Địch Quốc Lương gật gật đầu.
Cuối cùng cũng hiểu tại cuộc sống của em trai khó khăn như , đơn giản là vì nhà họ Trọng chuyện giữ thể diện. Chẳng trách bốn năm qua tổ dân phố cũng đến hỏi thăm chuyện của em trai .
Ông cụ Trọng nghĩ rằng lời của chặn Địch Quốc Lương, ho nhẹ một tiếng, : "Chúng một lòng hướng về tổ chức! Mỗi ngày ông đều báo, đài, xem các chương trình tin tức chỉ để theo dõi và theo kịp tinh thần cũng như nhịp độ hoạt động của tổ chức. Ông cũng sẽ truyền tinh thần đến trong gia đình . chuyện của đội chuyên mục là như thế nào? Không sự đồng ý của gia đình chúng , tùy tiện ghi hình chương trình lên TV. Cái gọi là xâm phạm quyền riêng tư và cái quyền chân dung gì đó. Khiến già trẻ nhà sợ hãi thôi, thậm chí cả bạn già của ông cũng suýt c.h.ế.t! Chuyện cực kỳ nghiêm trọng, các nhất định đưa một lời giải thích!"
Đang chuyện thì tiếng gõ cửa vang lên.
Mọi , mợ hai Trọng vội vàng mở cửa.
"Xin chào các đồng chí, là phụ trách đội chuyên mục đóng quân ở Thượng Hải, đồng thời cũng là đạo diễn phim bạn học Địch Quốc Lương, tên Nhạc Văn Minh." Một thanh niên mỉm lịch sự, cúi đầu : "Đây là phim và trợ lý của chúng ."
"Xin chào," Mợ hai Trọng chút lạ lẫm đáp lời chào, nghiêng đưa họ .
Nhóm của đạo diễn tiếp tục mỉm chào hỏi những trong phòng, đó bên cạnh Địch Quốc Lương.
"Đồng chí đạo diễn, các đến đúng lúc." Bùi Đông Cương mỉm bước tới mặt nhà họ Trọng chuyện: "Không ai trong chúng các đang phim. Bây giờ vợ sợ hãi đến mức phát bệnh nặng, những khác cũng sợ khán giả cả nước thấy, chúng cảm thấy khó chịu và thoải mái. Mà chúng cảm thấy khi phát sóng chương trình sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của chúng . Tin là tổ chức sẽ để đội chương trình của các vô nhân tính như , cho nên chúng cũng yêu cầu các cho chúng một lời giải thích và bồi thường thỏa đáng."
Đạo diễn gật đầu: "Đồng chí Bùi Đông Cương, chúng bộ câu chuyện. Là thế , ngay từ đầu đội chuyên mục "Cha tập sự" xác định là một chương trình phúc lợi công cộng, ngay cả khi nhà sản xuất tài trợ chúng kiếm lợi nhuận, nhưng Công ty Văn hóa Minh Nhật của chúng đưa bộ lợi nhuận các tổ chức phúc lợi. Mà đội chuyên mục còn tổ chức phê duyệt và cũng ký một thỏa thuận với đồng chí Trọng Mỹ Hân. Có thể chúng là một chương trình, đồng thời cũng là một báo cáo theo dõi thật quy mô lớn. Những tài liệu video sẽ tác động lớn đến quan niệm giáo d.ụ.c của khán giả Hạ Hoa, đồng thời sẽ truyền cảm hứng cho học sinh hiểu sâu sắc về tầm quan trọng của việc học và đặt nền tảng vững chắc cho mỗi bước . Đương nhiên, chúng cũng sẽ trở thành đối tượng nghiên cứu chuyên gia học giả nào đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/613.html.]
Chillllllll girl !
Anh với giọng điệu từ tốn: "Tất nhiên, chúng sẽ xóa bỏ một nội dung tác động tiêu cực trong đó. Những gì dân Thượng Hải thể xem là phim biên tập. Chúng sẽ xóa hết nội dung của đoạn hôm nay, nên các đồng chí lo lắng về vấn đề ảnh hưởng."
Mọi sửng sốt: "Không chứ." Mợ cả Trọng vội vàng hỏi: "Đồng chí đạo diễn, ý của là gì? Ý là công sức của chúng hôm nay là vô ích? Căn bản thể lên TV, để cho bạn bè thích xung quanh thấy?
Cô nghĩ , hỏi trắng tiếng lòng của bọn họ.
Mọi sôi nổi ho nhắc nhở cô .
Đạo diễn nên lời: "Nếu thì , để cho hàng xóm thấy một nhà các ủng hộ tổ chức như , theo tinh thần quốc gia, mà vẫn thể nuôi dạy con cái tùy tiện lục túi khác? Rõ ràng là bà cụ Trọng ngất xỉu mặt đất, nhưng các chỉ thôi, chứ một ai thật sự ý định đưa bệnh viện. Những hình ảnh như thì thể đưa lên màn ảnh, để hàng xóm phân biệt là thật là giả ?"
"Đồng chí đạo diễn, thể thiên vị cho Lương Tử, mà tùy tiện chụp mũ lên đầu chúng như !" Mợ hai Trọng nhanh chóng lấy bình tĩnh giải thích: "Nhà chúng chút coi trọng thể diện, mấy đứa nhỏ bướng bỉnh hiểu chuyện một chút? Con cái nhà nào mà lén lút lấy tiền của lớn? Cái cũng chẳng chuyện lớn lao gì? Chẳng các cắt nối biên tập mới phát sóng ? Thật cho chút hình ảnh của chúng lên TV cũng ."
Tất cả đều sôi nổi gật đầu: "Chúng đại diện cho nhiều gia đình ở Thượng Hải. Ít nhất bàn đầy đủ đồ ăn chính thống ở Thượng Hải..."
"Một điều chúng tính giáo d.ụ.c cao..."
" trải qua nhiều chuyện trong đời, những gì bàn ăn đều là những thứ tinh túy nhất để giáo d.ụ.c thế hệ trẻ..."
Đạo diễn là khó khăn lắc đầu: "Không , chương trình yêu cầu chân thật và đầy đủ. Chúng thể tô điểm quá đẽ cho bất cứ ai, cũng sẽ cố ý chê bai bất cứ ai, một là một, hai là hai. Đây là vấn đề nguyên tắc nghiêm túc!"
Mọi lâm bế tắc. Một mặt, họ thể xuất hiện màn hình, nhưng hình ảnh của họ hảo, thậm chí thể gắn mác là đạo đức giả, hợm hĩnh và những nhãn hiệu mấy khác, cũng sẽ dính lấy họ trong một thời gian dài. Mặt khác, là họ cắt khỏi chương trình và coi như xảy chuyện gì.