Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 605

Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:34:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ừm, chào con." Hai ông bà nhẹ nhàng , mỉm gật đầu.

"Về nhà cần quá khách khí, gia đình chúng cũng nhiều lễ nghi thế, cứ tự nhiên ." Bà Trọng cầm chén .

đang mặc một chiếc váy nhung liền màu vàng, cổ bằng ren màu trắng đính một vài viên ngọc trai bên . Cách đây vài hôm bà mới đến tiệm cắt tóc, nhuộm đen giờ buộc gọn đầu.

Tuy hơn năm mươi tuổi nhưng mặt bà quá nhiều nếp nhăn, ăn mặc như thế trông trẻ chục tuổi.

Ông Trọng đang ghế sô pha cũng ho khan, đặt tờ báo xuống, cúi đầu quan sát Địch Quốc Lương qua cặp kính sách của .

Đây là tư thế ông học khi xem TV, khiến ông trông đặc biệt văn hóa và lịch sự.

Ông gọi Địch Quốc Lượng , nghiêm mặt : "Ông cháu cháu trong top 100 của khối, tiến bộ mấy trăm bậc? Sau cháu vẫn tiếp tục chăm chỉ học tập đấy, đừng quá tự mãn về điểm của ."

"Con của chú hai kém cháu vài tuổi, tuy cấp hai nhưng cũng xếp hạng cao trong lớp. Đừng để những đứa em vượt mặt cháu."

Mấy đứa nhỏ nhận ánh mắt của lớn, đều mỉm ngọt ngào. Tiến lên gọi trai thuận miệng giới thiệu một lượt về bản .

Tất nhiên, cha chúng cũng giả vờ giới thiệu với Địch Quốc Lương, nhưng thực chất là họ nhân cơ hội giới thiệu với Địch Quốc Lương mà lộ mặt khán giả, lẽ họ chuẩn sẵn kịch bản, học thuộc kĩ càng, còn bịa nhiều thành tích cho là vẻ vang, giả tạo đến nỗi khán giả nổi da gà khắp .

Địch Quốc Lương chỉ hai họ luyên thuyên vài câu lập tức ngắt lời, : "Những chuyện cháu đều , cho cháu hết , đây là chú hai và mợ hai đúng ?"

Mợ cả Trọng cắt ngang lời vẻ mặt mất hứng, : "Quốc Lương, cha cháu chẳng lẽ dạy cho lễ phép là gì ? Người lớn đang chuyện trẻ con chen lời !"

Địch Quốc Lương nghi hoặc : "Mợ cả, chẳng lẽ mợ còn xong ?

Cháu thấy mợ uống nước nên nghĩ mợ xong ."

Mợ cả Trọng nghẹn lời, " còn xong, mới đến khi học trung học luôn đầu khối, nhưng vì cảnh gia đình khó khăn, gánh vác nhiều việc trong nhà. Mỗi ngày học về là nấu cơm, giặt quần áo, trông em. Nào như mấy đứa bây giờ, nhiều thời gian học tập như ..."

Hiệu trưởng các trường trung học đều mời sang trường của họ, nhưng mà điều kiện trong nhà cho phép, bằng giờ chắc đang là sinh viên nghiên cứu sinh ở đại học kinh đô !"

Địch Quốc Lương đen mặt, "Mợ cả, thật sự ngày mợ thi luôn đầu khối ?

"Mợ ngày đó cũng cần thi cử, tiến cử trực tiếp đến trường trung học trọng điểm của thành phố đó."

"Haiz, nhưng bởi vì sức khỏe của , luôn viện, trong nhà nổi năm đồng tiền để cho học."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/605.html.]

"Tuy rằng hiệu trưởng nhiều cam đoan với rằng sẽ miễn học phí, nhưng ở bệnh viện cũng thể thiếu chăm sóc , cứ như thế mầm non học tập như đành trì hoãn."

"Mỗi khi nghĩ về điều thấy đúng là tổn thất lớn cho đất nước mà."

Người nhà họ Trọng cũng đều gật gật đầu tiếc hận thở dài theo.

" mà, lúc mợ học, mới học đến năm hai trung học cơ sở mà." Địch Quốc Lương khách khí : "Chuyện vinh quang như , mợ thể nhớ lầm chứ?"

chỉ kém chút nữa là bốc phét lên tận trời.

Người nhà họ Trọng đều sửng sốt, dùng đầu óc suy nghĩ một chút, hình như từ năm 1978. trung học cơ sở và trung học phổ thông đổi thành chế độ ba năm.

Mợ cả Trọng đỏ mặt, lập tức nghiêm trang gật đầu: "Ôi cái trí nhớ của , quả nhiên khi sinh con trí nhớ giảm nhiều, quên mất khi bọn học cấp hai hai năm ."

Địch Quốc Lương cũng nhịn trợn trắng mắt, nhân dịp vội vàng : "Con đến phòng em trai em gái chơi đây."

Lúc tránh còn đợi đến khi nào?

Bà cụ nhà Trọng phất phất tay, "Đi , bác cả con mua cho Trình Trình một khối rubik, con thử xem chơi ."

Địch Quốc Lương gật đầu, theo một đám học sinh tiểu học phòng nhỏ.

Chillllllll girl !

Nhà học Trọng bốn đứa cháu, nhà bác cả Trọng ba đứa, ngoại trừ hai đứa còn nhỏ, còn đều học. Thằng bé tên Trình Trình lấy khối rubik từ bàn , lắc lắc: "Anh, chơi ?"

Đang , thằng bé vô cùng nghiêm túc cúi đầu xoay khối rubik, đủ loại màu sắc đang hỗn loạn về chỉnh tề, thằng bé tràn đầy kiêu ngạo mà hất cằm: "Đây, giúp em đảo loạn lên ."

Địch Quốc Lương thằng bé một cái, cầm lấy đưa khối rubik cho cô em gái đang .

Cô bé rụt rè nhận lấy, trong mắt mang theo sự vui sướng xoay một chút, trai bé đoạt lấy.

"Đây là đồ chơi của con trai, em chơi, đừng nghịch hỏng của ." Thằng bé Trình Trình hừ một tiếng, "Anh, chơi thì đừng chơi, đưa đồ chơi của em cho khác chứ?"

"Thật là lịch sự, đúng là từ quê mới lên."

Địch Quốc Lương nhạo, "Từ quê lên thì chứ?"

"Chậc chậc, thấy mấy tự nhận thành phố, nhưng còn trọng nam khinh nữ hơn cả nông thôn tụi đây, đây cũng là em gái em mà?"

"Anh bậy, nhà chúng trọng nam khinh nữ ?" Thằng nhóc Trình Trình ưỡn ngực, đệm gót chân thở phì phò cãi .

Loading...