Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - 609

Cập nhật lúc: 2025-11-26 03:40:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40Z5iO0pya

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Địch Quốc Lương giả vờ như , tò mò hỏi: "A, nhà vẫn nấu cơm ? Thật là đang đợi cháu mua gừng và muối về ?"

"Đây đây." Mợ hai Trọng giật nhẹ khóe môi, kéo Trọng Mỹ Hân lượt dọn bữa ăn thịnh soạn.

Mợ cả Trọng hiệu rửa tay cho đứa trẻ, bộ thấy lười nhác .

Chillllllll girl !

Địch Quốc Lương ha hả cởi ba lô treo lên giá treo quần áo ở cửa, đem đồ bếp, xắn tay áo rửa tay xong liền xuống bên cạnh Bùi Đông Cương.

Cá trắm đen om măng đông, bốn món gân hầm, thịt heo bọc đậu phụ, khâu nhục, một rổ đồ chiên, một ngăn khoai lang luộc muối lạc tạo thành mùa màng bội thu, một bát súp bao t.ử chua cay, một nồi cơm tẻ trắng phau.

Chay mặn phối hợp, đều đặt trong những bộ bát đĩa tinh xảo, ngay cả giỏ và khay đựng cũng chút nghệ thuật, thậm chí cả khăn trải bàn cũng hoa văn tối màu và viền ren, như thể chúng từ nhựa, giống như là ở một nhà hàng cao cấp, thứ đều tinh tế.

Bàn ăn ở nhà lớn, bảy tám hết cả bàn, nên bốn đàn ông trong gia đình, bà Trọng, Địch Quốc Lương và một vài đứa con trai thể tự gắp đồ ăn bàn, còn phụ nữ và mấy đứa con gái thì trong nhà ăn.

Mà bàn ăn ở nhà họ Trọng trục xoay như nhà bác cả Ngụy, canh và cơm lúc bày ở hai bên trái của Địch Quốc Lương, mặt là một dĩa bốn món gân hầm, chính giữa bàn là mùa màng bội thu, thịt và tất cả đồ ăn đều ở phía đối diện.

Người Hạ Hoa chú trọng lễ nghi, đặc biệt là khi dùng bữa với khách, một trong những điểm quan trọng nhất là lên gắp đồ ăn, thậm chí duỗi tay dài để gấp thức ăn.

Địch Quốc Lương nhướng mày ngạc nhiên hỏi.

"Ơ, nhà chúng tư tưởng trọng nam khinh nữ ?"

Ngoan ngoãn bàn ăn, chằm chằm miếng thịt chảy nước miếng, chờ lớn lên tiếng ăn cơm mấy đứa con trai khỏi run rẩy cả , vùi đầu theo bản năng.

"Không, thể!" Sắc mặt ông Trọng nghiêm nghị phản bác.

"Người thành phố chúng thích tư tưởng vô tri , là khách trong nhà chúng , là sợ ăn cùng lớn nhàm chán mà để bọn con trai ở nhà cùng ?"

Địch Quốc Lương một tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/609.html.]

khán giả cũng nhà họ Trọng là như thế nào, nên dù ông cụ Trọng gì thì cũng chỉ cho rằng ông đang tự biện minh mà thôi.

Ông cụ Trọng khụ một tiếng, vẻ mặt hưng phấn, bắt đầu phát biểu với , đầu tiên là cảm thán về cuộc sống tươi mắt, cảm ơn tổ chức, cảm ơn đồng chí Mao, cảm ơn vô chiến sĩ đổ máu, cảm ơn các lãnh đạo Thượng Hải, đồng thời cảm ơn sự dẫn dắt của nhóm lãnh đạo nhà máy.

Sau đó, ông về công lao của mỗi trong nhà, họ Trọng chăm chú lắng , khi gọi tên liền hưng phấn dậy, ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu cũng phát biểu ba đoạn ngắn gọn.

Mà những khác thỉnh thoảng vỗ tay nhiệt liệt, ngơ ngác Địch Quốc Lương một lúc.

Phần thứ ba là ông cụ Trọng khoe khoang về khi còn trẻ ca tụng khen ngợi thế nào.

Nghe mấy lời tay của bọn trẻ đều dày lên mấy lớp tai, tất nhiên là thích , nhưng lớn lên tiếng, bọn họ căn bản dám động đũa.

khi ông cụ Trọng uống một miếng nước để dịu cổ họng, Địch Quốc Lương cho thể diện mà : "Ông ngoại, đồ ăn sắp nguội , ông uống một bụng nước thì mà ăn cơm. Có gì cơm nước xong , mấy thứ là đồ biển nguội thì tanh lắm. Vậy chẳng là uổng phí công sức của mợ hai ?"

Sắc mặt ông cụ Trọng khó coi.

Ông cảm thấy là gia trưởng mà thách thức, đặc biệt là bởi một đứa trẻ từ quê lên thế đứa cháu ngoại ưa thích của ông , một đứa trẻ từ nông thôn tới, ngắt lời ngay phát sóng trực tiếp!

"Cái gì? Ông ngoại lớn tuổi , chê ông nhiều ? Hay là cho rằng cuộc sống mắt liên quan gì đến sự lãnh đạo của tổ chức?"

Địch Quốc Lương liên tục xua tay, vẻ mặt khổ sở : "Ông ngoại, cháu chỉ lo lắng cho sức khỏe của ông thôi. Hải sản nên ăn lúc còn nóng, để tránh cảm lạnh lá lách và dày. Tâm trí cháu luôn ơn tổ chức. Nếu học tập chăm chỉ, mà thi học viện quân sự để đền đáp tổ quốc? Mà cha cháu cũng hy sinh vì đất nước, là con trai duy nhất của ông , tinh thần của cháu thấp , ông đừng đổ thừa cho cháu."

Ông cụ Trọng nghẹn họng, dường như bản ông quên là bé nông thôn một phận đặc biệt, cha là liệt sĩ, nặng cũng dễ mà .

Vẫn là mợ hai Trọng : "Cha, chúng ăn chuyện , dáng vẻ gấp gáp của mấy đứa nhỏ kìa."

Mọi lập tức mỉm tạo khí sôi nổi bắt đầu gắp đồ ăn ăn cơm.

Người Thượng Hải ăn nhiều, thói quen nhai kỹ nuốt chậm, ngoài khi phát sóng trực tiếp còn chú ý đến hình ảnh của , luôn suy nghĩ xem tư thế của tao nhã , chuyện phun cơm .

Loading...