Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:17
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Viên Tử." Sắc mặt dì Phương , ngừng lắc đầu: "Dì coi cháu như tiểu bối trong nhà, cho nên thật lòng với cháu vài câu. Có vài lời lọt tai cho lắm, cháu đừng để ý nhé."

"Dì ." Phòng Viên xong sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, vết sẹo đuôi lông mày nhuốm màu tức giận, khiến trái tim nhảy lên một chút...

"Dì thấy hai đứa khả năng ." Dì Phương thở dài : "Cháu dì giải thích, nếu như cháu thật lòng sống cùng Tri Hạ, cũng mục tiêu để hướng tới đúng ?

Mấy đứa vẫn còn trẻ, cách năm tuổi cũng , nhưng vấn đề là cháu từng kết hôn còn ba đứa nhỏ. Tất nhiên là ba đứa nhỏ đều đáng yêu hiểu chuyện, Tri Hạ thích tụi nhỏ, nhưng con bé yêu quý tụi nhỏ như em trai em gái của , nếu như để con bé kế của tụi nhỏ, mấy con gái cam tâm tình nguyện?

Lại tụi nhỏ giống như cái gai , vẫn luôn đ.â.m lòng con bé?

Hơn nữa hai đứa hiện giờ một đứa ở thủ đô, một đứa ở trong thôn chúng . Nếu như cháu là một đàn ông đảm đương trách nhiệm, thì nên để lúc cháu trở về thủ đô, thể nuôi cả gia đình bàn tới việc . Chỉ là Hạ Hạ là con gái, đợi .

Viên Tử, Hạ Hạ trưởng bối chủ cho con bé, con bé ỷ nhất là trai. Dì hiểu Tri Thu, thằng bé chắc chắn nguyện ý giao em gái cho cháu.

Thật dì cũng hai đứa ở bên , vượt qua rào cản, hai đứa lớn lên đều xinh , tâm địa , năng lực giỏi, thật thích hợp. chúng cũng thể hại con gái nhà ."

Phòng Viên sửng sốt, trong lòng chút chua xót, trầm giọng : "Cháu hiểu ý của dì, cảm ơn dì nghĩ giúp cho Hạ Hạ. Cháu sẽ suy nghĩ thật kỹ, nhưng mà, hẳn là cháu sẽ từ bỏ ."

"Haiz, cháu bướng bỉnh thật đấy, cũng , đời vẻ dài, nhưng gặp mấy khiến bản màng tất cả. Dì nghĩ cháu nên suy nghĩ vì Hạ Hạ và tụi nhỏ." Dì Phương vỗ vỗ vai , rời lắc đầu thở dài.

Hai đứa nhỏ thật , hai đứa nó cũng hợp , trách ông trời khiến cho hai đứa nhỏ gặp bao trở ngại chứ? Phim truyền hình cũng diễn đến như .

Phòng Viên tại chỗ một lúc lâu, mới cất bước phòng, gọi An Tri Thu ngoài mang đồ .

"Đây là." Nhìn sợi dây leo bằng gỗ to dài quấn cọc tre như con rắn màu xám chiếc xe ba gác, An Tri Thu khó khăn giật giật khóe môi: "Không là giàn nho đấy chứ?"

"Giúp một tay." Phòng Viên gật gật đầu, hai vất vả vác giàn nho như dãy hành lang nhỏ trong sân, là, đều bước khỏi nhà.

"Viên Tử, cháu chuyển giàn nho thể kết trái đến đây ?" Chú Phương kinh ngạc hỏi, đó nhíu chặt mày lắc đầu: "Giàn nho càng nhỏ càng dễ đổ, trời lạnh như thế , khó mà sống đấy."

Phòng Viên liếc An Tri Thu, nhẹ : "Không thử thì ?"

Một câu khiến trong lòng mấy lớn trong viện chút khó chịu.

"Được, Viên T.ử chuyển qua đây , chúng liền cố gắng chút, chú thấy rễ của giàn nho bảo vệ khá , ba mươi bốn mươi phần trăm cơ hội sống tiếp." Trưởng thôn trực tiếp cởi bỏ lớp áo bông dày, tìm xẻng, bắt đầu dấu, tìm một nơi đào xuống.

Phòng Viên cũng cởi bỏ lớp quần áo dày, cầm chiếc xẻng dính đầy bùn đất cùng đào.

An Tri Thu đến bên cạnh em gái, nhỏ: "Anh cũng thể dựng cho em giàn nho, Hạ Hạ, em đừng mềm lòng. Đàn ông khi kết hôn và khi kết hôn khác biệt lớn, em lừa."

An Tri Hạ mím môi : "Nói như là đàn ông ."

"Sao thể giống ? Anh là thông minh, cưới vợ là để thương yêu, bạn cả đời. ai mà bên lớp vỏ bọc trầm đáng tin của Phòng Viên, ý đồ như nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-188.html.]

"Anh gọi là Viên nữa ?"

