"Mân Tử!"
Mợ hai Trọng với vẻ đau lòng: "Vừa chúng cũng thấy con đang gì, còn nháy mắt với con mấy , nhưng con chỉ giả vờ như thấy tiếp tục lục túi của Lương Tử. Con là một cô gái lớn, chẳng lẽ mỗi con mắc con chúng cầm chổi lông gà đuổi đ.á.n.h con ? Nếu thấy con lấy gì, thì chúng bận tâm tới thể diện của con mà gì?"
Thực , khán giả xem bộ cảnh giữa hai cảnh , quả thực chính Mân T.ử chạm túi của Địch Quốc Lương. nhà họ Trọng cũng vẫn còn một camera thứ hai, nên họ nháy mắt chỉ thị cho Mân T.ử và hai cô bé khác khi Địch Quốc Lương bận ăn.
Tuy nhiên, họ chỉ hiệu chứ thực sự thể hiện ngoài nên thể c.ắ.n chặt răng chịu thừa nhận, mà còn giải thích đang can ngăn và phê bình hành vi của cô bé.
Những lớn im lặng hé răng chỉ để giữ mặt mũi cho đám trẻ.
Bà cụ Trọng từ từ mở mắt , ai u ai u ôm ngực, yếu ớt mà kêu đau.
"Mẹ." Trọng Mỹ Hân nhanh chóng rót cho bà một ly nước: "Mẹ, thấy ? Đừng dọa chúng con. Chúng đến bệnh viện xem thử nhé?"
"Đừng ." Bà cụ Trọng uể oải : "Chỗ đó là chỗ ăn tiền, là chỗ đào sạch đáy quan tài của cha con và , cũng thể là bệnh gì nặng. Là bệnh cũ của thôi, bác sĩ cũng nên bớt tức giận vì ngất một là mất nửa cái mạng..."
Chillllllll girl !
" , lúc còn trẻ lụng vất vả vì chị em các , từ lâu thể còn như ." Mợ cả Trọng giả vờ lau nước mắt: "Chúng luôn dối gạt mà cho em , mỗi tức giận đều bồi bổ nhân sâm hồi lâu. Khiến nhiều miệng trong nhà đói ăn, nếu chúng mua nhà dọn ngoài , nào cần đến một nơi nhỏ xíu chứa mười cái miệng như ? Lần cũng giận, nếu như đội chương trình bồi thường, thì chúng hỏi tổ chức quan tâm đến chuyện đó ! Đội chương trình cũng giống như tư bản, hút m.á.u thịt của dân chúng để kiếm tiền?"
Địch Quốc Lương khẽ cau mày: "Mợ cả, nếu Mân T.ử chạm túi của con thì cho dù lấy trộm , cũng cấu thành phạm tội. em đủ tuổi thành niên nên trách nhiệm thuộc về cha các . Chuyện các thể càn quấy mà bao che , cũng đừng tùy tiện chụp mũ cho đội chương trình. Nếu sức khỏe của bà thực sự thì chắc chắn đưa bà đến bệnh viện để kiểm tra. Xem bác sĩ thế nào, nếu như thật sự vấn đề, chắc hẳn đội chương trình cũng thể bàng quang . nếu vấn đề gì thì mời mặt về phía ống kính xin một cách chân thành. Dù thì cũng thường lấy cớ để gây gổ với khác, và nào bà cũng thắng. Rất xin , vẫn còn sức phản kháng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/612.html.]
Mọi nghẹn họng, lúc bà cụ Trọng tức giận đến đỏ mặt tía tai: ", một bà già sắp xuống mồ, cần trơ trẽn hổ như , lấy lý do què quặt như ? Ai, ai mà trù ẻo sức khỏe của bản ? Trẻ con ở nông thôn đúng là hiểu chuyện, chút ý thức kính già yêu trẻ nào, chỉ dùng những cách thức hỗn loạn ở nông thôn để tới tìm hiểu chúng ! Đội chương trình đang chạy cái chương trình gì , nếu phát sóng những nội dung như ngoài, chẳng sẽ dạy hư bọn trẻ ?"
Vừa bà vỗ n.g.ự.c kêu ai u ai u.
Địch Quốc Lương lạnh lùng : "Kính già yêu trẻ? Chỉ cần cháu tuân thủ, còn các thì cần ?"
"Mà cháu tôn trọng chỗ nào ạ? Cháu chỉ ăn ngay thật thôi, mà còn gì là quậy ấm ĩ lên ." Địch Quốc Lương khoanh tay ngực, khách sáo mà thẳng: "Cháu nghĩ cháu đến đây cũng gì đáng giá để nhà họ Trọng điều động chuẩn nhiều đồ ăn như , cũng cảm thấy mỗi ngày chuyện mệt như , giống như là lãnh đạo lên sân khấu phát biểu , thế nghĩa là gì, nghĩa là là đang chương trình, lên màn ảnh nên ngại phiền phức mà như , cứ như thể cháu là một vị khách quý cỡ nào ."
Mọi ngờ là thể đoán trúng sự thật, đầy đủ sắc mặt khó coi giải trình.
Trọng Mỹ Hân : "Chúng ký thỏa thuận bảo mật với đội chương trình, thể nào vi phạm hợp đồng để tiết lộ bí mật, cho nên nhà chuyện . Nếu thì mà bà nội của con thể sợ hãi và ngất xỉu khi thấy trong nhà đang chương trình?"
"Lương Tử, chúng thực sự ." Mợ hai Trọng theo sát: "Anh rể hiếm khi đến đây, nào đến chúng đều chuẩn đầy ấp một bàn đồ ăn ngon. Huống chi trong nhà còn thêm một vị khách nhỏ đặc biệt như cháu. Người Thượng Hải chúng coi trọng thể diện, nên đương nhiên đãi cháu một bữa hào phóng ."
Ông cụ Trọng thể yên nữa nên khỏi phòng, vẻ mặt nghiêm túc : "Gia đình chúng truyền thống, chỉ cần vội, chúng đều nhớ một hồi khó khăn ngọt ngào, để tránh cho lớp trẻ quên những lãnh đạo và bao chiến sĩ, công nhân đổ m.á.u và nước mắt. những đứa trẻ trong nhà vẫn còn nhỏ, thể hiểu lòng ơn của lớn đối với cuộc sống bây giờ. qua vẻ mặt của họ, cháu cũng thể là chúng mấy lời nhiều đến mức mà họ thôi cũng thể thuộc lòng . Như nghĩa là gì? Không là nhà chúng hề hình thức, mà thực sự theo nhịp độ của tổ chức và ý thức giác ngộ cao. Tất nhiên, đám trẻ còn định hình nên khó tránh khỏi mắc sai lầm."