Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:21
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1gBAw7DeBB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phòng Viên vô cọ cọ cô, với giọng buồn bực: "Anh thật sự chả còn cách nào với em, chỉ tỏ đáng thương núp đứa trẻ con. Được em bằng nửa con mắt thôi cũng thỏa mãn . Trừ việc ôm hy vọng cây nho mà em thích , còn thể gì chứ?

Em xem hôm nay đào bộ gương lược bằng ngọc, ông trời cao đang chỉ đường cho em đó. Chúng định sẵn là sẽ kết đôi với , tu thành chính quả, bạc đầu răng long!"

"Giờ đang là xã hội thời mới, còn mê tín?" An Tri Hạ còn gì để .

"Chỉ cần thể thuyết phục em, gì cũng tin!"

"Vậy thì..." Cô ngập ngừng hỏi: "Vậy còn báo thù ?"

"Báo thù?" Anh thản nhiên: "Những thứ vốn dĩ thuộc về nhà họ Phòng, sẽ lấy từng cái, từng cái một. Họ cũng sẽ trả giá lớn cho tất cả những hành vi .

Hạ Hạ, tin . Anh dù khiến cho bản thương cũng sẽ bao giờ để em và mấy đứa nhỏ rơi cảnh nguy hiểm nào cả!"

"Em còn đồng ý với mà." An Tri Hạ khách sáo gì dùng sức đẩy xa.

"Còn ?" Lông mày nhướng lên: "Vậy đồng chí An Tri Hạ cho hỏi, bao giờ cô mới phê chuẩn phận của ?"

Cô mím môi : "Em thử nho năm nay mới kết trái xem ngọt !"

Phòng Viên nhẹ một tiếng, "Được, cho em thêm 5 tháng nữa. Đi ngủ sớm ." Nói xong, sáp về phía , hôn chụt một cái nhanh chóng trở tránh .

An Tri Hạ tức giận cầm gối của ném qua nhưng nghiêng , đỡ ném trở : "Phòng Viên, hổ!"

Vốn dĩ bật khỏi cửa sổ, thấy câu đó liền mở cửa ngó đầu , cực kỳ chân thành : "Hạ Hạ, con cực kỳ cố chấp, khi nhắm một thì chính là một đời. điều thể lấy nhân cách của và vinh quang của nhà để đảm bảo!" Nói xong cũng đợi cô phản ứng , khóa cửa sổ .

Chillllllll girl !

An Tri Hạ bóp nhéo chiếc gối ở trong lòng, ngây nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn thở dài một sấp xuống. Tòa thành che chắn cho bản chẳng bao lâu nữa sẽ sập. Nghĩ đến năm đó cô nghiêng nước nghiêng thành, dáng lả lướt đầy quyến rũ, ăn mặc luôn dẫn đầu xu hướng thời thượng thế giới, xưng là "yêu tinh quốc dân", gương mặt tùy tiện lộ cũng chao đảo một đống trạch nam*. Trong giới giải trí, cô cũng nhận nhiều sự mến mộ và theo đuổi từ các nam thần, nhưng ai ai cô cũng từ chối dứt khoát khiến cảm thấy hoài nghi nhân sinh, thấy cô như chuột đụng mèo .

(trạch nam*: chỉ những con trai chỉ thích ở nhà, ngoài)

Chỉ trừ Phòng Viên là sự ngoài ý trong cả hai cuộc đời của cô, cũng là duy nhất khiến trái tim thiếu nữ của cô rung động. Còn thể đây? Chỉ cần là mê tín một chút đều sẽ cảm thấy sự sống của bản chính là để gặp .

Nếu thì cứ thuận theo tự nhiên mà thử tới một , đồng chí Mao từng , thực tiễn chính là thước đo chuẩn nhất của chân lý. Nếu chịu tiến về phía một bước thì cả đời cô cũng thể tình yêu và cuộc hôn nhân hằng mong ước.

Sau khi nghĩ thông , tất cả tế bào cô dường như đều đang nhảy nhót cùng sự khoan khoái, tim như ngâm trong mật, cực kỳ ngọt ngào.

Đến ngày thứ hai, An Tri Hạ kéo theo Phòng Viên chuẩn cơm nước cho trở về. Quần áo của cả hai đều lộn xộn, thấy biểu cảm vui sướng của cả hai, đều đoán rằng họ tiến hành một trận quyết đấu như đàn ông với . Đương nhiên, họ tạm thời đề thỏa thuận khiến hai bên đều hài lòng.

Người lớn và trẻ em trong nhà nhiều, nên họ một bữa ăn sáng thịnh soạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-191.html.]

Sau khi ăn xong cơm, An Tri Hạ và Phòng Viên rời , một , một việc.

An Tri Hạ phát cho những còn , kể già trẻ một cái khuy cài áo màu đỏ và mỗi một sách bìa da màu đỏ ôm ngực.

