Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:13
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An Tri Hạ lắc lắc đầu, nhất định là do lớn lên giống một minh tinh nào đó trong tương lai?

Cô kéo tay áo trai, đùa khuyên bảo mấy câu, dỗ xong, đó mới quần áo, trang điểm nhẹ nhàng cùng đạp xe .

Hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong đóng cửa bốn ngày, khi mở nữa, đổi cực lớn.

Cửa, khung cửa sổ, quầy hàng, kệ hàng, quầy thu ngân đều sơn và đ.á.n.h bóng , cửa sổ, kính quầy cũng mới, vách tường, chân tường cũng chà mới.

Ngoài các kệ hàng ba mặt dựa tường như ban đầu, ở giữa đại sảnh còn thêm hai kệ hàng đối xứng , sáu quầy hàng vây xung quanh. Cái sẽ do nhân viên học việc An Tri Hạ và Mao Hiểu Hoan phụ trách.

Hàng hóa bày kệ và trong quầy đầy đủ các loại, kiểu dáng cũng đa dạng, ngay ngắn chỉnh tề, hết sức mắt. Mà các nhân viên bán hàng cũng mặc đồng phục màu xanh da trời, mặt nở nụ , thấy khách hàng , sẽ lập tức nhiệt tình chào đón, hỗ trợ tư vấn sản phẩm.

Phần lớn khách hàng đều là thăm dò ở cửa, xem hợp tác xã cung ứng và tiếp thị Đông Phong còn hoạt động gì , kết quả chào đón, ngay lập tức ngượng ngùng rụt đầu, chỉ thể tùy tiện bước một chút. Vừa , tiền trong túi lập tức cánh mà bay, tuy nhiên bọn họ cảm giác đau lòng khi tiêu tiền như thường ngày, ngược cảm thấy sảng khoái, từ đầu đến chân đều thoải mái.

Tiêu tiền đáng giá, thì nên tiêu! Nếu kiếm tiền để gì? Để nuôi côn trùng ?

Kết thúc một ngày bận rộn, doanh thu của bọn họ tăng gấp mười ngày thường, mặc dù so với hợp tác xã cung ứng và tiếp thị lớn chút chênh lệch, nhưng mà bọn họ thỏa mãn. Cũng giống như Hoa Hạ , hợp tác xã cung ứng và tiếp thị bọn họ phát triển cũng dò đá qua sông, từng chút từng chút tìm tòi phát triển.

Sau khi An Tri Hạ tan việc, dùng chiết khấu thấp nhất dành cho nhân viên chọn mua chút đồ dùng thường ngày.

An Tri Thu một cái, thắc mắc hỏi: "Hạ Hạ, chúng hai cái ấm nước ? Tại em mua nữa? Bốn cái chậu sứ cũng đủ dùng ?"

Chillllllll girl !

trai cần xe lửa Tân Châu đón chị dâu, nên An Tri Hạ cho một sự kinh ngạc, liền mím môi nhỏ giọng : "Không hàng xóm của chúng em nhân viên bán hàng ở chỗ ? Cho nên em dùng chiết khấu của nhân viên mua giúp bọn họ mua ít đồ, đây là phương thức thúc đẩy tình cảm láng giềng, tất nhiên em sẽ đồng ý."

An Tri Thu gật đầu một cái, tiếp tục quan tâm nữa.

Trở về nhà, An Tri Hạ nhân lúc trai nấu cơm, bày tất cả đồ phòng đối diện.

Sau bữa tối, An Tri Hạ bàn bắt đầu c.ắ.n suy nghĩ.

"Viết thư cho xã trưởng và Viên?" Không An Tri Thu mượn cuốn sách toán trung học từ , liếc mắt em gái, dò hỏi.

"Không ." An Tri Hạ nghiến răng : "Bất kỳ một ngành nghề nào xuất hiện một nhà độc quyền, như sự phát triển của ngành sẽ bước thời kỳ trì hoãn, thậm chí đình trệ tiến lên. Trăm hoa đua nở bách gia tranh minh mới thể tìm vương giả mới!"

"Nói tiếng ." An Tri Thu cùng em gái lăn lộn một thời gian, từ vựng cũng trở nên phong phú.

"Chính là giúp đoàn biểu diễn Vĩnh Nghệ thêm vài đối thủ mạnh, tạo chút hỗn loạn, tin rằng sự cạnh tranh, một khối u ác tính sẽ cách nào tiếp tục sinh sôi phát triển."

An Tri Thu sặc nước miếng của chính ho khan hết nửa ngày: "Em, em gái, đây chính là đoàn biểu diễn hơn mười ngàn , còn khá danh tiếng, ngay cả lãnh đạo cũng nổi tiếng. Chúng nên thực tế một chút, hôm qua em khuyên như ?"

"Anh, cuộc sống là trải nghiệm nha."

