Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 531

Cập nhật lúc: 2025-11-25 01:42:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đan Tư Vi dựa cửa sổ, tò mò bên ngoài. Trừ những hành khách xách theo nhiều đồ đang cố sức chen lên xe, còn nhiều bán hàng rong xách rổ thức ăn chào hàng khắp nơi.

Bà Đinh sợ đứa nhỏ dễ thương xinh lanh lợi của nhà ôm mất, luôn giữ chặt quần áo của Đan Tư Vi.

"Bà, bà xem những bán hàng rong như bọn họ thể kiếm bao nhiêu tiền?" Mới một bán bánh quẩy qua, Đan Tư Vi nhớ trong "Hạ Hoa Cực Tốc", thì Thác Y Hãn đầu cơ tích trữ kiếm hơn mấy ngàn.

Cô bé còn trẻ, giờ phút trong lòng tràn đầy nhiệt huyết, tài nấu nướng của bà nội và mới cũng tệ, thể chút thức ăn đem bên ngoài bán!

Cô bé thể cảm nhận sự chân thành của hai , cho nên chút gì đó cho bọn họ.

Bà Đinh liếc mắt một cái: "Một phân tiền vốn bán năm phân, trong thời gian bà đậu xe, cô bán một giỏ năm mươi cái. Cháu thể kiếm bao nhiêu?"

Đan Tư Vi xòe ngón tay tính: "Hai đồng?"

Chillllllll girl !

"Ừ, đây là xe chúng chỉ đậu mười phút, xem, cháu tính toán thử, mua thêm hai mươi cái! Trong một ngày trạm xe bao nhiêu chiếc xe qua?"

"Một ngày cô thể kiếm mấy chục đồng ?" Ánh mắt Đan Tư Vi sáng ngời về phía bà Đinh: "Bà, bà và nấu cơm ngon, chúng cũng ít đồ đem bán ?"

Bà Đinh buồn : "Đứa trẻ như cháu chỉ thấy cô kiếm tiền, nhưng mà cháu từng nghĩ qua, buôn bán dễ kiếm tiền như thì tại chỉ mấy ?"

Đan Tư Vi lắc đầu: "Có thể những khác ngon, cho nên bán ?"

"Không , bọn họ đều là mua bán một chiều, trông cậy việc khách trở , cho nên ăn ngon gì khác . Cùng lắm là kiếm ít hơn khác.

Đây là trạm xe, ai cũng thể , chút quan hệ cá nhân mới !

Hơn nữa, chúng thể tính tiền lời của cô , thì những khác cũng thể.

Một ngày kiếm mấy chục đồng tiền, sức dụ dỗ lớn, nhưng nếu cô thể dám đơn độc rao bán thức ăn, thì sẽ sợ khác tranh đoạt.

Đây mới chỉ là khía cạnh mà bà lão nông thôn như bà nghĩ tới, nếu như bắt tay thực hiện, sẽ còn nhiều rắc rối mà chúng lường ."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đan Tư Vi sụp đổ, vẫn là nghĩ thông.

Bà nội Đinh nhỏ giọng giải thích với cô bé: "Con bé , cháu thử suy nghĩ một chút, bỏ một phân tiền vốn bán năm phân tiền, lãi nhiều như , nhưng chỗ cũng chính là chỗ , dễ khác ghen ghét phá hoại.

Cháu còn nhỏ, vẫn trải qua chuyện tổ chức chống đầu cơ tích trữ.

cháu lòng , nhưng cháu còn nhỏ, chỉ cần ăn cơm học tập và chơi đùa là .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/531.html.]

Chờ khi cháu lớn lên, sẽ nhàn nhã tự tại như ."

"Được ." Cô bé gật đầu một cái, thêm nữa.

Đan Tư Vi suy nghĩ chờ lúc về họp tiểu đội mầm non, sẽ thỉnh giáo đội trưởng chuyện !

Xuống xe lửa, bọn họ mới khỏi trạm thấy cha Đinh xe bò.

Thân cha Đinh gầy gò trắng trẻo, so với khác cao hơn nửa cái đầu, mặc áo khoác tay màu xanh đậm, cổ áo sờn, túi áo n.g.ự.c túi treo một cây bút máy, trông dáng vẻ của một phần t.ử trí thức, khó trách thu hút bà Đinh.

"Đây là Ny Nhi ? Chào con, tên cha là Đinh Lý Tưởng." Ông cúi xuống, thẳng Đan Tư Vi , đưa tay tự giới thiệu ."Tiếp hai tháng tiếp theo, xin chiếu cố nhiều hơn!"

"Chào cha, con là Đan Tư Vi." Cô bé tự nhiên đáp , chút ngại ngùng, lúng túng.

"Ai, thật là một đứa bé xinh , ngoan ngoãn hiểu chuyện. Tỉnh Giang chúng quanh năm đều chút lạnh." Cha Đinh lấy từ trong túi một củ khoai lang nướng nóng hổi đưa tới: "Vừa ấm tay, thể ăn."

Nói xong ông cũng nhét cho bà Đinh và Đinh mỗi một củ.

Khoai lang ruột đỏ, vô cùng mềm dẻo thơm ngọt, bên ngoài còn phủ một lớp dầu bóng, mùi vị hấp dẫn quanh quẩn mũi khác. Làm cho cô bé bỗng thấy đói bụng.

Đan Tư Vi mặc cho bà Đinh dùng chăn bọc , cái miệng nhỏ cặm cụi gặm khoai lang.

Khoai lang rửa sạch sẻ, cha Đinh gác ở lửa nướng. Lúc ăn luôn phần vỏ, cảm giác cưng cứng, còn thoang thoảng thơm mùi cháy.

Thôn Từ Khê cách thành phố xa lắm, ăn xong khoai loang, Đan Tư Vi nhịn xe mơ mơ màng màng ngủ, chờ khi tỉnh cô bé giường, nắng chiều tà khó khăn len lỏi qua các tờ báo dán ô cửa sổ, vẩy ánh sáng mờ nhạt.

Tiếng heo ăn hừ hừ, tiếng trâu kêu ọ ọ, tiếng gà mái về ổ vỗ cánh phành phạch, còn tiếng củi đốt bếp than lách tách. Những thứ đối với Đan Tư Vi mà là vô cùng xa lạ.

Cô bé xoa xoa mắt dậy. Nhà lớn, nhưng đồ trang trí bên trong đơn giản, hai cái giường một lớn một nhỏ, một bộ bàn ghế, một cái kệ chén cùng với hai cái rương.

Chăn nệm sạch sẽ mềm mại, cũng bất kỳ mùi gì lạ.

"Tỉnh?" Bà Đinh bưng chén , : "Cháu ngủ thật là lâu, cơm trưa cũng ăn.

Đói bụng ? Đi rửa mặt lấy thần , bà lập tức dọn cơm!"

Đan Tư Vi gật gật đầu, xuống giường mang giày, đó lấy túi của , từ bên trong lục lọi lấy khăn lông cùng kem dưỡng da.

Bỏ đồ xuống, bà Đinh liền dắt tay cô bé đến phòng bếp, nước vẫn luôn hâm nóng bếp lò.

 

Loading...