"Hôm nay chúng thể tham quan, du lịch miễn phí ? Tận hưởng non sông tươi , xem giống như miệng đời khen !" An Tri Hạ tập hợp , bắt đầu nghiêm túc : "Càng về gần Thiên Môn, chúng càng cẩn trọng hơn. Các em nhỏ nắm lấy tay , chạy lung tung, tiếp chuyện với lạ, cũng ăn đồ ăn lạ cho..."

cẩn thận dặn dò kỹ càng một , lanh lảnh những câu của đồng chí Mao cho bọn họ mới cầm chiếc cờ đỏ tay, dẫn cả đội rời .

An Tri Hạ với Phương Hồng Diệp đều mặc bộ quân phục màu xanh lục, vác theo một chiếc túi bằng vải bố, đầu đội thêm chiếc mũ đỏ, tết hai b.í.m tóc, giống hệt như vệ binh chính thống. Rồi còn cả khí thế căm ghét thế tục hừng hực mà họ dựng lên, giống như lời mà An Tri Hạ , đến cũng uy thế đầy .

Bọn họ chụp ít ảnh, theo lá cờ màu đỏ bay phấp phới theo gió, chú Phương và thím Phương cứ ngẩng đầu ngây ngốc cả nửa ngày.

An Tri Hạ hiểu rõ, : "Đi cả một ngày chắc đều mệt đúng chứ? Chúng cháu mời ở đây một buổi tối. Sáng sớm mai tỉnh dậy xem nghi thức kéo cờ! Nếu như đến kinh đô mà xem lễ kéo cờ thì thật sự là phí cả công . Lúc về cả chú và thím còn khó mở miệng với ."

", nhưng mà mời tất cả thì cũng quá..."

"Mẹ, và cha khó lắm mới cơ hội đến kinh đô, vé tàu lửa mười mấy đồng cũng mua luôn còn tiếc mấy đồng lẻ mời xem lễ kéo cờ chứ? Mẹ là coi thường con gái đó chứ? Con cũng công việc chính thức ở kinh đô mà, bát cơm định đó." Phương Hồng Diệp lắc lắc cánh tay thím Phương nũng.

Ngưu Vượng cũng cầm lấy nốt cánh tay bên còn đong đưa : "Bà, ở đây cách nhà dì nhỏ khá xa, nếu sớm thì sẽ xe khách. Chúng cũng thể về nhà ăn bữa cơm tối đây đúng ?"

Những đứa trẻ khác cũng bổ nhào về phía , ríu rít thêm .

Anh em Phòng Lễ Hi bụp miệng , nhưng sâu trong ánh mắt là sự ngưỡng mộ vô tận.

"Được , . Ở, ở là chứ?" Thím Phương đồng ý nhanh chóng.

Bọn họ chỉ ở mà còn rủ cùng nhà tắm chúng để tắm, đó thì cầm theo đống đồ ăn vặt mới mua lúc sáng rạp chiếu phim để xem phim. Ở thời kỳ cũng chỉ quanh quẩn vài bộ phim chiếu , nhưng đối với những xem phim bao giờ thì luôn cảm thấy hứng thú.

Hôm hàng vạn cùng háo hức, cảm xúc dâng trào xem lễ kéo cờ, bọn họ càn quét toà Bách Hoá. Mấy ngày An Tri Hạ đặc biệt tới mấy chợ đen đổi vài tấm phiếu, bây giờ dùng đến nên mua vài đặc sản kinh đô.

Thím Phương và chú Phương đến đây cũng đem theo nhiệm vụ bên , dân trong thôn họ tới kinh đô tiễn con gái thì ào ạt nhờ vả bọn họ mua đồ đồ về hộ. Những gia đình nào điều kiện thì mua sợi tơ tằm, khăn tay, bút máy, thắt lưng gì đó. Hầu hết đều là những ông bà già vì tiếc dám tiêu nhiều tiền nên cần nào là diêm quẹt, kim may, đũa vân vân. Dường như đồ vật gì chỉ cần mang chút khí của kinh đô thì đều trở thành đặc biệt, sang trọng hơn những nơi khác bán.

An Tri Hạ thể tưởng tượng vẻ chất phác của dân trong thôn đầy rõ ràng, kìm tiếng. Cô nghĩ một chút cứ để chú Phương luôn một bức thư giới thiệu, đến tổng bộ trung tâm mua sắm để mua đồ. Cô với vị lãnh đạo cao cấp của trung tâm cũng chút quen , khi mong khiến cảm động của cô thêm cả bức thư giới thiệu thành khẩn thì bộ trưởng bộ tiêu dùng ký luôn hợp đồng, để cô mua những vật lưu niệm về với giá nội bộ, cần phí thêm phiếu.

Khuy áo tròn cài n.g.ự.c chân dung đồng chí Mao, tượng chân dung của đồng chí Mao, tượng thạch của đồng chí Mao..., đều cực kỳ tinh xảo, thêm cả khí kinh đô và cảm giác niên đại. Những dân ven bờ sông trong thôn, trừ nhà họ Thôi thì mỗi nhà, mỗi hộ một cái.

Sau khi từ khu mua sắm, An Tri Hạ đưa họ đến cửa hàng Hữu Nghị.

 

Loading...