Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp - Chương 195
Cập nhật lúc: 2025-11-22 03:18:25
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím Phương dọa một trận vỗ n.g.ự.c mới định trở , dở dở : "Xem thể lưng khác, tai vách mạch rừng!"
An Tri Hạ mím môi bưng đĩa thức ăn phòng chính, để ý tới đôi mắt ai đó đang oán hận, chằm chằm cô.
Còn An Tri Thu tiến đến hỏi vợ chuyện mới xảy .
Phương Hồng Diệp mở miệng thì ngừng . Hai xì xào xì xào ngừng ở phía .
"Anh, chị dâu, hai cần tụm gần như thế để chuyện , em rõ đó." An Tri Hạ mặt biểu cảm gì , đôi uyên ương giật tách .
"Em tính thật đó." An Tri Thu trừng mắt với cô một cái, mặt đỏ lên nhưng vẫn cố mặt dày sáp phía vợ , đổi sang chủ đề khác: "Hai ngày hôm nay em chơi vui ?" Phương Hồng Diệp gật đầu. Thế nhưng giống như học sinh tiểu học, báo cáo tất cả chuyện từ lúc khỏi cửa.
An Tri Hạ gì, nhanh chân bưng đồ ăn .
Sau khi ăn cơm xong, túm tụm say sưa nhớ những chuyện xảy trong hai ngày, đó nào nấy về phòng ngủ trưa. An Tri Hạ liếc mắt Phòng Viên, khi khác mấy để ý, "xanh mơn mởn" cô chằm chằm.
Khóe môi của cô nhếch lên, hướng về phía nhẹ nhàng móc tay.
Cả ai đó chấn động, cầm lấy một quyển chính kinh phủi bụi vai , đáy mắt những xung quanh mới nghiêm túc gật đầu nhẹ với cô.
Màu mè đến mức An Tri Hạ cúi xuống , đột nhiên cô cảm thấy nếu yêu đương với lấy kết hôn mục đích là một ý tưởng tồi. Thử vị chua ngọt mà chỉ ở cái niên đại mới xem như nào.
Qua một lúc, An Tri Hạ thấy âm thanh nho nhỏ chiếc cửa sổ thì bê ngay băng ghế qua đó, mở một bên cánh cửa thấy ánh mắt Phòng Viên hề nhúc nhích . Khuôn mặt cô bất giác đỏ lên, bèn đưa tay chắn ngang tầm của hai , hung dữ : "Không phép em!"
"Được." Hiếm khi Phòng Viên chịu phối hợp gật đầu .
An Tri Hạ dịch tay xuống phía , thấy thật sự cúi mặt xuống liền rút tay , ho nhẹ một tiếng đè thấp giọng nhỏ: "Bọn em hôm nay đến cửa tiệm Hữu Nghị gặp Bạch Quân Nhã."
Ba chữ khi , cô liền cảm giác cả Phòng Viên như tỏa luồng khí lạnh thật sự: "Bà thấy cả ba đứa trẻ ?"
" , chỉ là..." nghĩ đến gì đó An Tri Hạ đầy mỉa mai: "Lễ Hi nhận bà , nhưng bà hề nhận ba đứa con đích sinh ."
"Không nhận cũng là chuyện bình thường." Phòng Viên nhẹ nhàng: "Mấy đứa nhỏ từ lúc sinh của chăm sóc, bà thấy vui thì sẽ pha trò một chút, lúc chuyện gì phiền phức thì như thấy. Bốn năm trôi qua, dựa theo cái tính ích kỷ của bà thì từ sớm quên rằng từng là của mấy đứa trẻ.
Lễ Hi nó vẫn chứ? Tâm tư thằng bé tương đối mẫn cảm, nhưng lúc ăn cơm cũng nó gì bất ."
An Tri Hạ thuật đơn giản những chuyện xảy ở trong cửa tiệm: "Thằng bé trong một năm lớn lên nhiều, sức chịu đựng của tâm lý cũng tăng lên, yếu đuối như nghĩ . Con trai mà, nên cứng cáp, khỏe mạnh mới , dân trong thôn làng nuôi trẻ như thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-70-xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep/chuong-195.html.]
Phòng Viên trừng mắt cô : "Xem trọng trách nuôi con vẫn nên để chịu trách nhiệm ." Không đợi đến lúc cô phản bác , móc tay trong túi áo rút một tờ giấy đưa cho cô.
"Đây là cái gì?" Sự chú ý của An Tri Hạ đổi, nhận lấy tờ giấy xem kỹ một lượt. Vậy mà là tài liệu sơ lược về nhà họ Phòng và nhà họ Bạch.
Nhà họ Phòng từng là thương gia lớn ở thời Thanh, buôn bán ăn lớn, thời kỳ hưng thịnh còn sở hữu tận mười mấy chiếc tàu thủy, ngựa lên đến hàng nghìn, cũng thể coi là giàu nhất một vùng đó. Còn nhà họ Bạch chỉ là hộ buôn bán bình dân dựa nhà họ Phòng. Chẳng qua tổ tiên mấy quan lớn nên tự cho là thương gia nhà Nho.
