Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 596

Cập nhật lúc: 2025-11-26 02:08:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nếu như tớ lấy , tớ sẽ bồi thường cho một chiếc xe đạp mới tinh!" Địch Quốc Lương lập tức tiếp, "Chỉ là, một trăm ba mươi đồng thể chủ ?"

"Sao thể, đó là tớ kiếm ." Đồng Vũ Tình xong còn từ trong túi lấy sổ cùng bút, mấy hàng chữ, "Này ký tên , khi kết thúc , cũng thể mạnh miệng nữa, coi như cho một bài học."

Địch Quốc Lương liếc mắt , ký tên.

Hai mỗi một phần.

"Tinh Tinh, hôm nay về muộn như , vị là... bạn học của con?"

"A..." Đồng Vũ Tinh gật đầu, lôi kéo trở về, : "Vẫn là tìm con học bổ túc. Những thật đáng ghét, bọn họ là ai chứ, nhất định cho rằng con nên bọn họ học bổ túc?

Con cần học và cần chơi ?

Giống như là Trạng Nguyên là cần học tập ."

Mẹ Đồng cũng bĩu môi : "Vậy cũng , vài chính là ghen tị Tinh Tinh nhà , thế nào cũng chỉnh chút ít những con thiêu , chậm trễ con học tập. Nói chừng là gian tế nhà thứ hai phái tới!"

Âm thanh của hai con tính là lớn nhưng cũng tính là nhỏ, rõ ràng truyền trong tai Địch Quốc Lương.

Cậu sờ sờ lỗ tai thở dài, an ủi chính : "Trên đời vẫn nhiều , nhiều !"

Tuy nhiên gãi đầu ngẫm , thật sự ?

Cho dù Đồng Vũ Tinh dạy, thẳng là , cần chỉnh nhiều chuyện như ?

Người trong nhà máy hình như động một chút là thích cầm tiền và vật đ.á.n.h bạc, bắt buộc xe đạp và 130 đồng.

Khán giả xong lời con nhà họ Đồng trong lòng cũng hăng hái, học tập thì , thể giúp thì giúp, tại còn những lời cho ngứa tay chứ?

Thứ nhất , Địch Quốc Lương c.ắ.n răng kiên trì buổi chiều tìm hiểu tin tức thứ hai, đó chặn tiếp tục thỉnh cầu kjasc hỗ trợ.

Người thứ hai là một nam sinh đeo kính Tào Ngọc Đạt, cũng là khách quen của top 5, tương đối chất phác giỏi giao lưu, cả ngày đều cầm sách , ngay cả đường tan học cũng đều cầm máy nhạc.

Lúc Địch Quốc Lương mặt bé, thấy đang lăng lăng đụng .

Vẫn là Địch Quốc Lương thủ đem đỡ lấy, đó tiếp kính mắt trượt xuống, tiếp theo liền đối diện một đôi con ngươi xinh .

Nam sinh ngẩng đầu, mái tóc dày nặng vén lên, lộ cái trán đầy đặn trơn bóng, cùng ngũ quan thanh tú tinh xảo đến cực điểm.

Địch Quốc Lương sửng sốt, trong lòng thầm nam sinh trưởng như gì?

Cậu nhịn .

Ngược Tào Ngọc Đạt lạnh nhạt cầm kính từ trong tay đeo lên, vòng qua tiếp tục về phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/596.html.]

"Đợi bạn học Tào ." Địch Quốc Lương phục hồi tinh thần nữa ngăn cản bé, "Tớ thể nhờ giúp một chuyện ?"

Tào Ngọc Đạt nghi hoặc về phía .

"A tớ quên tự giới thiệu." Địch Quốc Lương thẳng trịnh trọng khuôn dạng kính lễ, giới thiệu đơn giản chính , đó ngượng ngùng lời thỉnh cầu.

Khi vắt hết óc tỏ vẻ tài năng thể tạo , nhất định thể lấy ít tiền thưởng, Tào Ngọc Đạt gật gật đầu: "Được, tuy nhiên ba bảy phần! Tớ bảy ba."

"Được." Địch Quốc Lương thèm nghĩ lập tức đồng ý.

Tiền mục đích cuối cùng, thành tích tăng lên là quan trọng nhất, điểm rõ ràng.

Chillllllll girl !

"Giữa trưa một giờ, buổi tối hai giờ, ở nhà , quản cơm, thể ?"

"Đó là chuyện đương nhiên." Địch Quốc Lương cảm thấy khó khăn chút nào.

nếu là ruột của , chỉ cần học tập thật , đừng đến việc cho ăn cơm, ngay cả phài cung phụng như tổ tiên cũng dễ .

Tào Ngọc Đạt ừ một tiếng: "Dẫn đường ."

Địch Quốc Lương gãi đầu, ai một tiếng, xoay về nhà, dọc theo đường còn mơ hồ hồ.

Cái thứ nhất chỉ khó xin còn cay nghiệt lời một cái tiếp một cái.

Để thể thành công thứ hai, Địch Quốc Lương cũng nhớ rõ buổi trưa ăn cơm như thế nào, lúc bụng bắt đầu rung lên, khiến cho ánh mắt bên cạnh ngừng lên bụng .

Địch Quốc Lương mặt đỏ đen, một đường hổ phẫn nộ chạy chậm.

Chung Mỹ Hân mở cửa cho bọn họ, chờ Địch Quốc Lương mới phát hiện phía một cái đuôi nhỏ.

"Quốc Lương, đây là?"

"Mẹ, đây là bạn học Tào Bảng Nhãn của con, buổi trưa và buổi tối theo con về nhà học bổ túc bài tập, thuận tiện ăn bữa cơm." Cậu , "Yên tâm, cha các ứng tiền cho con , con sẽ tự kiếm tiền thưởng."

Sắc mặt Bùi Đông Cương và Chung Mỹ Hân đều khó coi, những lời tinh thần nhất thời tỉnh táo .

Hai mỉm chào hỏi Tào Ngọc Đạt, đổi hai cái xưng hô của phía .

Tuy nhiên bọn họ cũng ngại, học sinh giỏi nha, đều tương đối ngại ngùng.

"Quốc Lương, cha con , con chủ động yêu cầu hiệu trưởng cho con tìm hiểu, thành tích ? Thế nào?" Chung Mỹ Hân thoáng khẩn trương kéo Địch Quốc Lương qua một bên, nhỏ giọng hỏi.

"Bạn cùng bàn của con , con thể khiêng cả một ngọn núi lớn!" Cậu với bộ n.g.ự.c thẳng.

Khóe miệng Chung Mỹ Hân giật giật, chút hy vọng trong lòng cũng bóp tắt.

Quả nhiên trẻ con từ nông thôn đến sánh bằng thành thị.

Loading...