Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 604

Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:34:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , Trọng Mỹ Hân dặn dò Địch Quốc Lương thêm vài câu mới cùng Bùi Đông Cương ngoài, đường , hai vạch một kế hoạch khi tách riêng.

Tận dụng thời gian rảnh buổi trưa, Trọng Mỹ Hân trở về nhà bố với họ về việc ngày mai sẽ đưa Địch Quốc Lương về đây.

Nhà họ Trọng đều trở nên bận rộn, thực họ chuẩn từ lâu, lau sàn nhà cho đến khi sáng bóng, mua một ít trái cây, thịt và rau tươi, mặc quần áo nhất chuẩn sẵn sàng đón chào .

Khoảng cách từ nhà họ Bùi đến nhà họ Trọng xa, chỉ mất 20 phút bộ, ngang qua hợp tác xã cung ứng tiếp thị.

Khi Địch Quốc Lương chuẩn ngoài, mỉm với Bùi Đông Cương: "Cha, cha mua cho con một chiếc xe đạp ?

Vừa hôm nay cha cũng mang tiền và phiếu theo, con cần tìm thời gian cùng cha dạo phố nữa."

Bùi Đông Cương và Trọng Mỹ Hân dường như tâm sự gì đó, từ chối. Bùi Đông Cương gật đầu : "Được , hôm nay tiện đường cha sẽ mua cho con xe đạp. Coi như là phần thưởng cho con." Địch Quốc Lương vô cùng phấn khích.

"Không ngờ ngày con thể mua xe đạp bằng chính năng lực của , cảm ơn cha."

Trong hợp tác xã cung ứng tiếp thị nhiều nhãn hiệu và kiểu dáng xe đạp cho lắm, Địch Quốc Lương xem xét một hồi, quyết định lấy chiếc đắt nhất trong đó, còn liệt kê một kiểu xe hợp với .

Bùi Đông Cương gượng , nghiến răng nghiến lợi bỏ tiền phiếu mua.

bọn họ cũng dự định cướp hết tài sản của Địch Quốc Lượng nên tính toán chút tiền nữa.

Mặc dù Địch Quốc Lương bao giờ sở hữu xe riêng nhưng gia đình trưởng thôn một chiếc xe đạp, cháu trai của trưởng thôn là em trai . Vì trừ con cháu của trưởng thôn , chạm xe đạp nhiều nhất.

Địch Quốc Lương đạp xe vô cùng vui sướng, phóng chạy trong ngõ, thỉnh thoảng rung chuông, âm thanh phát giòn tan, đạp ngây ngô.

Tuy nhiên, cũng lên kế hoạch khi lên Thượng Hải, sẽ lật tẩy nhà họ Khương và nhà họ Trọng, xé nát bộ mặt đạo đức giả của hai vợ chồng họ.

Ít nhất để họ cho học và chiếc xe đạp thuộc về !

Địch Quốc Lượng nhân lúc hai vợ chồng để ý, đạp xe vòng tới chỗ phim, nhỏ giọng : "Chú ơi, cháu cảm thấy bỗng dưng cha cháu đồng ý mua cho cháu một chiếc xe, vô cùng hào sảng. Điều giống bọn họ chút nào."

"Bạn học Tào Ngọc Đạt của cháu rằng nếu bỗng dưng đối xử với vì cái gì thì nhất định mưu tính!"

"Chắc chắn họ đang ấp ủ âm mưu gì đó. Chú, chú cẩn thận chú ý một chút. Nhân tiện, chú còn chiếc máy nào ? Đưa cháu, cho cháu mượn một chiếc dự phòng."

Người phim và trợ lý lời cũng trở nên căng thẳng.

Chillllllll girl !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/604.html.]

"Có." Người trợ lý lấy từ trong túi một chiếc máy ảnh nhỏ, "Lương Tử, cháu sử dụng nó , cần chúng dạy cháu ? Dùng cẩn thận nhé, máy đắt tiền mà dễ vỡ lắm."

Địch Quốc Lượng gật đầu liên tục, cất máy ảnh, tiếp tục đạp xe .

Bà Trọng và ông Trọng việc mấy chục năm mới kiếm một căn hộ nhỏ ba phòng ngủ, đó nghỉ hưu và nhường công việc cho hai đứa con trai.

Bác cả nhà họ Trọng và chú hai nhà họ Trọng bảy, tám năm, nhưng phúc lợi nhà ở nơi vô cùng cạnh tranh, nhiều vẫn đang chờ đợi, đến lượt bọn họ, nên cả nhà họ Trọng vẫn sống chen chúc trong căn nhà chật hẹp .

, nhà họ Trọng vẫn trang trí mắt, với đồ nội thất cùng một màu, gạch men màu be và nhiều đồ trang trí bằng vải theo phong cách hoa và ren, đây là một ngôi nhà điển hình của tầng lớp tiểu tư sản ở thành thị những năm 1980.

Địch Quốc Lương cửa bác cả nhà họ Trọng gọi : "Địch Quốc Lương đúng ? Thay giày hãy , đôi bác để ngoài cửa cho cháu đấy."

Địch Quốc Lương "" một tiếng, nhún vai.

Đây cũng ngày đầu tiên đến thành phố, nào nhà mà đổi dép chứ? Có cần thiết nhắc nhở ngay khi bước ?

Khán giả nhịn bĩu môi, chút thích sự giả tạo của bác cả nhà họ Trọng.

Bùi Quảng Xuyên và Bùi Tuyết Dương thấy cha đến, cả hai vui vẻ chạy khỏi phòng, mỉm lao họ, đó đầu thấy Địch Quốc Lương, bĩu môi : "Cha, , thùng cơm đến đây?"

Mọi đều im lặng, Trọng Mỹ Hân là phản ứng đầu tiên, mỉm , gõ nhẹ mũi con gái , "Cái con bé nghịch ngợm , con chuyện với trai như ? Con gọi là trai! Anh trai của con giỏi, thi lọt top 100 của khóa, cha tự hào về trai con, con nhất định học theo trai ."

Tiếp theo bà nghiêng đầu với Địch Quốc Lương: "Em trai em gái con tuổi còn nhỏ, hiểu chuyện..."

Địch Quốc Lương gật đầu, "Con cũng trách hai đứa nó, hai đứa còn nhỏ, còn hiểu thùng cơm nghĩa là gì, chắc chắn học hư từ ."

Mọi ngượng ngùng, bầu khí trở nên gượng gạo.

Chú hai nhà họ Trọng bảo xuống, đem cho mỗi một chén trứng gà đường nâu, "Mọi lộc ăn lắm nhé, hôm nay may mắn chúng chợ mua tôm tươi, cá đù vàng và cá đuôi gai, lát nữa sẽ chiên lên cho cùng ăn."

Trọng Mỹ Hân : " đó, Quốc Lương, hải sản ở Thượng Hải tuy nhiều, nhưng mùa đông đồ tươi để ăn thì dễ chút nào. Phải đến ngày tổ chức phá băng đ.á.n.h bắt thì mới . tôm, cá mùa ăn tươi đặc biệt ngon, đặc biệt thơm, nhất là khi chiên giòn, ăn càng ngon hơn."

Ông lão nhà họ Trọng ho khan một tiếng.

Lúc Trọng Mỹ Hân lập tức kéo Địch Quốc Lương tới họ : "Đây là ông bà ngoại của con."

Địch Quốc Lương ngay lập tức cúi đầu và hô to: "Con chào ông ngoại, con chào bà ngoại!"

 

Loading...