"Gọi cái gì mà gọi!" An Tri Thu trợn mắt em gái lo nghĩ: "Thương nhớ em gái của , còn gọi , ngốc !"

"Tri Thu." Phòng Viên đầu gọi: "Nhà các cuốc ? Bên cục đá, xẻng dùng ."

"Có, Viên, đấy, để em lấy!" An Tri Thu lên tiếng trả lời, đó liền ảo não lườm nguýt em gái đang che miệng , lấy tay chọt trán cô: "Em trai ngốc, vui lắm ?"

"Không , trai ngốc, là đáng yêu, khó trách chị dâu yêu thích đến ." Một câu liền khiến mặt An Tri Thu đỏ bừng lên chạy mất tăm.

thu hồi ánh mắt, đối diện với đôi mắt đen nhánh của Phòng Viên.

Nụ hời hợt về phía gật đầu, An Tri Hạ xoay tìm chị dâu trò chuyện.

Phòng Viên nắm chặt chiếc xẻng, dùng sức đào hố, xẻng xúc đến chỗ cục đá, chấn động đến mức gan bàn tay tê rần, đó chau mày, đào thêm chút nữa, âm thanh chiếc xẻng va cục đá vô cùng trong trẻo, ngay cả chú Phương ở bên cạnh cũng thấy.

Hai , Phòng Viên xổm xuống bên cạnh Phòng Lễ Hi đang nhặt đá bên cạnh thấp giọng : "Lễ Hi, con khóa cửa , đó theo Ngưu Vượng dẫn em trai em gái đến nhà ông bà Phương chơi ."

Lễ Hi phủi phủi bàn tay đáp ứng, rửa tay sạch sẽ, liền chạy đóng cửa, đó gọi đám trẻ con cùng nhà chơi.

Phòng Viên cùng trưởng thôn sức đào nơi phát tiếng động lạ, lâu , một chiếc hộp màu xanh đậm, hoa văn phức tạp lộ từ trong lớp bùn nâu sẫm!

Phòng Viên lấy chiếc hộp , vô cùng nặng trịch.

Lúc An Tri Thu cũng mang theo cái cuốc , thấy vết lõm chiếc hộp trong hố, liền hiểu chuyện gì xảy , cuốc hai phát vết lõm. Ba cẩn thận lau sạch lớp bùn bên ngoài của chiếc hộp, rửa tay xong, ôm chiếc hộp trong nhà.

"Nhanh như đào xong ?" Ba phụ nữ ở trong nhà chuyện, thấy ba bọn họ trong nhà, chút kinh ngạc hỏi, nhưng ánh mắt của bọn họ lâp tức liền dừng chiếc hộp mà Phòng Viên đang cầm.

"Có chuyện gì thế?" An Tri Hạ mơ hồ đoán .

Nơi vốn dĩ là viện mà Vương phủ cấp cho quản gia, cho dù Vương phủ suy tàn, nhưng yếu trâu còn hơn khỏe bò*, hiển nhiên sẽ ít đồ . Thân là quản gia của Vương phủ, hầu hạ chủ tử, chưởng quản nô tài, phàm là khôn khéo, đồ kiếm thậm chí còn nhiều hơn cả tư khố của vài vị chủ tử.

(*) Yếu trâu hơn khỏe bò: Một kinh nghiệm thực tế trong cuộc sống, sức trâu khoẻ hơn sức bò nhiều, vì một con trâu yếu vẫn cho sức kéo hơn một con bò khoẻ. Còn nghĩa bóng là chớ coi thường kẻ yếu, kẻ hèn mọn vì đôi khi kẻ yếu hèn bề ngoài sức mạnh tiềm ẩn bên trong.

Triều đại đổi, chiến tranh ngừng, lòng đất trở thành nơi an nhất để cất giấu vàng bạc châu báu.

Chỉ điều nhiều nghĩ đến điều đó, một thời gian thủ đô nổi lên phong trào đào đất kiếm bảo vật, còn ít vệ binh lợi dụng phận các căn nhà lớn đào bới bừa bãi, chỉ là thứ thu hoạch vô cùng ít.

Chiếc hộp thể trốn thoát khỏi phong trào đó, quả thật hề dễ dàng.

Chillllllll girl !

"Đào ở trong sân." Phòng Viên đặt chiếc hộp lên mặt bàn: "Căn nhà nhiều sang tay, đồ dùng trong nhà đều là mua bán chung ? Trên hợp đồng ghi thế nào?" Anh về phía An Tri Hạ.

"Vâng, em sợ tranh chấp, trong hợp đồng mua bán ghi , nhà một khi bán , tất cả thứ trong sân và trong viện đều thuộc về bên mua. Lúc đó bên bán đồng ý cũng ký tên lăn dấu vân tay, vả cũng đăng ký và lưu trữ hồ sơ ở Cục Quản lý Nhà ở và thị trường bất động sản ."

 

Loading...