Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 171

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:00
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, niên đại chuyện lãng phí đồ ăn, huống chi trứng gà giá trị, Tiết Quốc Phi chút áp lực, múc mỗi bát thêm một thìa đường đỏ, thêm nước nóng, đặt mũi ngửi ngửi, mùi gì cả.

Anh cầm bát đến phòng bà Tiết: "Mẹ, ăn trứng gà đường đỏ bồi bổ thể ."

Bà Tiết dùng nước lạnh cầm máu, cơ thể run lên vì đau, trong lòng tức giận thôi, hiếm khi con trai bưng đồ ăn đến lấy lòng . Bà trừng mắt lườm một cái, nhưng cũng từ chối, dùng đũa gắp mấy miếng, ăn xong thì ừng ực một ngụm hết nước ngọt.

"Con bỏ bao nhiêu đường đỏ?" Bà nhịn xót của hỏi.

"Con thấy chảy m.á.u nhiều nên múc hai thìa lớn."

Bà Tiết chút vui mừng: "Dù con cũng sắp cha, cũng cách yêu thương khác. Con trai, con luôn oán giận , nhưng con bé nhà họ An dạy dỗ từ nhỏ, cũng bạn chơi cùng, tính tình quái gở còn bướng bỉnh, để cưới về vợ."

"Lại ..."

"Mẹ những lời bao nhiêu , tai con chai sạn mất. Được , nghỉ một lát , lát nữa chị sẽ đến ?" Tiết Quốc Phi sốt ruột dậy, bước ngoài, đến cửa : "Mẹ, chuyện của dì An liên quan gì đến ?"

Bà Tiết sắc mặt tái nhợt, lo lắng : "An Tri Hạ bậy con cũng coi là thật?"

Chillllllll girl !

"Con nhớ thăng chức đội trưởng nhỏ khi dì An qua đời vài tháng, đồ ăn ở nhà chúng cũng ngon hơn . Tốt nhất là đừng liên quan, nếu con cũng còn một là tội phạm g.i.ế.c !" Nói xong Tiết Quốc Phi vẻ mặt vô cảm bước ngoài.

Bà Tiết ôm n.g.ự.c thở hổn hển, con trai khờ thật chỉ giả vờ, những lời như nên thốt từ miệng . Sau đó bà đau lòng, nhiều như là vì ai?

Tiết Quốc Phi bưng thêm một bát trứng gà đường đỏ, nghĩ tới sự yếu ớt của vợ, rắc một lớp vừng đen rang lên mới vén rèm phòng.

Đông Vân hừ một tiếng mặt tường: "Không đuổi theo con hồ ly ? Sao theo nó luôn , bây giờ để ý gì? mới thèm giả vờ dỗ dành."

" là hôm nay em quá đáng ." Tiết Quốc Phi ở mép giường bất mãn : "Lúc đầu đều , em loạn lên thành cái gì? Em ích lợi gì ?"

"Ít nhất thì con hồ ly cũng vác mặt tới đây nữa." Đông Vân dậy, hừ phát: "Em gọi Hổ T.ử mà nổi hết da gà, em còn bao giờ gọi như thế."

Tiết Quốc Phi nhẹ, nghiêng về phía : "Em giữ đến ?"

"Còn , là chồng em, là cha của đứa bé trong bụng em, em giữ thì ai giữ? Anh đó." Cô đưa tay dí đầu : "Từ nay về thông minh hơn, đừng trông thấy con yêu tinh nào xinh cũng sán . Bọn họ chỉ nhắm tiền nhà họ Tiết thôi, em mới ở bên cả đời."

"Anh , , em còn ăn sáng , đây, ăn chút nước trứng gà đường đỏ , vẫn còn nóng, cho hai thìa đường đỏ với vừng rang, thơm ngọt lắm."

Đông Vân hài lòng cầm bát lên ăn, đột nhiên nhớ điều gì đó, vội vàng hỏi: " , hai bát trứng đ.á.n.h đường trong phòng chính ?"

"Em và mỗi một bát, nỡ ." Tiết Quốc Phi lấy lòng .

Đông Vân hoảng sợ hét lên, nhanh chóng ném chiếc bát tay , nhảy xuống giường chạy ngoài nhà, ôm lấy cây cột nôn khan.

