Một con chim sẻ vùng vẫy mạnh mẽ, trong khi những con khác vẫn bất động giả vờ c.h.ế.t, điều khiến lũ trẻ lạ lùng đến mức đẩy chúng .
"Chúng chặt mấy nhánh cây nướng chim sẻ ăn ?" Cố Hiểu Huyên bốn phía: "Chim sẻ tuy nhỏ nhưng thịt thơm và mềm, tui nướng, nhưng mà ngon nhất vẫn là thịt chuột đồng, bây giờ ruộng hoa màu, đều tuyết bao phủ, đúng là lúc nhất để bắt chuột đồng. Thịt mềm thơm ngon đến nỗi nuốt lưỡi luôn!"
Tình hữu nghị giữa các bạn nhỏ dễ hình thành.
Bọn họ đều sống một cuộc sống bình thường, thể cưỡng sự dụ dỗ của đầu lĩnh thôn làng là Cố Hiểu Huyên, sôi nổi giơ cờ trắng nhỏ đầu hàng, vui vẻ mà kiếm củi đó tìm một nơi gió bắc để nướng chim sẻ, còn bàn bạc khi nào thì bắt chuột đồng nhỏ.
"Tiểu Huyên, dùng ná giỏi thật đấy!"
Cố Hiểu Huyên : "Nếu các trải qua cảm giác đói đến mức hoa mắt chóng mặt, thì cũng thể luyện kỹ năng bách phát bách trúng như tui!"
"Sau gì? Tui thấy tham gia quân ngũ đấy, chắc chắn thể đội binh đặc chủng!"
" đúng đúng, thể , chắc nịch, đúng là sinh để dành cho quân đội, khi lính , sẽ tiền phụ cấp, quần áo đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đều bộ đội phát."
" đó, nếu thể thi trường quân đội, khỏi đó là thành quan ! Xuất phát cao, mà còn thẳng thăng cấp cũng nhanh hơn."
Bọn nhỏ mồm mép tép nhảy sôi nổi bàn bạc.
Bọn nhỏ lớn nhiều, bây giờ đều thuật hết cho cô bạn .
"Cơm tập thể của bộ đội ngon, đủ loại thịt heo miếng to, cơm trắng, bánh bao trắng, mì sợi..."
Cố Hiểu Huyên sửng sốt, cúi đầu quần áo , khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn gật đầu: " , tui học tập thật gia nhập quân ngũ để bảo vệ đất nước!"
Như cô bé sẽ thể ăn cơm tập thể của bộ đội.
Có mục tiêu, cô bé càng học tập chăm chỉ hơn. Giờ đây cô bé dựa kỹ năng sống của chinh phục các con cháu trong đại viện.
Tuân thủ quan niệm phúc cùng hưởng hoạn cùng chia, cô bé lôi kéo một đám Tiêu Tuấn và các em trai nhỏ, đây cũng là những em trai mới yêu thích của cô, cùng học từ lớp một để tạo nền tảng vững chắc cho các em.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/549.html.]
Bọn họ thông minh như Tiêu Tuấn chỉ cần nhắm hai mắt ngủ cũng thi hai con một trăm, chỉ là những đứa trẻ bình thường ham chơi hơn là ham học.
Để thể cùng bộ đội oai phong lẫm liệt, bọn nhỏ chỉ thể bịt mũi, chăm chỉ khổ học và đề theo đại ca mới là Cố Hiểu Huyên.
Chillllllll girl !
Hóa họ tưởng đại ca từng học, là một kẻ mù chữ thuần túy và cảm giác ưu việt của bề .
mà đại ca cũ là con , mà đại ca mới cũng đang đè bẹp bọn họ về mặt.
Trí nhớ của Cố Hiểu Huyên cực kỳ , cơ hồ thể đạt tới trình độ đến nhớ đến đấy, chỉ trong vòng một tuần học xong hai cuốn ngữ văn và toán học của năm học lớp một.
Từ đó về cô bé đều học bù ở trong nhà, mỗi ngày, lúc chạng vạng tối thì trông mấy đứa em trai của , kéo bọn chúng cùng bài giảng buổi tối để củng cố và nâng cao kiến thức, và kiểm tra đề!
Các học sinh tiểu học trong đám con cháu ở Đại Viện đang sống trong những ngày nước sôi lửa bỏng, thế nhưng lớn trong nhà vui mừng khi thấy thành công(*), còn cung cấp nhiều điều tiện lợi, ví dụ như di chuyển một kho hàng lớn để phòng tự học cho bọn nhỏ, đưa một bữa ăn khuya, còn mấy thầy cô về hưu xung phong nhận việc đến giúp đỡ!
*Vui mừng khi thấy thành công: ý động viên các học sinh nhỏ và bày tỏ sự ủng hộ, đ.á.n.h giá cao đối với việc học tập của chúng.
Sự tiến bộ của Cố Hiểu Huyên đều thấy rõ như ban ngày, chính là bởi vì như , các khán giả và các bậc phụ trong Đại Viện mới cảm thấy thương xót.
Nếu cô bé một gia đình , thì giờ khắc chắc cô bé cơ hồ thể nhảy lớp đến sơ trung, cao trung thậm chí là đại học .
Thời gian một tháng, Cố Hiểu Huyên học hết tất cả các môn của bốn năm học, hơn nữa trình độ hiểu bài tệ, thời điểm thi cuối kỳ, cô bé trực tiếp tham gia thi cuối kỳ chung với cả bốn đồng lớp luôn.
Sau khi thi xong, cô bé tập hợp các đồng đội nhỏ , tiếp tục học tập hình thức ngục tù .
Đợi đến khi thời hạn hai tháng của chương trình kết thúc, cô bé học xong nội dung của chương trình lớp năm, còn học chương trình sơ trung vài ngày.
Bởi vì tình hình của cô bé đặc biệt, các cha ở Đại Viện giúp đỡ, Cố Hiểu Huyên tham gia cuộc thi nghiệp tiểu học thời hạn, cũng đạt thành tích là một trăm hai mươi điểm toán học, một trăm mười sáu điểm môn ngữ văn.
Học bạ của cô bé cũng bổ sung tới năm lớp năm, cách khác đợi khi cô bé về nhà, thể trực tiếp học lớp năm, lên sơ trung mùa hè.
Nhờ Cố Hiểu Huyên, mà kéo theo thành tích của các học sinh tiểu học ở Đại Viện trong thi khảo sát đầu năm học đều đầu trong danh sách, các vị phụ mừng đến càng ngừng buôn bán các loại đồ với nhà họ Tiêu.
Đợi đến khi Tiêu xách theo bao lớn bao nhỏ của bà đến Công Ty Văn Hóa Minh Nhật, cô gái nhỏ mặc quần áo vải nỉ màu đỏ thẫm, quần bó chân màu đen, mang giày da màu đen, tết hai cái b.í.m con rết ngắn ngủn, làn da trắng nõn vóc dáng nhỏ bé chạy lăn xăn, xinh xắn, rõ ràng chính là đứa bé lớn lên ở thành phố.