Bây giờ đột nhiên một đóa hoa dại tiến , còn thế Tiêu Tuấn Cố Hiểu Huyên.
Bọn trẻ con bất kể là trai gái đều vô cùng thù địch cô bé, những thế còn dẫn dắt học sinh trong trường cô lập cô bé.
Lúc Cố Hiểu Huyên còn ở trong thôn, cô bé cũng là đầu đàn trong đám trẻ con, phía một đám trẻ con lớn nhỏ theo. Nếu , cô bé bạo dạn đài một tới thành phố Mao Toại để tự đề cử tham gia chương trình.
Thời tiết lạnh lẽo, vạn vật tiêu điều, ai ai cũng đến và trong vội vã, ai cũng thích quây quần trong nhà hoặc là trong văn phòng ấm áp. Chỉ lũ trẻ chạy nhảy tung tăng, hề sợ hãi cái lạnh mùa đông.
Cố Hiểu Huyên đang mặc một chiếc tiểu quân Z vặn, tay cô là một chiếc ná do cô bé tự , còn mang theo một cái thao nhựa và một chiếc đũa sợi bông mỏng.
Cố Hiểu Huyên ngoài, nín thở lắng một lúc, đó mỉm về phía quảng trường nhỏ trong sân.
Tuyết rơi, thứ mắt đều trắng xóa, đôi giày da nhỏ màu đen chân cô bé phát tiếng cọt kẹt lớp tuyết dày ba centimet.
Cố Hiểu Huyên nhịn mà nhảy nhót về phía , mới xuất hiện ném một quả cầu tuyết cực lớn.
Cô bé sang một bên, dễ dàng né tránh, còn nở một nụ chân thành với .
đứa trẻ cảm thấy x.úc p.hạ.m nên cùng bạn bè , cúi xuống những quả cầu tuyết ném về phía cô bé.
Cố Hiểu Huyên cầm chiếc thao nhựa né trái né , nhưng một ai ném trúng đích!
Xúc phạm, hổ, đây là sự chế nhạo và khinh thường trắng trợn của những đứa trẻ nông thôn đối với con cháu trong đại viện!
Bọn họ thể mất mặt con cháu đại viện .
Mà mỗi kỳ nghỉ đông nghỉ hè đều nhà ném quân đội huấn luyện, tố chất thể lực cũng vượt qua thử thách, tốc độ và sự nhanh nhẹn, thể so sánh với một kẻ nhà quê ?
Cố Hiểu Huyên nhướng mày, khỏi lặng lẽ trợn mắt, cô bé trốn mười phút. Cô bé chỉ ẩn nấp đơn giản trong khi cúi xuống một quả cầu tuyết ném về phía bọn họ.
Một chiêu đ.á.n.h trúng!
Các sửng sốt một chút, càng tức giận hơn, , bây giờ cô bé đang khiêu khích một cách công khai!
Quả cầu tuyết của Cố Hiểu Huyên ném trúng từng một, đó : "Dừng ! Các mất mạng ! Các là con trai đấy, mấy cái luật cũng hiểu ?"
Bọn họ , , bất lực gật đầu khuất nhục gật đầu, biểu thị cô bé ném trúng.
Cố Hiểu Huyên mặc kệ bọn họ, tiếp tục về phía một vùng tuyết giẫm , bày một cái thao nhựa, rắc mấy mẩu bánh vụn, cầm sợi chỉ bước hiệu im lặng với bọn trẻ.
Bọn trẻ đều im lặng , tò mò chạm cô bé dò hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/548.html.]
"Cậu đang bắt chim ?"
"Cái tụi tui cũng , nhưng từng bắt con nào!"
Ít nhiều bọn họ cũng họ hàng hoặc chút bạn bè thích ở quê nên đương nhiên cũng dắt theo bắt những con chim háu ăn thế . khả năng bắt quá cao. Khi họ về tự thì tỷ lệ thành công càng thấp hơn.
Cố Hiểu Huyên gì, tiếp tục dùng ngón trỏ đặt lên môi dấu im lặng.
Mọi căng thẳng nhưng vẫn bất động, đôi mắt đen láy dán chặt chiếc thao nhựa.
Thế giới bỗng nhiên trở nên im lặng, thời gian kéo dài , bao lâu, khi hai cẳng chân tê dại lạnh lẽo, một vài con chim cuối cùng thể cưỡng sự cám dỗ mà bay xuống cành cây, thử thử nhảy nhót, xung quanh.
Chúng nó từng bước về phía cái thao nhựa, các bạn nhỏ đều nín thở vì sợ những kẻ nhỏ bé sợ quá chạy mất.
Một con chim sẻ nhỏ nhảy , mổ một miếng vụn bánh ngọt, mùi bánh ngọt mang theo hương thơm thật sự ngon. Nó mổ miếng thứ hai...
Một bé nhịn chọc Cố Hiểu Huyên, nháy mắt: "Bây giờ mà giật dây thì còn đợi lúc nào?!"
Chillllllll girl !
Cố Hiểu Huyên nhẹ nhàng lắc đầu, nắm sợi bông vững như thái sơn.
Con chim sẻ thứ hai cũng nhảy ăn ngấu nghiến.
Báo động nguy hiểm dỡ bỏ, hơn chục con chim sẻ lao tới chen , thấy vụn bánh ngọt gần như ăn hết, Cố Hiểu Huyên chỉ dứt khoát nhanh nhẹn mà kéo sợi dây thừng.
Bẹp một tiếng, chiếc thao nhựa bắt cả chục con chim sẻ! Những con chim sẻ xung quanh sợ hãi đến mức vỗ cánh phành phạch bay lên.
Một tay Cố Hiểu Huyên cầm ná, tay với trong túi móc những viên bùn khô tự chế, thậm chí còn cần ngắm chuẩn, cô bé b.ắ.n liên tiếp ba phát, nào cũng b.ắ.n trúng chim sẻ!
Không đến bọn nhỏ, ngay cả lớn ngang qua cũng khỏi trầm trồ.
Cố Hiểu Huyên tiếc nuối những con chim sẻ khác bay , đó chạy tới dùng dây trói ba con chim sẻ choáng váng , đó còn hô lên với những đứa nhỏ còn tỉnh thần : "Tới giúp tui! Chim sẻ tinh quái quá, một tui bắt thì chúng nó sẽ nhân cơ hội mà chạy trốn."
Bọn trẻ sôi nổi chạy tới giúp đỡ.
Cố Hiểu Huyên trói tất cả chim sẻ , đếm đếm lượng chim sẻ, đó đếm đếm bọn con nít, : "Ai thấy thì phần, đúng lúc mỗi đứa một con!"
"Tụi tui cũng ?" Một đứa trẻ nhịn chỉ hỏi.
"Đương nhiên , các cũng giúp đỡ mà, nếu các phối hợp, chim sẻ sợ hãi bỏ chạy." Nói xong, cô bé liền nhét cho mỗi một con.