Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 172

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:01
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi đều đang công kích bọn họ, nhưng chỉ mới vài câu, Tiết Quốc Phi nhịn mạnh mẽ phọt , tuy mặt đỏ bừng vì hổ nhưng thật sướng như bay.

Trong ba , uống nhiều nhất, mỗi bát uống một nửa, đồ vật nóng hổi bọc trong áo bông, cơ thể khẽ động đậy một chút, cổ tay, cổ chân, cổ áo đều tỏa một mùi nồng nặc chân thực.

"Oẹ..." Tất cả sững sờ, lập tức tránh thật xa, mặt mang theo nụ ngượng ngùng: "Ha, đúng là đang vội..."

Anh cũng mùi thối của chính hun đến mặt xanh lét, đầu mờ mịt rối tung bước về nhà, đặt chân chỗ nào chảy chỗ đó, mùi hương theo cơn gió chui thẳng từng gia đình, mãi tản , cả đoạn đường c.h.ử.i rủa liên tục.

Hai chồng nàng dâu cũng thèm để ý mặt mũi nữa, ôm bụng chạy thẳng về, gần như vặn vẹo bước phòng, kịp đóng cửa lấy bô một cách say sưa. Bọn họ còn kịp dậy, cơn đau bụng thứ hai choáng váng ập đến.

Mà lúc Tiết Quốc Phi về đến nhà, chân cũng nhũn ...

Chillllllll girl !

Trò của nhà họ Tiết cùng với hương vị cũng nhanh chóng lan truyền trong hẻm Hạch Đào, những cùng sân với bọn họ quyền lên tiếng nhất, dù cũng một đứa bé khi chơi bịt mắt trốn tìm trong góc, hết bộ quá trình. Nghe nhà họ Tiết lòng xa, bỏ t.h.u.ố.c xổ và chất bẩn trứng đ.á.n.h đường chiêu đãi khách, kết quả ăn thì thôi, ba nhà bọn họ trời xui đất khiến chia ăn, nôn còn ngoài liên tục, thể thấy lượng t.h.u.ố.c kinh khủng thế nào.

Lại An Tri Thu trầm mặt kéo em gái rời , dáng vẻ im lặng cũng khiến An Tri Hạ sợ hãi.

"Anh, xử lý vết thương , ngày mai còn nữa." Cô kéo đến chỗ khuất gió, lấy chai nước rửa sạch vết thương, đó buộc khăn tay : "Khi nào về nhà thì bôi một chút i-ốt, lúc mới tới đây, em cố ý nhờ kê từ bệnh viện thành phố, hiệu quả, hơn nước t.h.u.ố.c đỏ xanh nhiều. Ba đến năm ngày là thể lành, tay như thế, đầu bếp, thể thương nữa..."

Đang , An Tri Thu ôm chặt cô lòng, nước mắt nóng hổi rơi xuống cổ cô. An Tri Hạ giật , đưa tay vỗ vỗ lưng , hai mắt đỏ hoe : "Anh lớn như , còn thích nhè thế ? Có lúc chúng sinh , bà mụ tính sai thứ tự ? Em là chị gái mới đúng?"

An Tri Thu khỏi cong khóe môi lên, ủ rũ : "Có lẽ sợ em bắt nạt nên cố ý để trai."

Ai da, nước mắt An Tri Hạ vù vù rơi xuống, đứa nhỏ khác đau lòng như thế?

"Em sốt nhớ gì, cho ?"

"Dù em cũng sốt phát ngốc, quên gì trong sách, chỉ mất chút ký ức vui thôi, em cảm thấy nên lo lắng." An Tri Hạ nhỏ giọng : "Anh, thật sự , bây giờ em là đủ ."

"May mà sốt phát ngốc." An Tri Thu xoa đầu cô, cực kỳ thỏa mãn thở dài.

Hai điều chỉnh cảm xúc, An Tri Thu buồn : "Cô vợ nhà họ Tiết nghĩ thông minh, còn khác đều là kẻ ngốc chắc? Nước trứng đ.á.n.h đường trắng mùi vị và màu sắc đó ? Hừ, bỏ thêm đường đỏ thể che màu sắc ban đầu, cũng thể át hương vị, sẽ dày của ai."

An Tri Hạ cũng nhịn che miệng : "Ai mà ?"

