Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 561

Cập nhật lúc: 2025-11-25 05:36:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khán giả quen thuộc với nó, đây chẳng để cho bọn họ chứng kiến trận đấu giữa các học sinh tiểu học ?

Ngày nay học sinh tiểu học hung tàn đến mức bắt đầu thành lập băng nhóm ?

Bọn họ thể dừng cuộc chiến tàn ác nếu bọn họ gọi ngay bây giờ ?

Mọi đều đổ mồ hôi hột cho Sơn Vĩ Nguyên vì nhóc đang chiến đấu một , đồng thời đầu đứa con trai ngốc nghếch bên cạnh, lo lắng mà hỏi vài câu.

Bọn họ khẽ thở phào vì thấy bất kỳ lời nào về việc bắt nạt.

"Sơn Vĩ Nguyên, tôn trọng như một đàn ông. Nếu rời ngay bây giờ, chúng sẽ miễn cưỡng coi như chuyện gì xảy ." Cậu bé dẫn đầu về phía đám đông phía , đưa lời mở đầu để tránh lấy lớn bắt nạt thiểu .

Sơn Vĩ Nguyên ngẩng đầu, khinh thường hừ một tiếng: "Sao nhảm nhiều như ? Hay là sợ?"

"Ai sợ ai chứ? Chúng sợ ai đó sẽ chạy lóc tìm !"

Một nhóm con nít phá lên .

Những đứa trẻ nhận thức sâu sắc về thế giới, nếu chúng vóc dáng nhỏ bé, còn tưởng rằng họ đang thấy những tên cướp đ.á.n.h .

"Các cùng lên, là từng một?" Sơn Vĩ Nguyên cởi áo khoác ngoài cùng áo bông , nhảy vài cái cho nóng , vỗ nhẹ n.g.ự.c một cái, hếch cằm hỏi.

"Chúng sẽ lấy nhiều khi dễ ít, lên từng một ! Chỉ cần thắng, mỗi chúng chỉ đãi các uống sữa đậu nành mà còn cung cấp cho một bữa ăn sáng nữa!"

Vừa bọn nhóc nhào lên, Sơn Vĩ Nguyên di chuyển nhanh nhẹn.

Cậu nhóc lớn lên ở một vùng nông thôn, như những đứa trẻ ở thành phố, hàng ngày nhóc đều leo núi, trèo cây, bắt cá nước, vì thường xuyên bảo vệ thành quả của nhóc cũng so tài một phen. Thỉnh thoảng, nhóc đ.á.n.h với bọn trẻ làng lân cận để bảo vệ em trai của .

Sơn Vĩ Nguyên cho tới bây giờ cũng cảm thấy sợ sệt, nhóc là một đối thủ bất khả chiến bại, hơn nữa, nhóc còn học một kỹ năng đ.ấ.m bốc từ chú hai, trở thành tiểu đoàn trưởng, mỗi chú hai về nhà, hận một ngày đủ hai mươi tư giờ tập luyện để trở thành giỏi nhất trong núi.

, khi lũ trẻ lượt xông lên, nhóc đ.á.n.h bại chúng xuống đất chỉ trong vài cú, thậm chí còn chồng lên , trông đầy hài hước.

Chillllllll girl !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/561.html.]

"Như thế nào?" Sơn Vĩ Nguyên vỗ tay phủi bụi , đó ung dung mặc quần áo, đeo ba lô, nhướng mày hỏi, cuối cùng, nhóc duỗi tay đếm từng một, nhất thời nhóc vui vẻ : "Ôi, đủ sữa đậu nành và bữa sáng cho cả tháng !"

"Đại ca, chính là đại ca thực sự của chúng !" Bọn trẻ đều nhóc với ánh mắt sùng bái, nếu là do thời đại lúc đó thì tất cả đều quỳ xuống dập đầu.

Sơn Vĩ Nguyên xua tay: "Đại ca cái quái gì chứ, cứ gọi Nguyên là . Nếu chuyện cứ tìm Nguyên , sẽ giải quyết cho các !"

Một nhóm trẻ con đùa chẳng mấy chốc thành một nhóm, tay trong tay xách cặp đeo lưng bước ngoài, hẹn ngày mai sẽ ăn sáng ở và ai sẽ đãi.

Khi Sơn Vĩ Nguyên trở về nhà, cha Ôn về đến nhà.

"Sao con về muộn thế? Cha đón con," Cha Ôn vô thức liếc đồng hồ.

Trường tiểu học cách khu nhà ở xa, an ninh hiện tại cũng khá , ít nhất tội phạm dám phạm tội trắng trợn. Người đến đều là quen nên về cơ bản bọn nhỏ đều cùng học về, những lớn cũng sẽ lo lắng về sự an của bọn nhỏ."

Sơn Vĩ Nguyên đầu Ôn Giai Đồng đang ngoan ngoãn bài tập bàn, : "Các bạn học nhiệt tình quá, cứ nhất quyết hẹn con sáng mai cùng ăn cơm ạ."

Cha Ôn vui vẻ gật đầu: "Con trai luôn dễ kết bạn. Nếu Thu Thu vui vẻ như con thì bây giờ cũng sẽ một đám bạn chơi đùa cùng."

Vừa , ông lấy từ trong túi một đồng và mấy tờ phiếu thực phẩm đưa cho nhóc: "Đây, con ăn gì thì ăn, đừng bỏ đói. Đây chính là lúc để thể phát triển."

Nghe thấy tiếng động, Minh Lệ Hoa còn kịp đặt d.a.o xuống bước ngoài, lo lắng hỏi: "Hải Triều, một cân thịt cũng chỉ tám hào, ở nhà cũng thể ăn no, lãng phí tiền để ăn ở ngoài?"

bao giờ nương tay trong việc tiêu tiền cho bản , cho con gái và cho chồng nhưng mà tiêu một xu cho khác chẳng khác nào cắt đứt da thịt của bà .

Ôn Hải Triều nhóc một cái, bình tĩnh : "Vậy bà dậy nấu cơm ."

Minh Lệ Hoa , thích ngủ nướng nên hai cha con đều dùng bữa sáng ở bên ngoài. Nói chính xác thì buổi sáng Ôn Tĩnh Thu thường đói bụng.

Cô bé cũng tức giận, ruột cho tiền mua đồ ăn nên cô bé cũng ăn, chỉ nghĩ đến khi nào sẽ đói đến khi bệnh để xem bọn họ sẽ gì, nhưng cô bé bao giờ nhờ cha ruột của giúp đỡ.

Sơn Vĩ Nguyên tươi, từ chối, ánh mắt ghen tị của Ôn Giai Đồng, nhóc thoải mái nhận lấy bỏ túi, cũng một lời về việc bạn bè đãi nhóc uống sữa đậu nành và ăn sáng.

Loading...