"Em đây là tiêu chuẩn kép! Em đều ủng hộ em, nhưng mà em nhớ tự lượng sức mà ." An Tri Thu lầm bầm, nhưng vẫn chuyên tâm sách.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-184.html.]

An Tri Hạ gật đầu lên tiếng đáp , chống cằm híp mắt.

Đoàn biểu diễn Vĩnh Nghệ nếu dám quang minh chánh đại nuôi khối u ác tính, như nhóm đoàn trưởng Thư vì quyền thế và tiền bạc, thì cái gì dám ?

Khuấy loạn ao nước thì dễ, nhưng khó ở chỗ để đẩy hiềm nghi khỏi chứ? Dẫu chỉ một , bảo đảm trai và chị dâu an .

Bỗng nhiên cô gõ đầu , tìm kẻ địch cho đoàn biểu diễn Vĩnh Nghệ là việc nhất định , nhưng cô cũng thể tiếp tục cung cấp tiết mục cho đoàn biểu diễn Vĩnh Nghệ, dù đoàn trưởng chỉ một họ Thư.

Trong ngoài đủ loạn, mới gọi là náo nhiệt.

Chẳng qua, trong mắt cô chút ảm đạm, đành lòng một nhóm một nhóm các cô nương đoàn văn công rơi vũng lầy, cũng thống hận đoàn trưởng Thư xuống tay với chị dâu, từ đó mưu cầu nhiều lợi ích hơn từ . Mặc kệ ở cái thời đại nào, phía ánh sáng nhất định bóng tối, giống như trong sách , nơi nào thì sông hồ.

An Tri Hạ cách nào trực tiếp giúp đỡ cho bọn họ, nhưng thể khiến cho cái vòng thiết lập nữa, giữa lúc đấu tranh kịch liệt, thành lập một trật tự mới.

Không bất kỳ nào thể chân chính đến giúp bọn họ, chỉ bọn họ mới thể tự giúp chính .

Đã kế hoạch đại khái trong đầu, cô liền tiếp tục bắt đầu sáng tác tiết mục.

Khu đại viện Chiêu Dương thủ đô, một chiếc xe gắn máy lao tới như bay, đến cửa viện mới thắng gấp tạo nên vết trượt dài mắt, nọ mang cái nón sắt màu đen, chào lính giác cửa một tiếng, đó tiếp tục lên ga xông .

Đột nhiên tiếng xe gắn máy vang lên khiến cho lỗ tai của tất cả trong đại viện run một cái, cũng thầm hỗn thế nhà họ Khương trở .

Xe máy ngừng tòa nhà nhỏ hai lầu ở trung tâm đại viện, đàn ông lấy nón bảo hiểm xuống tiện tay ném về , cái đầu sắt liền vững vàng treo kính chiếu hậu.

"Cái đồ khốn kiếp, mỗi đều trở về trễ, còn gây động tĩnh lớn như ! Rất sợ khác cháu trở ?" Một bà cụ tóc bạc nửa đầu mở cửa, tức giận cầm gậy thăm hỏi cơ thể , tuy rằng giơ lên cao nhưng nỡ gõ mạnh xuống, chẳng qua là chọc chọc mấy cái .

Người đàn ông phối hợp né mấy lượt, ôm vai bà cụ, : "Bà, cái cũng thể trách cháu, sản xuất xe gắn máy chính là để cho lái, nhưng ai bảo nhà thiết kế thiết kế ống hãm thanh? Bà cũng thể vì cái , đuổi cháu trai bảo bối của bà khỏi cửa chứ?"

"Phi" bà cụ Khương giả vờ nhổ mặt , nhưng mặt nhịn nở nụ : "Cháu cũng hai mươi mấy tuổi , hổ , còn cháu trai bảo bối! Bà mới lạ gì cháu, Bà chỉ ôm chắt trai!"

"A, thật thèm? Vậy cháu đây." Nói xong đàn ông liền xoay vẻ thật sự , bà lão gấp đến độ giậm chân gõ cây gậy.

"Được , cháu cũng đừng trêu ghẹo bà cháu nữa, mỗi ngày diễn như cả khó đều chịu đúng ?" Ông cụ đang xem báo ở phòng khách, thèm bọn họ, bất đắc dĩ .

Lúc hai bà cháu mới phòng, v.ú Trương vội vàng bưng nước lên.

Khương Sĩ Minh giống đây xuống chuyện cùng hai ông bà, ngược lên phòng ngủ chính lầu.

Bà cụ chống gậy theo sát phía , thấy cháu trai lục lọi khắp nơi, tò mò hỏi: "Đại bảo bối, cháu tìm cái gì ở trong phòng chúng ?"

"A, bà nội, yên lặng như chuột chứ?" Khương Sĩ Minh sợ hết hồn, vội vàng giấu tấm hình tìm lưng.

"Không đúng, bình thường lỗ tai cháu thính." Bà cụ chống gậy nhưng vẫn linh hoạt, hết sức tò mò lưng cháu trai đang giấu cái gì.

 

Loading...