"Con gì thế? Con còn đang m.a.n.g t.h.a.i đấy, chạy như thế?" Bà Tiết thấy tiếng động ôm mặt bước , tức giận hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-171.html.]

Đông Vân nước mắt chỉ , chỉ , tiếp tục nôn khan. Cô m.a.n.g t.h.a.i nôn nghén hai ngày, đó ăn đồ ngon đến nỗi nôn cũng .

"Lại thoải mái ?" Bà Tiết bưng một vò nước đưa tới: "Con đang mang thai, đừng loạn lung tung, đó khoẻ , nôn nữa ?"

"Tại con trai ngoan của đấy." Đông Vân buồn nôn: "Bình thường chẳng bao giờ thấy ân cần hào phóng, tự nhiên hôm nay mang nước trứng đường con cho hai nhà họ An cho hai chúng ăn!"

Bà Tiết sững sờ, đó mới kịp phản ứng, sắc mặt tái xanh hỏi: "Ý con là gì? Con bỏ cái gì bát?"

Đông Vân còn bắt đầu nôn, nhưng cơ thể cô quá , chỉ nôn khan chứ thể nhả đồ : "Con, con..."

"Nói mau!"

"Không lúc Quốc Phi táo bón , trong nhà sẵn một ít t.h.u.ố.c xổ, con, con cho hết ..." Cô lo lắng đến đỏ hoe mắt.

"Tất cả, con bỏ hết ?" Bà Tiết hốt hoảng: "Nhiều lắm đấy!"

"Còn, còn ." Đông Vân chồng, căn bản định giấu giếm, dù cả hai cũng uống hết, cùng khó chịu buồn nôn luôn !

"Còn gì nữa?" Bà Tiết run rẩy hỏi.

"Buổi sáng, buổi sáng con đổ bô, tối qua con trai tiêu nên con đổ mỗi bát một ít..." Nói xong cô ôm cột nôn tiếp.

Bà Tiết cũng nhịn ôm một cây cột khác bắt đầu nôn mửa, nhưng sáng nay bọn họ ăn gì, nước đường tiêu hóa quá nhanh, thể nôn ngoài, chỉ thể nôn khan, cổ họng nhanh chóng trở nên khô khốc đau đớn.

Tiết Quốc Phi bên cạnh cũng xanh mặt, ôm cây cột cuối cùng nôn ọe: "Đồ khốn nạn nhà cô! Có ai... ghê tởm... ác độc như cô ? Người tới khách, cô cho ăn thì thôi... Còn, còn bỏ thêm..."

"Em tức quá." Đông Vân cũng uất ức: "Bọn họ gan ăn trứng gà của em, em gan cho bọn họ bài học? Ai bảo hôm nay chịu khó như thế!"

Tiết Quốc Phi dám lên tiếng, Hạ Hạ cũng bụng, ai con vợ khốn kiếp ghê tởm đến . nếu , chắc chắn trong nhà sẽ ầm ĩ thêm.

"Bây giờ gì cũng muộn . Mau uống nước xà phòng ." Bà Tiết chợt nhớ , vội vàng lấy xà phòng, thậm chí cần đong đếm, trực tiếp pha với nước nóng bóp bóp cho tan , ba mỗi một bát đổ miệng.

Vừa uống xong, trong bụng bắt đầu cồn cào, kêu ùng ục, sắc mặt lập tức đổi, thậm chí còn buồn nôn, lao thẳng nhà cầm giấy đến nhà vệ sinh công cộng trong hẻm. Hôm nay là cuối tuần, là mùng hai, nhiều ở nhà nên nhà vệ sinh công cộng bận rộn.

Mọi đều đang xếp hàng nhà vệ sinh nam và nhà vệ sinh nữ, bọn họ cũng thèm quan tâm mà xông thẳng bên trong.

"Làm gì ?" Một gã đầu trọc túm lấy Tiết Quốc Phi, quặm mặt hỏi. Mẹ chồng nàng dâu bên cũng một nhóm chặn ở bên ngoài.

Ba ức chế cảm xúc đến mặt đỏ bừng: ", đang vội..."

"Nói như thể ai đang vội , thấy bao nhiêu đang xếp hàng ? Bé con năm sáu tuổi cũng xếp hàng, các vô liêm sỉ lao như ?"

 

Loading...