Gia chủ nhà họ Phòng đưa quyết định lớn mật và quyết đoán, dẫn theo những trong họ dũng cảm chiến đấu chống bạo loạn, cũng từng trải qua sự luân chuyển giữa hai thời đại. Chỉ tiếc rằng trong tộc lòng tham đáy, dã tâm, vì danh lợi bản mà dồn cả họ bước đường cùng, chia cắt ít nhân mạch và tài sản của gia tộc.
Chi thứ hai nhà họ Phòng, Phòng Thế Khôn, nhánh khác là hai em Phòng Hoa Bân và Phòng Hoa Tuấn với gia đình bên ngoại Vu Văn Xương, mỗi đều giành lấy một căn nhà mà nhà nước cho nhà họ Phòng chính thống, chia cắt cả gia sản để cho con cháu đích tôn. Bây giờ họ đều nhanh chóng chuyển , trở thành phó quản lý cho tòa Bách Hóa, trưởng nhà máy rượu bia, phó trưởng nhà máy sản xuất giấy và trưởng nhà máy dệt may!
Sau khi nhà họ Phòng xảy chuyện, Bạch Quân Nhã xoay gả cho con trai của Vu Văn Xương. Nếu như chuyện bà can dự thì đến đồ ngốc cũng chẳng tin.
Chillllllll girl !
Nhà họ Bạch luôn núp phía nhà họ Phòng, hầu như đều trải qua thời kỳ xô bồ an nhàn, đến bây giờ phát triển cũng khá , thừa kế làn gió Nho sĩ của tổ tiên để , trong nền văn học Hạ Hoa đang chiếm giữ một vị trí quan trọng, âm ỷ đè ép binh tôm tướng tép nhà họ Phòng.
Ông Bạch từng giảng dạy thư pháp cho vua chúa, bà cụ Bạch giảng dạy về lịch sử. Cha của Bạch Quân Nhã là Bạch Lương Hiên hội trưởng hội liên hiệp thư pháp ở kinh đô, chú khác Bạch Lương Quế đội trưởng đội biểu diễn Hoa Thắng đời thứ ba. Những nhỏ hơn cũng là tiếng, ở vị trí mà ao ước.
"Chỗ tài liệu em cứ giữ , nhất là nên để khác thấy." Phòng Viên dặn dò: "Bây giờ bọn họ cứ tự cho đang ở một vị trí cao, cả danh và lợi, đương nhiên sẽ chuyện gì lớn. Trước khi về kinh đô, bọn họ lẽ chú ý đến bọn em. để phòng trừ sự cố, em thêm một chút cũng hại gì.
Tờ giấy còn ghi thêm vài phương thức liên lạc với bạn bè của , nhưng mà hy vọng rằng sẽ dùng đến nó. Bởi vì trừ bản , ai cũng dám đặt niềm tin họ. Hạ Hạ, vẫn giữ nguyên câu đó, xúc động chuyện gì quá khích, sợ nó sẽ ngoài tầm với của ." Nói xong đưa tay giữ lấy cô.
An Tri Hạ vô tình trực tiếp đóng cửa sổ , "Em buồn ngủ , ngủ đây."
"Chú Phương bảo mua vé xe lửa để ngày mai về, em thật sự thêm với mấy câu ?" Phòng Viên cong tay thong thả gõ cửa sổ, âm thanh đó trong buổi trưa an tĩnh cực kỳ chói tai.
"Đừng gõ nữa, gõ thêm nữa đều đ.á.n.h thức mất." Cô bất lực hé cửa sổ , tức giận : "Có gì thì nhanh lên!"
Phòng Viên nhẹ một tiếng: "Anh thích cái dáng vẻ miệng thì chê nhưng cơ thể thành thật của em."
Câu khiến cho An Tri Hạ suýt chút nữa nhảy lên, vẫn may là cô nền tảng mười năm kinh nghiệm diễn xuất, thể tỏ vẻ hờ hững quan tâm. Cả mặt cô vẻ đầy ghét bỏ : "Thật sự là văn hóa, một từ đơn giản như khẩu thị tâm phi thế nào trở thành câu quê mùa miệng chê nhưng cơ thể thành thật ."
"Nói xong chuyện chính , là đối tượng dự của em, Hạ Hạ, là tư cách để Minh là ai đúng ? Còn cả lâu em gọi là Viên nữa ." Anh mím môi , trông đáng thương nhưng đầy u oán.
An Tri Hạ vẫn dựa cửa sổ, khóe môi lộ nụ nhàn nhạt. Việc mà bản thì giải quyết dứt khoát một lượt, đặc biệt là những chuyện đưa đưa , ngâm trong thời gian dài. Nếu thì cô nên thử Phòng Viên một chút, thì sẽ chiều theo ý nữa, cũng để cho cảm giác nguy hiểm chút.
Yêu đương và kết hôn giống như nấu cơm , thể thiếu những chất điều chế tăng thêm hương vị.
"Hôm nay là thứ hai em và gặp , em chỉ thấy gọi là Minh, đến họ là gì, tên em còn rõ."