhí như thế, Trọng Khang Lạc sẽ để trả ơn cho bà suốt đời.

Sau bao cố gắng, Trọng Khang Lạc tìm đoàn phim và lén đến thăm thôn Xã Đông.

Cậu phấn khích, vì đây là nơi sống suốt chín năm trong quá khứ.

Tuy nhiên, do sợ hãi và xa quê hương một thời gian dài, Trọng Khang Lạc bất ngờ nảy sinh một suy nghĩ: Trong thời gian bốn năm vắng bóng, liệu cha giống như mà tái hôn với phụ nữ khác ?

Có lẽ là !

Cha đang trong độ tuổi sung sức, ông còn cả cuộc đời mắt, lý gì vì một phụ nữ ích kỷ như .

Khi cha tái hôn, chắc chắn ông sẽ giống như , trái tim và tâm hồn đều dành cho đứa con riêng với vợ mới. Nếu , tại nhận bất kỳ tin tức nào từ cha ?

Trọng Khang Lạc, luôn ép bản mạnh mẽ trong bất cứ cảnh nào, giờ đây chui trong chăn lặng lẽ thầm.

Đó là một loại tuyệt vọng khi cả thế giới bỏ rơi, một tâm hồn đ.á.n.h mất hy vọng và ánh sáng. Niềm tin là lý do để tiếp tục tồn tại, bây giờ nó đột ngột sụp đổ, dường như còn lý do gì để tồn tại nữa!

"Chuyện gì ?" Bà Địch lo sợ con trai ngủ , nên đến kiểm tra.

sống bên Trọng Khang Lạc suốt thời gian qua, mặc dù mười ba tuổi, cao lớn hơn cả bà, thậm chí còn lớn hơn bạn của , nhưng đối với bà, vẫn chỉ là đứa trẻ đáng yêu mà bà chăm sóc từ khi còn trần truồng chạy quanh nhà.

, dường như khái niệm về sự phân biệt giới tính, bà đẩy cửa và ngó trong. Dựa ánh trăng chiếu qua cửa sổ, bà thấy một hình bóng đang run rẩy, bà Địch nhanh chóng bước và lật tấm chăn .

Đầu của Trọng Khang Lạc còn tấm chăn che khuất, giật lên một cách hoảng sợ. Đôi mắt đỏ lên và ướt đẫm của còn che giấu nữa.

"Có chuyện gì ? Con ?" Bà Địch ôm chặt lấy , vội vàng hỏi. Bà nghĩ lý do chắc chắn nhớ nhà.

Trọng Khang Lạc mím môi, sự bất bình, nỗi buồn cố kìm nén bộc phát khi ánh mắt quan tâm của bà một đêm thanh vắng gần vùng nông thôn như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/520.html.]

Trọng Khang Lạc lao vòng tay bà Địch và òa nức nở.

Giọng của một thiếu niên trong giai đoạn dậy thì vốn ồm ồm khó , cộng với tiếng nức nở bây giờ, thật sự khiến trông đáng thương.

"Dì ơi, con gì sai mà cả cha lẫn đều chấp nhận con nữa ạ?" Trọng Khang Lạc trong vòng tay bà, thút thít hỏi.

Bà Địch ôm chặt nhóc lòng thủ thỉ: "Con là một đứa trẻ tuyệt vời, trai, hiền lành và lời nữa. Không là con , mà là cha của con . Con thể tự trách chỉ vì sai lầm của họ. Khi khác quan tâm đến con, con càng sống và học cách yêu thương chính . Cho dù họ tệ đến thì con cũng trở thành hơn, chỉ khi đó con mới thể thu hút nhiều yêu quý con."

"Khi con lớn lên, con sẽ kết hôn và sinh con, sẽ một gia đình mới cho riêng . Vợ con và con cái của con sẽ dành trọn trái tim cho con. Vì , con trai , con thiếu tình yêu, chỉ là thời gian đến thôi."

Trọng Khang Lạc ngẩng đầu suy nghĩ, đó do dự : " con gì cả, con học xong, kiếm tiền lo cho bản , thật sự sẽ cô gái nào chịu lấy con ạ?"

"Đứa trẻ ngốc, miễn là con đang thiếu cái gì, thì con luôn cơ hội để cải thiện điều đó! Khi tham gia chương trình , con chu cấp một nghìn đô đúng ? Chừng đó tiền đủ để con theo học, mua thức ăn và thuê nhà ? Hay con định dùng nghìn đô để hài lòng con?" Bà Địch hỏi .

Trọng Khang Lạc lắc đầu, đó nắm chặt hai tay, quả quyết : "Dì đúng, con khác với các bạn nhỏ khác. Sau khi tham gia chương trình, con sẽ tiền và học hành để đỗ đại học. Khi nghiệp đại học, sẽ nhiều công ty tuyển dụng con."

Thế giới của trẻ con đơn giản, thừa hưởng sự kiên định từ bà Địch để quyết định cho tương lai của .

Bà Địch gật đầu đáp lời : " , ngày mai chỉ cần với trường tiểu học gần đây thì con thể học thử. Sau khi trở về nhà, hãy học tập thật chăm chỉ nhé."

Trọng Khang Lạc gật mạnh một cái hít một thật sâu: "Cảm ơn dì!"

"Con gọi là gì?" Bà Địch vỗ nhẹ đầu .

Trọng Khang Lạc hét lớn: "Mẹ ạ!"

Chillllllll girl !

Mười hai khách mời lượt rời , mỗi dẫn theo một thợ và trợ lý của họ. Trọng Mỹ Hân một tay ôm một đứa trẻ ba tuổi, tay còn ôm một đứa trẻ hai tuổi, chậm rãi cả đoàn.

Địch Quốc Lương vốn cao lớn và cường tráng, thêm cả bộ áo dày mùa đông, trông giống như một con gấu khỏi rừng để tìm thức ăn. Ai thể tin rằng đó chỉ là một bé mười ba tuổi đang ở trong giai đoạn thanh thiếu niên với tâm trí còn non nớt.

 

Loading...