Nhà họ An cách nhà họ Tiết xa, chỉ vài con hẻm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-172.html.]

Càng về nhà, sắc mặt bọn họ càng nghiêm túc, bước chân trở nên nặng nề. Cảm giác quen thuộc mười tám năm sâu sắc ập tới, bao nhiêu ký ức đau thương dần hiện rõ. Nếu thể, bọn họ thực sự bước một bước.

trong cuộc sống quá nhiều bất lực, con thực sự thể coi thường lời của khác.

Một năm của bọn họ đổi quá nhiều, chỉ ngoại hình mà còn cả khí chất, dù chỉ ăn mặc bình thường nhưng vẫn khiến hàng xóm xung quanh ngừng trố mắt .

Sắc mặt An Tri Thu lạnh lùng, nhưng An Tri Hạ như nắng sớm, vẫy tay ngọt ngào chào hỏi từng theo ký ức.

"Cháu, các cháu thật sự là cặp song sinh nhà họ An ?" Mọi tin nổi vây quanh, mở to hai mắt từ xuống mấy : "Khoan , lông mày, ánh mắt, vóc dáng khá giống. hai đứa bé nhà họ An gầy như cọc tre, mặt đen sạm, nứt nẻ, thể sạch như ?"

"Dì Lưu, giọng cháu vẫn đổi ?" An Tri Hạ híp mắt kiên nhẫn .

"Rất quen tai, giọng của Tri Hạ nhỏ như tiếng ruồi vo ve, trong trẻo dễ như cháu. rèn luyện mà, hai em các cháu như biến thành khác ."

Chủ yếu là đây hai em nhà họ An quá tự ti, ăn mặc rách rưới, vóc dáng cao ráo nhưng quá gầy, gặp ai cũng gật đầu, thỉnh thoảng mới mở miệng chào một câu. Mọi cố gắng nghĩ , khó khăn thuyết phục bản rằng bọn họ là hai em sinh đôi nhà họ An.

Đến cổng nhà họ An, một hàng xóm nhiệt tình hét to: "Ông An, Tri Thu và Tri Hạ nhà ông về !"

Lời , cả sân liền trở nên náo nhiệt.

"Ai trở về?" Một thanh niên giọng thô hét .

"Chúng trở về ." An Tri Thu nghiêm mặt dắt xe .

"Cậu là ai." Thanh niên trừng mắt, thấy An Tri Hạ lưng trai, tròng mắt nhúc nhích, lau miệng, xoa tay : "Nữ đồng chí , hai là họ hàng nhà ai?"

An Tri Thu xách bao tải xuống, ném xe sang một bên, vung nắm đ.ấ.m mũi : "Tề Quốc Cường, mở mắt ch.ó mà xem, đây là em gái An Tri Hạ của đấy! Cất cái mắt háo sắc đấy ."

Tề Quốc Cường ôm mũi, im lặng dậm chân hồi lâu, cơn đau mới dần dần chuyển thành đau nhức, m.á.u chảy xuống từng dòng, căm tức tới, lúc mới nhận đúng là An Tri Thu và An Tri Hạ: "Cậu bệnh !" Vừa vung nắm đ.ấ.m lao về phía An Tri Thu.

Khi theo nhà họ An, Tề Quốc Cường mười bốn tuổi, chính là độ tuổi phát triển, mạnh mẽ đổi gen thấp bé của cha , cao tới một mét tám, một năm nay công nhân bốc vác ở xưởng may, cơ thể cơ bắp, dáng vô cùng cao lớn khoẻ mạnh.

Trước giờ luôn hổ báo, ăn diện lưng chỉ bảo, thu nạp một đám tiểu trong hẻm Hạch Đào, kiêu ngạo phách lối bắt nạt , ai dám chọc đến.

An Tri Thu tránh sang một bên né đòn của , nhẹ nhàng duỗi tay tóm lấy cánh tay đối phương, thuận thế vặn , khi đối phương xoay vì đau, dùng lực đẩy đầu gối lên, ấn đàn ông khỏe mạnh xuống mặt đất, tốc độ nhanh đến mức ai kịp phản ứng, đám thanh niên bắt nạt núp trong đám đông lập tức phấn khích vỗ tay reo hò.

 

Loading...